Xuyên được hai ngày, đây vẫn là lần đầu tiên Giang Nhu ra khỏi nhà.
Trái lại không phải cô không muốn ra ngoài, mà là cô lục tất cả ngăn tủ, ngăn kéo khắp căn nhà, một xu tiền cũng không tìm được.
Dựa theo trí nhờ trong đầu "Giang Nhu" biết được, tất cả tiền trong nhà đều ở trên người Lê Tiêu, anh sẽ để lại tiền cho cô theo định kỳ.
Lần này anh vào cục cảnh sát cũng là chuyện xảy ra bất chợt.
Lại nói, quan hệ của "Giang Nhu" và Lê Tiêu có chút vi diệu, không tính là một đôi vợ chồng bình thường.
Tuy rằng đời trước cảnh sát đã điều tra Lê Tiêu rất cẩn thận, nhưng bởi vì vợ cũ của Lê Tiêu và anh phạm tội liên quan không lớn, hơn nữa niên đại lâu đời, rất nhiều thứ không dễ tra, cho nên chỉ biết là vợ cũ của anh sinh một đứa con gái cho anh, sau đó khi cô con gái ba tuổi, bỏ lại đứa nhỏ bỏ chạy với một phú thương Hồng Kông, trước kia cảnh sát muốn liên hệ với người nọ nhưng không tìm được, có người nói ra nước ngoài rồi, còn có người nói là nhiễm bệnh đã c.h.ế.t rồi.
Mà bây giờ ở trong đầu Giang Nhu, mọi chuyện đều tương đối phức tạp.
Cha mẹ nguyên thân trọng nam khinh nữ, phía trên có hai chị gái, phía dưới có một cặp em trai em gái song sinh, bởi vì trong nhà rất nghèo nuôi không nổi, cha mẹ còn muốn tặng em gái nhỏ nhất cho người ta.
Mà nguyên thân kẹt ở giữa, thuộc loại không quá được coi trọng.
Thế nhưng nguyên thân có lòng dạ, hơn nữa từ nhỏ học tập tốt, không cam lòng cả đời vây khốn ở trong thôn, liều mạng học hành thi đậu cấp ba trong huyện.
Chẳng qua trước kia tuy rằng thành tích của cô không tệ nhưng đây là thông qua học bằng cách ghi nhớ, sau khi lên cấp ba, thành tích rõ ràng theo không kịp, hơn nữa cô càng lớn càng đẹp, cha mẹ bắt đầu đánh chủ ý, muốn cô gả cho tên mặt rỗ bán bánh bao trên thị trấn, người ta ra một vạn đồng lễ hỏi.
Nguyên thân đương nhiên không quan tâm, tên mặt rỗ đó vừa già vừa xấu, cho dù cô lập gia đình, ít nhất cũng phải gả vào thị trấn. Ở dưới sự ép sát từng bước của cha mẹ, cô có ý nghĩ to lớn nhìn trúng một tên lưu manh có gia cảnh rất tốt ở trong trường học, thậm chí vì nương nhờ nhà người ta, nghe thấy tên lưu manh thường xuyên đi vũ trường vào buổi tối, vì thế mỗi ngày cô không lên lớp tự học buổi tối mà chuồn ra ngoài trường học đến vũ trường làm nhân viên phục vụ.
Vũ trường đó chính là do chú của tên lưu manh mở, tên lưu manh thường xuyên dẫn bạn bè mình qua đêm ở bên trong, bên trong còn có phòng chuyên nghỉ ngơi của chính mình.
Cũng do âm kém dương sai, một buổi tối nọ nguyên thân thừa dịp tên lưu manh ngủ bò lên giường, nào biết ngủ một giấc tỉnh lại phát hiện kiếm sai người rồi, thế mà biến thành Lê Tiêu.
Cô cũng có quen Lê Tiêu, lớn hơn cô một khóa, học kỳ một của lớp 11 bị khuyên giải đuổi học, lúc trước chuyện đó ầm ĩ rất lớn ở trường học.
Nhưng gạo đã nấu thành cơm, hơn nữa cha mẹ chạy đến trường học, "Giang Nhu" bèn dứt khoát không để ý người khác thấy thế nào, trực tiếp vào ở trong nhà Lê Tiêu.
Hai tháng sau, cô phát hiện mình mang thai, Lê Tiêu không muốn nhận cũng phải nhận.
Nhưng quan hệ của hai người rất lạnh nhạt.
Lê Tiêu ít về nhà, cho dù trở về cũng không nói chuyện.
Tuy rằng anh không đánh phụ nữ nhưng nhớ chuyện lúc trước bị tính kế, huống chi người mà người phụ nữ này muốn gả cũng không phải anh.
Mà nội tâm nguyên thân cũng rất thống khổ dày vò, đồng thời cô rất thích mặt của Lê Tiêu và tính tình cường thế của anh, có anh ở đây, không ai dám ức h.i.ế.p cô, nhưng về phương diện khác thì Lê Tiêu rất nghèo, danh tiếng lại kém, không cho cô được cuộc sống mà cô muốn.
Chỉ có thể nói đời trước nguyên thân cuối cùng rời đi ngay từ đầu còn có manh mối.
"Giang Nhu" ở thị trấn nửa năm, nhưng số lần đi ra ngoài dạo phố rất ít, không phải quá quen thuộc.