Chờ Đấy, Tôi Sẽ Trả Thù!

Chương 20:




Cái lạnh đã tràn về cái huyện Phú Thiện nhỏ bé, cái lạnh trên cái vùng cao nguyên luôn có cái gì đó thật lạ, nó khiến cho tâm trạng nhỏ thật thoải mái. Nhỏ thích mùa Đông, thích những cơn gió hanh khô lạnh cắt da cắt thịt, nhỏ yêu chết cái cảm giác được mặc đồ mùa Đông dạo bước trên những con đường vắng vẻ dưới bầu trời nhiều mây xám xịt....hoặc dành cả buổi đọc một cuốn tiểu thuyết nào đó trên cái xích đu ở cây xoài trước cửa nhà.
Thời gian gần đây tâm trạng nhỏ rất tốt, dù cho bị thầy Telefone bắt viết bản kiểm điểm từ tháng trước vì vụ không tập văn nghệ cũng không có vấn đề gì.....Vỹ cũng giống như đợt trước biến mất gần tháng trời nhưng ít ra anh vẫn liên lạc với nhỏ, anh cũng mới trở về từ hôm kia....nhỏ dự định sẽ đến thăm anh, nghĩ đến đây tim đập nhanh lạ kì. Còn hắn, hắn cũng không còn chọc nhỏ như trước nữa, thay vào đó là một con người hoàn toàn khác....hắn dịu dàng hơn trước rất nhiều, nhờ đó mà nhỏ có được một cuộc sống bình yên như nhỏ mong muốn.
***************************************
- Hú, bé Ngố đến rồi kìa.
Giọng Huy vang lên hồ hởi khi thấy nhỏ bước vào nhà. Khẽ nháy mắt tinh nghịch Huy chỉ tay vào bếp nơi có một thân ảnh đang lúi húi nấu ăn.
- Anh còn phải đi chụp vài bức hình em vào với Vỹ đi._ nói xong xách máy ảnh mất hút.
Nhỏ lắc đầu cười trừ, Huy lúc nào cũng vui vẻ như vậy....chắc đó là lý do nhiều em theo đuôi đến như vậy. Ờ xem nào...cũng đẹp trai, vui tính lại là nhiếp ảnh cho nên có nét gì đó phong trần lãng tử nên nhiều người mê là đúng rồi, nhưng mà trừ nhỏ ra...
Bước chân vào bếp nhỏ dướn người nhìn vào cái nồi nước đang sôi sùng sục, thở dài ngán ngẩm:
- Lúc nào cũng mì tôm anh không thấy ngán sao?
Dựa người vào thành bếp Vỹ mỉm cười nhìn nhỏ, ánh mắt dịu dàng ấm áp:
- Tiện lợi và nhanh chóng.
- Thế nên nhìn anh càng ngày càng gầy đi đấy!
Dẫu chỉ là một câu nói vô tình của nhỏ nhưng dường như có chút gì đó đả động tới Vỹ, đôi mắt anh khẽ lay động nhưng một giây sau lại khôi phục vẻ mặt thâm trầm, nụ cười khẽ nhếch lên:
- Tôi nghĩ giờ trông tôi hoàn hảo lắm chứ?
"Phì..." Nhỏ phì cười, nhỏ biết anh muốn làm nhỏ cười, nhưng nhỏ biết là anh đang dấu nhỏ điều gì đó. Tuy nhìn anh vẫn đầy đặn, cân đối nhưng thực chất anh đã gầy đi, khuôn mặt anh xanh xao hơn...
- Vỹ...
- Ừ
....
Vỹ nhìn nhỏ, anh biết nhỏ định hỏi anh điều gì, thế nhưng anh phải nói ra thế nào đây?
- Được rồi, ra ngoài ngồi trước đi!_ anh vỗ vai khẽ đẩy nhỏ về phía cửa bếp.
- Tô của tôi phải hai quả trứng á nha_ nhỏ quay lại vơ hai quả trứng trong tủ lạnh đưa trước mặt Vỹ cười vênh mặt.
- Được thôi!
Vỹ khẽ búng nhẹ lên trán nhỏ một cái, anh cười nhưng vào giây phút quay mặt về phía bếp thì nụ cười trở thành một điều bất đắc dĩ, anh biết là sẽ có ngày nhỏ tra hỏi anh chứ không đánh trống lảng như vậy nữa....
10p sau ..
Vỹ đã xử lý xong tô mì tôm to chà bá của mình mà phía đối diện nhỏ còn chưa ăn hết nửa tô.
- Đi thôi, tôi đưa em ra ngoài ăn.
- Không, tôi còn chưa ăn xong mà.
Nhỏ lắc đầu từ chối, bàn tay giữ tô mì tôm để qua hướng khác như sợ Vỹ sẽ giành luôn vậy.
- Em đâu thích
- Nhưng đang học ăn.
Suýt nữa nhỏ đã buột miệng "Nhưng anh thích"...đúng vậy! Nhỏ không thích mì tôm, nó rất ngán nhiều dầu mỡ lại nóng trong người nhưng vì anh thích ăn nên nhỏ cũng học ăn....Vỹ đã vì nhỏ mà cai thuốc lá, dần thay đổi thức uống từ cafê đen qua càfê sữa-món yêu thích của nhỏ. Dẫu cho trong hai người không một ai lên tiếng yêu cầu họ làm vậy nhưng dường như họ có sự đồng lòng, mối liên kết nào đó.
Trong mắt Vỹ ánh lên tia vui vẻ, nụ cười trên môi hiện ra, bàn tay anh cầm tô mì tôm của nhỏ lên trước ánh mắt bất mãn của nhỏ:
- Nó nở trương phình ra rồi em chắc là muốn ăn?
- Hay chúng ta đi uống cafê đi?
Nhỏ nhìn anh ánh mắt chờ mong, Vỹ rất ít khi đi ra khỏi nhà, anh chỉ ngồi trong phòng hay tiệm sách để xử lý công việc mà thôi! Cho nên nhỏ lôi kéo anh..
Không thể cưỡng lại lời nói như làm nũng ấy, cũng là lần đầu tiên nhỏ rủ anh ra ngoài cho nên anh gật đầu đồng ý...
- Được!
Và thế là nhỏ cùng anh đến một quán càfê tại Khu Phố 9 nhưng đâu ai biết cuộc hội ngộ lần hai của năm con người (Nhỏ, Hắn, Vỹ, Long, Chung) sắp diễn ra. Họ sẽ phản ứng ra sao?
Tất cả sẽ có ở

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.