Chồng Ma Của Em

Chương 578: Ảo cảnh hay là hiện thực




Khi tôi bước đến một gian phòng riêng, tộc trưởng quay lại và hỏi tôi: “Cô gái nhỏ, cô ở đây nhé”
“Vâng” Tôi cảm ơn và bước vào phòng.
Tộc trưởng không nói nhiều, còn rất cẩn thận giúp tôi đóng cửa.
“Luôn cảm thấy rất kỳ lạ” Ngay khi tộc trưởng vừa đi, Hồng Hồng nói: “Cô lẽ nào không cảm thấy chuyện đột nhiên phát triển một cách rất thuận lợi sao?”
Tôi sớm có cảm giác như vậy rồi: “Đúng vậy, trước đây còn phát động tấn công rất phản đối không cho chúng ta vào, hiện tại lại nhiệt tình quá mức như vậy, luôn cảm thấy bọn họ đang có âm mưu gì đó.”
“Nhưng…’ Hồng Hồng nói: “Mặc kệ bọn họ đi, giặc đến thì đánh, tôi muốn xem bọn họ muốn giở trò quỷ gì!”
Tôi im lặng một lúc, rồi hỏi cô ta: “Hồng Hồng, cô nói… có phải sẽ có loại tình hình như vậy không? Chúng ta hiện tại là đang ở trong ảo cảnh, không biết từ lúc nào, bọn họ đã phát động huyền cảnh rồi, còn chúng ta lại không hề hay biết, tưởng rằng là hiện thực”
“Có khả năng, dù sao những huyền thuật sư này đều rất kỳ quái, hơn nữa tôi luôn cảm thấy từ trường xung quanh rất quái dị”
Lúc này, Lục Quy cũng chen vào cuộc nói chuyện của chúng tôi: “Nếu là ảo cảnh thì chắc chăn có khuyết điểm khác xa với thực tế. Phải tìm ra, thì mới giải được”
Tôi pha trò: “Hay là Hồng Hồng cô chém tôi một nhát xem có đau không có chảy máu không”.
“Cô Đồng tuyệt đối không được tức bị doạ tới ngăn cản tôi: “Trong ảo đau đớn có thể cảm nhận được bình thường, cũng sẽ chết ở trong ảo cảnh, chuyện như thế không được làm!”
Lục Quy lập Tôi buồn cười nói là tôi đùa thôi, Lục Quy võ ngực cảm thấy nhẹ nhõm: “Làm tôi sợ chết khiếp”.
“Nhưng… thân thể của cô gái rất tà môn. Một hình nhân khác sẽ xuất hiện trong cơ thể cô ấy.
Nếu cô ấy nhìn thấu ảo ảnh của chúng ta, ở bên trong đang chuyên tâm chờ đợi chúng ta, dựa vào thể chất của chúng ta nếu như cận chiến với cô ấy, vậy thì chắc chắn sẽ chịu thiệt lớn rồi.. “
“Mặc kệ có chịu thiệt thế nào, vì bộ tộc Huyền Sư chúng ta, phải liều đi!”
Quả nhiên, tôi hiện tại quả nhiên là đan ở trong ảo cảnh! Những người này thật sự vần là muốn giết tôi, bộ tộc Huyền Sư cái khỉ gì, tưởng là mình là của hiểm chắc! Tôi muốn xem họ rốt cuộc sẽ giết tôi như thế nào!
Ngay lúc họ mở cửa, tôi quay lại giường và đắp chăn bông, lặng lẽ chờ họ đến giết tôi.
Lý Vân và Hồng Xảo Vũ đứng cạnh cửa một lúc, thì tôi nghe thấy tiếng Lý Vân lao về phía tôi, ngay cả khi tôi nhằm mắt lại, tôi cũng có thể cảm nhận được luồng sát khí của anh ta.
Nếu họ hạ thủ không lưu tình, đừng trách tôi vô lết Khi con dao găm của Lý Vân đâm vào tôi, Hồng Hồng cũng phóng ra khỏi cơ thể tôi, và năm lấy con dao găm của Lý Vân bằng một tay.
“AI” Hồng Xảo Vũ hét lên trước cửa.
Lý Vân vừa phản ứng, và thanh kiếm trảm thi của tôi đã kề vào cổ anh ta.
“Không!” Hồng Xảo Vũ hét lên: “Đừng giết anh ấy”
“Nếu không giết anh ta, lẽ nào là để anh ta, để các người giết tôi?” Ấn tượng tốt của tôi đối với tộc Huyền Sư không còn một chút nào nữa, nhướng mày nhìn Hồng Xảo Vũ: “Tôi trước kia đã cúi xuống thành khẩn nói với các người nhiều lần rồi, tôi đến không phải là vì tộc Huyền Nhân quái đản các người gì hết, các người không tin tưởng thì thôi đi, còn bày mưu muốn giết tôi, làm chuyện bất nghĩa trước, thì đừng có trách tôi hạ thủ không lưu tình!”
“Không! Làm ơn! Chúng tôi sai rồi!” Hồng Xảo Vũ lao tới.
“Lui ra!” Lý Vân gào lên.
“Tôi không muốn rời đi! Vĩnh viên không muốn rời khỏi anh!” Hồng Xảo Vũ nói, nhìn tôi: “Muốn giết, cứ giết cả tôi và anh ấy đi. Dù sao nếu cận chiến, Ảnh Sư chính là phế vật, đến người thường cũng không bằng”
“Trước đây các người không phải rất lợi hại sao? Đặt nhiều ảo cảnh như vậy, hiện tại còn khiến tôi rơi vào ảo cảnh, nói không chừg thứ tôi giết không phải cơ thể thực của các người” Điều này quả thực có thể. Tôi biết thân thủ của Lý Vân và Hồng Xảo Vũ, cái này độ chênh lệch trước sau là quá lớn.
“Muốn giết thì giết đi, bớt phí lời!” Lý Vân tức giận nói: “Một người có năng lực mạnh mế như cô sẽ chỉ mang lại sự hủy diệt cho tộc Huyền Sư của chúng tôi! Không giết cô chúng tôi không thể tôn tại! Khi tộc Huyên Sư làm phép, không thể tiến gân người khác, nếu không thần chú sẽ mất hiệu lực, và cận chiến với một chiến binh đem theo kiếm như cô, là huyệt chết của tộc Huyền Sư, nếu như rơi vào tay cô, tôi cũng không có lời nào để nói.”
Tộc Huyền Sư làm phép mạnh như vậy, hóa ra cũng có khuyết điểm như vậy, trên đời này đúng là có tương hồ, cũng có tương khắc.
Tôi không muốn giữ lại bọn họ, vì mạng sống của mình, nên tôi đã nâng thanh kiếm trảm chi lên.
“Thủ hạ lưu tình!” Giọng một người phụ nữ đột nhiên từ trong hư không truyền ra.
Tôi nhất thời dừng lại, nhìn lên, không có ai trong phòng này ngoại trừ ba chúng tôi!
Bùm!
Lý Vân và Hồng Xảo Vũ sững sờ ngã xuống trước mắt tôi.
Không phải là tôi giết, cũng không phải là Hồng Hồng!
“Ail” Tôi hét vào không khí xung quanh.
“Tôi có thể giải trừ ảo cảnh của cô, nhưng xin hãy tha cho hai đứa trẻ này, chúng chỉ đang bị lừa thôi.” Giọng người phụ nữ lại vang lên.
Nhưng tôi vẫn không thể tìm thấy là ai đang nói chuyện, và thậm chí với đôi mắt đỏ hoe, tôi cũng không thể nhìn thấy bóng người kia.
Thật là kỳ lại Tôi nhíu mày thật chặt, im lặng một hồi, nói với chung quanh: “Được rồi, cô giải trừ ảo cảnh của tôi, †ôi sẽ tha cho bọn họ.”
Người phụ nữ vẫn không trả lời tôi, chỉ là trong nháy mắt, không gian như vỡ vụn.
Tôi trở lại thế giới thực, hơn nữa thế giới thực…
“Cái gì thế này!” Tôi nhìn hai tay bị trói sau lưng, tôi hoàn toàn không phải là ngủ trong căn phòng riêng sang trọng bằng tuyết kia, thay vào đó, tôi bị ném vào căn phòng tối lạnh cóng, trong bụng cũng đói, căn bản không hề ăn bữa cơm thịt soạn kial Đương nhiên là từ khi tôi bước vào ngôi làng bắt đầu, tất cả chỉ là một ảo cảnh!
“Chạy về phía đông của thôn mà chạy, đừng bị sương tuyết mê hoặc, nơi cuối cùng, chính là núi tuyết” Giọng người phụ nữ lại vang lên.
Tôi đã trở lại thế giới thực, nhưng tôi vân không thể nhìn thấy người phụ nữ!
“Bọn họ sẽ sớm phát hiện cô đã thoát khỏi ảo cảnh, chạy đi, Đồng Đồng” Người phụ nữ nói €ô ấy lại còn biết tên tôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.