Chồng Ma Của Em

Chương 17: Anh ta rất quân tâm đến cô




. Anh ta rất quân tâm đến cô
Thấy tên cảnh sát đang sắp đến gần mình, tôi nhất thời luống cuống hét lên: “Cái tên biến thái chết dẫm này tôi làm sao mà biết được anh muốn làm gì?”
“Con nha đầu chết tiệt, tỏ vẻ trong sạch gì chứ, ban ngày lúc nháy mắt câu dẫn tôi sao không giả vờ đi?”
Chết tiệt! Rõ ràng là tôi nháy mắt với Lão Quỷ thật sự là tự mình đa tình mà!
“Tiểu yêu tinh, dù sao cô cũng là người sắp chết rồi, trước khi chết làm chút việc tốt, khiến đại gia ta dễ chịu một chút” Tên cảnh sát nhìn tôi với nụ cười dâm đãng.
Chết tiệt, đây là những chuyện quái quỷ gì vậy! Lúc đầu, suýt chút nữa thì bị tên ngốc họ ‘Vương cưỡng đoạt, sau này thì xém chút bị tên quỷ lưu manh Lãnh Mạch lừa mất, sau đó lại gặp phải Lão Quỷ luôn có ý đồ gây rối với mình, nghĩ đến đây tôi trừng mắt nhìn Lão Quỷ một cái.
Lão Quỷ nhìn tôi một cách ngây thơ, sau đó quay đầu nhìn tên cảnh sát, dùng hết sức khua khua nắm đấm hòng bóp chết hắn, nhưng chẳng có tác dụng gì hết vì Lão Quỷ không thể đánh được người.
Tên cảnh sát nhào người về phía tôi, tôi hét lên một tiếng, anh ta xé nát quần áo của tôi, tôi dùng hết sức mình để chống cự, nhưng người ta là gã đàn ông cao 1m8, hơn nữa tôi đã nhịn đói cả một buổi tối, làm sao còn có nhiều sức để chống cự lại Nhưng tôi không cam tâm, không cam tâm lần đầu tiên của mình, lần đầu tiên đáng gía nhất của người con gái lại rơi vào tay của tên chó đội lốt người này, hơn nữa lại là một gã biến thái xấu xí.
Lễ nào tôi sẽ bị con người này cưỡng đoạt hay sao?
Nghĩ đến đây, sống mũi tôi cay cay, nước mắt trực rơi xuống, làm thế nào đây? Tôi phải làm gì bây giờ?
“Khóc rồi sao? Vừa hay, tôi lại thích dáng vẻ phụ nữ khóc, hahaha” Tên cảnh sát dứt lời liền đè lên người tôi.
Rốt cuộc tôi đã làm sai điều gì, tại sao tất cả những chuyện tồi tệ này lại xảy ra với tôi?
Tại sao ông trời lại đối xử bất công với tôi như vậy? Lẽ nào là do tôi nhìn thấy ma sao? Cái này thì liên quan gì tới tôi! Đây cũng không phải là điều tôi muốn!
Tôi không cam tâm, tôi không cam tâm!
Tôi ôm chặt đầu, nước mắt lưng tròng, vẫn nhìn tên cảnh sát một cách hung dữ.
Tên cảnh sát bị tôi trừng mắt nhìn thì có chút tức giận, giọng nói hung hãn: “Được rồi, cô xem, tôi rất thích bị phụ nữ nhìn khi chơi, một lát nữa hãy mở mắt thật to ra cho tôi, nếu dám nhắm mắt, tôi sẽ móc mắt cô ra nhét xuống dưới”
Nói xong đôi bàn tay thô ráp của hẳn liền bóp nhẹ tôi một cái, sau đó đứng dậy bắt đầu tháo thắt lưng cởi quần xuống.
Tên cảnh sát này rất béo, ngồi đè lên người tôi, cởi quần để lộ ra một chân đầy lông, đùi toàn mỡ là mỡ.
Tôi bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng, chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có một ngày phải nằm dưới thân một gã đàn ông ghê tởm thế này, tôi biết rằng lần này bản thân sẽ không thể sống được nữa, trong lòng tôi không ngừng oán hận, nguyền rủa, nhưng cũng không thể thay đổi được vận mệnh của mình.
“Cô Đồng không được khóc, cô yên tâm, đại nhân nhất định sẽ đến cứu cô” Lão Quỷ lớn tiếng nói với tôi.
Đến cái con khỉ! Người bị cưỡng đoạt đâu phải là ông, đương nhiên ông sẽ nói như vậy!
Lúc tôi bị bắt vào đây cũng nói anh ta sẽ đến, cái con ma mặt lạnh đó sao có thể đến chứ?
Anh ta dựa vào cái gì để đến cứu tôi!
Nghĩ đến những chuyện rắc rối mấy hôm nay gặp phải, tôi cảm thấy trong mắt con ma kia và một số người, tôi là một con cờ! Mặc dù tôi đang chống cự, đang nỗ lực nhưng lại không thể thay đổi vận mệnh của mình.
Tên cảnh sát đưa tay ra lật người tôi lại, sau đó ôm eo tôi từ phía sau kéo về phía giường, tôi dùng hết sức lực còn sót lại để vùng vẫy nhưng vô ích.
“Tôi chết đi, nhất định sẽ hóa thành ác quỷ, từ nay về sau sẽ không phải chịu sự sắp đặt của người khác, những người đã làm tổn tôi sẽ trả thù họ gấp trăm ngàn lần, những kẻ bắt nạt tôi, sẽ khiến họ phải nếm chịu nỗi nhục gấp ngàn vạn lần!” Tôi nhìn tên cảnh sát nói từng câu từng chữ.
Sau đó tôi nhảm mắt lại, biến mình trở thành một cái xác không hồn, không nhìn, không cảm nhận, chỉ toàn một lòng căm thù.
Bộp. Tên cảnh sát vỗ vào mông tôi một cái.
Trong phòng yên tĩnh không một tiếng động, tôi có thể cảm nhận được nhịp tim của mình đang chậm lại, hơi thở gấp gáp cũng đột nhiên dừng lại, tôi khống chế cơ thể cứng nhắc của mình và chờ đợi sự tuyệt vọng.
Chờ đợi, tôi một mực chờ đợi, chờ đợi sự nhục nhã và tuyệt vọng mà bản thân không mong muốn. Thời khắc này, dường như mọi thứ trong căn phòng đều tĩnh lặng theo nhịp thở của tôi, trong đầu tôi bỗng vang lên một tiếng nổ, chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh lướt qua phía sau.
Âm.
Một tiếng động vang lên.
Tôi đột nhiên mở mắt ra, chỉ thấy tên cảnh sát trong nháy mắt đập người vào bức tường đối diện, sau đó lăn xuống đất.
“Đồ ngốc” Tiếng nói lạnh lùng của người đàn ông vang lên bên tai tôi, một đôi bàn tay lạnh lẽo giúp tôi kéo quần lót lên từ phía sau.
“Chết tiệt! sao giờ anh mới chịu xuất hiện!”
Khi nhìn thấy Lãnh Mạch, tôi nhất thời trở nên kích động, dùng lực đánh mạnh vào ngực anh 1a: “Có phải anh rất thích nhìn thấy tôi bị gã đàn ông khác bắt nạt phải không?”
Anh ta dường như không thấy khó chịu với cú đấm của tôi, chỉ nheo mắt nhìn tôi: “Người phụ nữ không biết tốt xấu, em thử nói lại tôi nghe xem “Đồ khốn đồ khốn đồ khốn! Cút cút cút!”
Tôi biết bây giờ bản thân trông rất thê thảm, nhưng tôi không quan tâm gì nữa, tôi vừa hét vào mặt anh ta, vừa khóc tức tưởi.
Không biết Lão Quỷ tìm ở đâu ra một chiếc áo khoác màu đen khoác lên người tôi.
Tên cảnh sát dường như bị Lãnh Mạch làm cho sợ hãi, bởi vì lúc này ánh mắt của Lãnh Mạch phát ra những tia sáng màu xanh u ám, rất rợn người.
Ngay cả người đã gặp qua hắn vài lần như tôi cũng không khỏi rùng mình.
Có điều người ta dù sao cũng là cảnh sát, dù thế nào thì cũng có chút bản lĩnh. Tên đó rất nhanh phản ứng lại, bật dậy và lao về phía Lãnh Mạch, sau đó một cú móc trái đánh về phía Lãnh Mạch, có điều, thứ anh ta đánh trúng lại là không khí.
Tên cảnh sát há hốc miệng kinh ngạc, rõ ràng là anh ta bị dọa sợ rồi, lại đánh ra một quyền, tuy nhiên, cú đấm này vẫn xuyên qua cơ thể của Lãnh Mạch đánh vào không trung.
Tên cảnh sát sững sờ đứng yên tại chỗ.
Tôi biết răng nhân sinh quan của tên cảnh sát này đã bị phá vỡ, tôi cũng như vậy, trước khi tôi chưa gặp mạ, tôi cũng không tin trên đời này thật sự có ma.
Tên cảnh sát sợ hãi đứng bất động nhưng điều đó không có nghĩa Lãnh Mạch sẽ không hành động, tôi chỉ cảm thấy một cơn gió mạnh thổi bên tai, sau đó Lãnh Mạch xuất hiện trước mặt tên cảnh sát đó, anh ta khẽ vung tay lên tên cảnh sát liền va mạnh vào tường, rồi bật trở lại, phun ra một ngụm máu lớn.
Không biết Lãnh Mạch vì sao lại giận dữ như vậy, liên tục đánh tên cảnh sát kia, hẳn đã bị đánh cho nửa sống nửa chết nằm trên đất không nhúc nhích, Lãnh Mạch vẫn tiếp tục đánh.
Tôi có chút khó hiểu, không phải Lãnh Mạch khinh thường nhất việc ra tay với con người hay sao? Sao có thể…
“Cô Đồng, cô nhìn xem, đại nhân rất quan tâm đến cô.” Lão Quỷ nói bên cạnh tôi.
“Quan tâm cái quái gì! Vừa nấy anh ta đứng nhìn tôi bị người người khác bắt nạt cũng đâu có đến cứu tôi!”
“Chắc chắn là Đại nhân có việc không thể đến kịp, nếu không sao Đại nhân lại tức giận như vậy chứ? Là tên cảnh sát kia động đến người phụ nữ của đại nhân, nên anh ấy mới như vậy” Lão Quỷ nói.
Động đến người phụ nữ của anh ta..
Tôi sững sờ trong giây lát, bên tai lại vang lên câu nói mà Lãnh Mạch nói trước đây, vốn dĩ tôi là người phụ nữ của anh ta Người phụ nữ của một con ma..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.