Chờ Đấy, Tôi Sẽ Trả Thù!

Chương 3:




Trong 2 ngày tiếp theo nhỏ vẫn bình an vô sự, hắn không có động tĩnh gì trong việc tìm trò làm khó nhỏ. Cho đến ngày thứ ba, lúc nhỏ đi giặt khăn lau bảng bất chợt nhỏ thấy hắn cùng người yêu hắn, con Ngọc,biệt danh Ngọc Cá( vì nhà nó buôn bán các loại cá) đang tranh luận diều gì đó rất gay gắt phía sau nhà đa năng, con Ngọc vung tay tát hắn một cái,khuôn mặt hán lệch qua một bên nhưng hắn chỉ quay lại nhìn và không nói gì.Hả? có lẽ nhỏ hoa mắt rồi cũng nên! Một tên đầu gấu như hăn bị một đứa con gái tát mà không làm gì cho dù vài ngày trước hắn đã xử sự như một con thú?Linh tính cho biết sẽ chả tốt đẹp gì nếu bị hắn bắt gặp nhỏ quay đi giả vờ không nhìn thấy nhưng con mắt laze của hắn đã nhìn thấy nhỏ vào chính cái lúc nhỏ quay mặt đi,hắn hung hổ đi lại phía nhỏ cảnh cáo:
- Nếu chuyện này đồn ra ngoài tôi sẽ không bỏ qua cho cậu
- Tôi không rảnh!_nhỏ đáp lại một cách hời hợt.
Mà đằng sau,con Ngọc,nó đang nhìn nhỏ đầy tức tối.
Và rồi khỏi cần nói cũng biết,ngày hôm sau trên trường đồn ầm lên vụ: HUỲNH XUÂN CƯỜNG LỚP 10A15 BỊ CON NGỌC CÁ TÁT lan truyền với tốc độ chóng mặt khiến toàn thể khối 12,11 và khối 10 đều biết. Bất giác nhỏ nhớ lại câu cảnh cáo của hắn ngày hôm qua,nhỏ nhíu mày:
- Kệ đi, chả liên quan đến mình
Nhưng đối với một tên đầu gấu như Huỳnh Xuân Cường mà nói hắn sẽ không bỏ qua cho ai an truyền tin này,hắn chắc một điều là tin này do con nhóc kia nói ra. Sao lại không cơ chứ chính con nhóc đó nhìn thấy hết còn gì. Thấy nhỏ vừa vào lớp hắn híp con mắt lại:
- Xem ra cậu không coi lời cảnh cáo của tôi ra gì?
- Tôi không nói_nhỏ đáp
- Haha, vậy không lẽ tôi tự nói sao?_hắn mất hết kiên nhẫn
- Tôi không quan tâm
Dứt lời nhỏ đi về chỗ ngồi của mình,lúc này giọng con Ngọc Cá hớt hải vang lên:
- Anh Cường,anh ra đây em có chuyện muốn nói
- Chuyện gì?_Hắn bực dọc,không thấy hắn đang hỏi tội con nhóc này hay sao??
- Em đợi anh ngoài kia_ nói xong nhỏ chạy mất
Quay lại nhìn nhỏ:
- Cậu chờ đấy_rồi xoay người ra khỏi lớp
Hai tiết học sau đó hắn và con Ngọc Cá không vào lớp,nói cách khác cúp tiết khiến cho mọi người trong lớp nhìn nhỏ đầy khó hiểu.
“ Reeeng……Reennnnggg” Giờ ra chơi.
Cái con người “mất tích” suốt 2 tiết học kia đột nhiên xuất hiện trước mặt nhỏ và “ Chát” khuôn mặt nhỏ xuất hiện năm dấu ngón tay từ con Ngọc trước sự ngỡ ngàng của thành viên trong lớp.Nó khiêu khích nhìn nhỏ:
- Từ khi mày bước vào cái lớp này tao đã không ư.a….“Bốp”…không để nó nói hết câu nhỏ tát lại nó một cát tát trời giáng xuống khuôn mặt trắng nõn kia,nhưng vì Ngọc không lường trước được việc này cho nên chệnh choạng ngã xuống đất.Tên mặt mụn kia tên Chung chạy lại đỡ. Khỏi phải nói cũng biết giờ phút này có vài chục cặp mắt đang đổ dồn nhìn bọn họ chằm chặp.
- ĐMM con ranh kia_ Nó hét lên
- ĐMM là gì vậy? Tên bố mẹ mày à?
Ồ..có một số tiếng cười phát ra vẻ tán thưởng sau câu nói của nhỏ
- Mày…_Ngọc tức giận nói không nên lời
- Ngân, cậu quá đáng rồi đấy!
Chung mặt mụn lên tiếng bảo vệ Ngọc
- Tôi quá đáng? Ai đánh tôi trước?-…
- Con ranh! Ra về mày chết chắc_Ngọc để lại câu đe dọa và kéo tên Chung ra khỏi lớp. Còn cái lớp học xì xào bàn tán như cái chợ
Sắp có bão lớn xảy ra! Nhỏ nhìn về phía cổng trường nhận định.
Hết

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.