Chồng Ma Của Em

Chương 508: Phá trận bằng máu đầu tim




Tách tất cả những gì bám trong thân thể ra…
Cỏ này có tác dụng đánh tan linh hồn…
Ngoại trừ cái này, không còn công hiệu gì nữa…
Tôi lập tức ném cỏ hoàn hồn xuống.
Vừa rồi nếu Ác Ma vương không hiện ra, tôi sẽ nhét cỏ hoàn hồn vào bên trong hồ lô, suýt chút nữa giết chết Tống Tử Thanh!
Tác dụng của cỏ hoàn hồn mà Ác Ma vương nói với chúng tôi khác hẳn với Tống Lăng Phong nói! Mà Ác Ma vương không cần lừa gạt chúng ta, cho nên, chân tướng chính là…
Tống Lăng Phong nói dối, Tống Lăng Phong muốn tôi tự tay giết Tống Tử Thanh! Cũng chỉ có vậy…
Thời gian trôi chỉ trong một suy nghĩ, mồ hôi tụ đầy trên trán tôi chảy xuống, trái tim đập kịch liệt cho tới giờ cũng chưa bình tĩnh lại, tôi không dám tưởng tượng nếu vừa rồi lỡ tay giết Tống Tử Thanh, nếu là thật, tôi…
Tống Thiên Ngân cũng đông cứng ở bên cạnh, khi Tống Lăng Phong nói cách sử dụng cỏ hoàn hồn với tôi, cậu ấy cũng nghe thấy.
Ác Ma vương đi tới, cầm lấy hồ lô nhìn từ trên xuống: “Thứ này không cần dùng cỏ hoàn hồn, chỉ cần hai cái trận phong ấn. Một cái là phong ấn từ bên ngoài, một cái là phong ấn từ bên trong.”
“Một cái phong ấn từ bên ngoài? Một cái phong ấn từ bên trong?” Tôi nâng mắt”Có ý gì? Nói cụ thể đi”
Ác Ma vương lại nhìn hồ lô: “Lực lượng của phong ấn bên ngoài này rất mạnh, người dùng thuật là cao thủ ngang bằng, thậm chí là mạnh hơn †ên nhóc Minh Giới kia. Mục đích của phong ấn này là muốn phong kín hồ lô, không cho người bên trong đi ra”
Cao thủ ngang bằng, thậm chí là mạnh hơn Lãnh Mạch… Thử nghĩ, Tống Tử Thanh là người nhà họ Tống, người nhà họ Tống có thực lực mạnh hơn Lãnh Mạch, có lẽ chỉ có ông nội Tống Lăng Phong. Mà Ác Ma vương nói mục đích của phong ấn này là muốn phong kín hồ lô, nhưng ông nội Tống Lăng Phong lại nói với chúng tôi là muốn bảo vệ Tống Tử Thanh, mục đích trái ngược. Lúc trước tôi cũng đã nói, Ác Ma vương không có động cơ lừa gạt chúng tôi, nói cách khác… Mục đích của Tống Lăng Phong là muốn phong kín Tống Tử Thanh trong hồ lô.
“Vậy còn phong ấn còn lại?” Tôi hỏi.
“Phong ấn bên trong đại khái là để bảo vệ mình” Ác Ma vương trả lời.
Tự bảo vệ mình…
Tống Tử Thanh nhất định biết chuyện của Tống Lăng Phong, Tống Lăng Phong vì muốn bảo vệ bí mật mà giết người diệt khẩu, Tống Tử Thanh mới tìm biện pháp là chạy vào trong hồ lô, tự bảo vệ mình!
Cuối cùng cũng hiểu rõ, hiện tại vấn đề mấu chốt là… Làm sao bỏ phong ấn?
Ác Ma vương nói: “Tâng phong ấn bên ngoài †uy mạnh, nhưng tôi có thể giúp cô bỏ”
“Thật sao? Ác Ma vương, ông thật sự nguyện ý giúp chúng tôi sao?” Tôi vui mừng nhảy dựng lên.
“Đương nhiên, việc nhỏ thôi, cũng không tổn hại gì đến tối” Ác Ma vương ngược lại còn bị phong ấn của tôi làm cho lơ mơ.
“Nhờ ông, Ác Ma vương!” Tôi cúi đầu thật thấp.
Ác Ma vương gật đầu, đặt hồ lô trên mặt đất, hai tay ngưng tụ thứ gì đó nhìn như cái bóng độc nhất của ông. Không khí dân dần trâm xuống, càng ngày càng trâm, áp lực lên trái tim vô cùng không thoải mái, sau đó quả thực không có cách nào hô hấp được. Năng lực của Ác Ma vương có lẽ liên quan đến áp suất không khí và trọng lực, đây là thứ không cách nào chịu được. Không khí đều bị tước đoạt, mọi người ngay cả đứng thẳng cũng không thể, chỉ có thể ngồi trên đất.
Tống Thiên Ngân không quá khác tôi, ôm trái †im tựa vào vách động, không thở nổi.
Lãnh Mạch ở phía sau chúng tôi, anh tốt hơn, hai bàn tay lần lượt ấn lên đầu tôi và Tống Thiên Ngân, có thể cảm nhận được khí của anh đang cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong thân thể chúng tôi, tạm thời ngăn cản không khí thoát ra khỏi người.
Rất nhanh, trong tay Ác Ma vương ngưng tụ một vật thể hình cầu nửa trong suốt. Lãnh Mạch nói đó là do áp suất không khí sau khi áp súc hình thành, đừng nhìn nó nhỏ như vậy, nếu phóng ra tương đương với uy lực của hai quả bom nguyên tử.
Đương nhiên lúc trước Ác Ma vương ngay cả một phần thực lực cũng không dùng đến, trình độ lực lượng này khủng bố đã không thể dùng ngôn ngữ nào hình dung.
Ác Ma vương ném hai quả cầu áp khí về phía hồ lô, tôi thực sự sợ hồ lô sẽ bị phá hủy, vậy Tống Tử Thanh sẽ xong đời rồi. Khi cầu áp khí chạm vào hồ lô, Ác Ma vương ngoắc một ngón tay, hai quả cầu chuẩn xác nện lên phía trên miệng hồ lô.
Tôi tưởng rằng va chạm sẽ tạo ra tiếng nổ, nhưng khi hai quả cầu áp khí nổ ở trên miệng hồ lô, quả cầu biến mất như chưa từng xuất hiện, cũng không có tiếng động nào.
“Xong rồi” Ác Ma vương nói xong, ông giải trừ năng lực của mình, không khí trong không gian được khôi phục lại.
Chúng tôi lập tức có thể hô hấp, Tống Thiên Ngân và tôi thở phì phò từng hơi, tôi vội vã hỏi: “Cứ như vậy xong rồi? Phong ấn giải trừ?”
“Tầng bên ngoài thì giải trừ rồi” Ác Ma vương cầm hồ lô trên mặt đất lên đưa cho tôi”Nhưng tầng bên trong thì phiền toái”
“Tâng phong ấn bên trong phải phá bỏ như thế nào?” Tôi hỏi ông.
“Phong ấn này thiết lập khá phức tạp, người dùng thuật tinh tế, tỉ mỉ, kín đáo, hẳn cũng là cao thủ rất giỏi” Ác Ma vương rất mạnh, bằng một cái hồ lô, ngay cả Lãnh Mạch cũng không nhìn ra trên hồ lô có phong ấn. Mà ông không hỉ nhìn ra, còn phán đoán ra được phương pháp giải trừ, thậm chí thông qua trận pháp nho nhỏ tìm ra năng lực của người dùng thuật, thật sự khiến người ta kính nể.
Phong ấn bên trong là phong ấn Tống Tử Thanh dùng để tự bảo vệ mình, tôi nhìn hồ lô, lại hỏi Ác Ma vương: “Nếu hiện tại tôi gọi anh ấy, có thể gọi được không?”
“Không được, trận pháp càng mạnh càng không thể tiếp xúc với bên ngoài” Ác Ma vương trầm tư trong chốc lát mới nói: “Trận pháp này hẳn là phải do người thân nhất có quan hệ huyết thống với người dùng thuật bê trong mới có thể ra. Không chỉ như thế, người dùng thuật hẳn là có nhận định người thân nhất, cân máu đầu tim của người đó mới giải được trận phong ấn. Về việc người dùng thuật nhận định ai là người thân nhất, tôi không nhìn ra được.”
Người thân nhất có quan hệ huyết thống mới có thể mở ra, lại còn là người thân nhất được nhận định…
Cơ bản trong lòng tôi đã có đáp án.
“Chị, có lẽ là chị” Tống Thiên Ngân nói ra ý nghĩ của tôi.
“Cô ấy không nhất định là huyết mạch nhà họ Tống” Lãnh Mạch nói.
Tống Lăng Phong lừa gạt chúng ta nhiều như vậy, quả thật rất có thể đang nói dối về thân thể của tôi. Mặc kệ như thế nào, tôi cũng phải thử một lần, thời gian không đợi người.
“Lục Quy, máu đầu quả tim lấy ra như thế nào?” Tôi chuyển hướng hỏi Lục Quy.
Lãnh Mạch nghiêm túc: “Lấy máu đầu tim gây ra tổn thương rất lớn với người, hiện tại lại là thời kì đặc thù của em, em thật sự muốn thử?”
“Ừm, em chắc chắn” Ánh mắt tôi kiên định.
“Nhóc con bướng bỉnh” Lãnh Mạch nói với tôi một câu như vậy, không ngăn tôi nữa.
Lục Quy để Ác Ma vương cầm dao nhỏ lại, nói với tôi: “Cô Đồng, muốn lấy máu đầu tim cần cô rạch một đường bên ngựa trái, không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng có thể sẽ rất đau, cô phải chịu đựng.”
“Đến đi” Tôi nói, lập tức ngồi xếp bằng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.