Chồng Ma Của Em

Chương 351: Cầu xin tha




Vào lúc này đây, toàn bộ lực chú ý của tôi đều đặt hết lên người của Diêm Vương, cũng không có chú ý tới lời vừa nói ra đã khiến cho sắc mặt của Tống Tử Thanh và Si Mị đều ảm đạm xuống.
Mà cùng lúc đó, toàn bộ viện sau lại lần nữa lặng ngắt như †ờ.
“Cô nói cái g2” Diêm Vương dùng sức móc lỗ tai: “Là do bổn vương chưa tỉnh ngủ nên nghe nhầm sao, cô nhóc, cô vừa nói gì, nói lại lân nữa xem?” ; Tống Tử Thanh và Sỉ Mị đã không ngăn cản tôi nữa.
Tôi hít sâu một hơi, châm chậm nói từng chữ một: “Người đàn ông mà tôi yêu,tên là Lãnh Mạch, anh ấy là Chí Tôn Vương của Minh Giới”
Yêu thì chính là yêu, mặc kệ đối phương là ai, trước giờ tôi chưa từng trốn tránh nội tâm của mình.
Tôi nghe được tiếng hít khí của tất cả hồn quỷ ở viện sau, sau đó toàn bộ viện sau liền bùng nổ.
“Một người như cô làm sao có thể yêu được Chí Tôn Vương, nói dối cũng không biết lựa lời để mà nói à?”
“Loài người nhỏ bé này cô điên rồi sao, dám nói cô yêu Chí Tôn Vương ở đây, cô không sợ Minh Vương sẽ giết cô sao?”
“Quả thực là ăn nói ngồng cuồng!”
Đủ loại âm thanh truyền vào tai, tôi cũng không để ý, vẫn nhìn Diếm Vương: “Diêm.Vương đại nhân, Lãnh Mạch phải chịu xử phạt trong ba ngày, đây là ngài nói với tôi, hôm nay để cứu Lãnh Mạch, tôi đưa theo đồng bạn đến:trước, dù cho đi đến Minh Giới sẽ xảy ra chuyện gì, dù cho sống hay là chết, tôi cũng phải đi, ngài chỉ cân mở truyền tống trận thông đến Minh Giới cho chứng tôi, tất cả hậu quả về sau tôi đều sẽ nói là do chúng tôi dùng thủ đoạn uy hiếp ngài, ngài không cần phảĩ,lo lắng cho mũ quan với tính mạng của mình đâu.”
“Theo như cô nhóc nói thì bổn vướng chính là người chú trọng mũ quan như vậy sao? Huống hồ chức quan của bổn vương cũng không do Minh Vương quản” Diêm Vương nói xong, thở dài một hơi: “Chỉ là cô cũng biết, toàn bộ Địa Phủ Minh Giới đều nhận ra Minh Vương yêu Lãnh Mạch gần cả trăm năm, có lẽ bắt đầu từ lúc Lãnh Mạch sinh ra, Minh Vương liền nhìn chằm chằm vào cậu ta rồi.
Mặc dù cũng có rất nhiều người thích Lãnh Mạch, nhưng chẳng có ai dám chẳng kiêng nể gì mà nói yêu cậu ta như cô cả, nếu như truyền đến tai Minh Vương, cô sẽ chết rất thảm đó!”
Sao Minh Vương lại không biết cảm tình của tôi với Lãnh Mạch chứ, cô ta muốn giết tôi cũng không phải mới ñgày một ngày hai đâu.
Mấy lời này tôi “cũng không có nói với Diêm Vương, chỉ là quỳ thẳng không đứng dậy.
Giằng co. Ử Sự tình rơi vào cục diện:bế tắc.
Thành viên của đại quân Địa Phủ đến viện sau càng ngày càng nhiều, mọi người nhìn chằm chằm vào chúng tôi, chỉ chờ Diêm Vương hạ lệnh một tiếng.
Bằng vào ba người tôi, Tống Tử Thanh, Sỉ Mi, nếu như dùng hết toàn lực hản là có thế xông ra khỏi Địa Phủ, nhưng mục đích của chúng tôi không phải là náo.loạn Địa Phủ, mà là tiến vào Minh Giới mà!
“Cô nhóc, cô đừng ép bổn vương.” Cuối cùng Diêm Vương vẫn nói ra lời khiến người ta tuyệt vọng.
Tôi cụp mắt xuống: Vấn chỉ có thể đi con đường cuối cùng thôi sao? Vẫn chỉ có thể đánh đến Minh Giới thôi sao?
BịchI Ngay lúc này, cơ hội xoay chuyển lại xuất hiện nữa rồi.
“Diêm Vương” Giữa bầy quỷ sai, bỗng nhiên có một tên quỷ sai quỳ xúống: “Cầu xin ngài để bọn họ đi đến Minh Giới đi!”
Tôi hồ đồ rồi, tình huống gì đây?
Tống Tử Thanh với Si Mị @ũng không hiểu rõ tình huống, cùng với tôi nhìn vêphía quỷ sai kia.
“Mi làm loạn cái gì!” Diêm Vượng mắng tên quỷ sai.
Nhưng chuyện tiếp theo càng khiến:chúng tôi kinh hãi hơn chính là, tên quỷ sai quỳ xuống, những tên quỷ sai còn lại cũng từng tên nối tiếp nhau mà quỳ, một đám quỷ sai lớn âm âm quỳ xuống.
“Diêm Vương đại nhân, cầu xin ngài để bọn họ đi Minh Giới đi!” Tất cả quỷ sai cùng nhau nói.
Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì???
“Các mi muốn tạo phản phải không!” Diêm Vương quát lên: “Bổn vương biết các mi đang nghĩ cái gì, nhưng không thể nào, đây là chuyện tuyệt đối không thể nào!”
Chuyện gì vậy???
Đầu tôi đầy“sương mù rồi.
Một người đi ra từ giữa bầy quỷ sai tới chỗ chúng tôi, đây chẳng phải là quỷ sai Lý Phong lúc ban đầu gặp ở trấn Cẩn Thi sao?
“Diêm Vương đại nhãn” Lý Phong đi đến trước mặt chúng tôi, liếc mắt nhìn tôi, hai gối quỳ xuống: “Tôi đã từng tiếp xúc với cô nhóc này một khoảng thời gian, cô ấy là người khế ước của Lãnh Mạch đại nhân, Lãnh Mạch đại nhân đối xử với cô ấy thực sự không giống với bình thường, lực lượng của cô ấy đã vượt quá tưởng tượng Của chúng ta”
Diêm Vương biến sắc: “Mi có biết Bây giờ mi đang nói cái gì không, Lý Phong!”
“Tôi biết lời nói của tôi sẽ có hậu quả như thế nào, lời nói.của tôi từng câu từng chữ đều là thật.”
Lý Phong rất kiên định nói với Diêm Vương: “Quan hệ giữa cô ấy với Cẩu Đản rất tốt, rất nhiều quỷ sai ở đây đều biết rõ, Cẩu Đản thường xuyên nhắc tới cô nhóc này với chúng tôi, tôi tin tưởng Cẩu Đản, chúng tôi tin tưởng Cẩu Đản, nếu như Cẩu Đản tin tưởng cô nhóc này, tôi nghĩ, cô ấy nhất định có thể giúp chúng tai”
Diêm Vương không nói lời nào.
“Chờ chủt.đã!” Tôi cắt ngang bọn họ, nói xen vào: “Các người/nói đến Cẩu Đản sao? Cẩu Đản thế nào rồi? Các người muốn tôi giúp chuyện gì? Vì sao các người phảí.quỳ xuống theo bọn tôi? Có thể trả lời từng vấn đề một cho tôi không?”
Diêm Vương vẫn là vẻ mặt nghiêm trọng không mở miệng.
“Cô Đồng” Lý Phong nhìnxvề phía tôi: “Nếu như hôm nay bọn tôi thay cô cầu xín thành công, Diêm Vương đại nhân đồng ý đưa cô đi đến Minh Giới thì cô có thể cũng giúp bọn ta, giúp Diễm Vương đại nhân, giúp Địa Phủ một chuyện được không?”
“Giúp Địa Phủ một chuyện?” Tôi nhíu chặt mi: “Các người muốn nói cái gì?”
Lý Phong dừng một chút, sau đó nói: “Minh Vương bắt Cẩu Đản với Thúy Hoa đi rồi, lấy lý do là Cẩu Đản với Thúy Hoa náo loạn nhân gian và Địa Phủ, tự tiện giao năng lực thân thể cho Lãnh Mạch đại nhân cùng Dạ Minh đại nhân, phạm vào đại ky, ba ngày sau sẽ xử tử cùng với Hàn Vũ đại nhân”
“Anh nói cái gì?” Tôi nhảy dựng lên, chạy đến trước mặt anh ta, nằm lấy cổ áo của anh ta: “Anh nói cái gì? Cẩu Đản với Thuý Hoa bị bắt?”
“Phải.” tý Phong gật đầu: “Diêm Vương đại nhân vì chuyện này đã đến Minh Giới thương lượng với Minh Vương/nhiều lần, nhưng Minh Vương từ trước đến nay vẫn luôn lấy mình làm trung tâm, căn bản không hề đặt Diêm Vương đại nhân, đặt Địa Phủ bọn tôi trong mắt, cô ta không thả người, thậm chí còn uy hiếp, nếu như Diêm Vương đại nhân lại nhắc đến chuyện này sẽ lập tức xử tử Cẩu Đản và Thúy Hoa”) “Sao có thể như vậy đượéFCẩu Đản với Thúy Hoa chưa có làm gì hết mà!” Chuyện của tôi với Lãnh Mạch sao lại liên lụy đến Cẩu Đản và Thúy Hoa như vậy chứ? “Lúc ấy không pHải đã nói rõ ràng rồi sao? Cẩu Đản với Thuý Hoa đã xin phép dùng danh nghĩa riêng vào kỳ nghỉ để đến giúp đỡ, huống hồ chuyện Lãnh Mạch với Dạ Minh dịch dung là nguyên nhân của Lãnh Mạch cùng Dạ Minh, tại sao lại trách tội lên đầu bọn họ? Tội danh Minh Vương gán cho này cũng quá vô lý rồi đi!”
Lúc này, Diêm Vương vấn không mở miệng đã nói chuyện rồi: “Bổn vương vẫn luôn lấy làm lạ chuyện này, quỷ sai của bổn vương trước giờ đều theo lẽ công bằng chấp pháp, chưa từng xuất hiện tình huống vượt quá quy củ, lúc Cẩu Đản và Thúy Hoa xin nghỉ phép Minh Vương cũng đã đồng ý, vì sao đột nhiên lại lật lọng. Minh Vương gán cho Cẩu Đản với Thúy Hoa tội danh này có lẽ chắc bọn họ đã đắc tội với Minh Vương rồi; nhưng bọn họ làm sao lại đắc tội với Minh Vương… Bây giờ nghe Lý Phong nói cô có gïao tình sâu với Cẩu Đản cùng Thúy Hoa, bổn vương Tiền hiểu rõ rồi.”
“Ngài là nói…” Tôi không dám tin, lảo đảo lùi về sau hai bước: “Ngài là nói, Minh Vương dự định đem tất cả những người có liên quan đến tôi, xử tử toàn bộ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.