Chú Là Ánh Dương Của Em

Chương 2: Quà sinh nhật (H nhẹ)




2 giờ sáng thì Bắc Sở vẫn còn ngồi ở quán bar uống rượu,anh cứ uống và uống mãi.Năm nay anh đã 32 tuổi rồi và cô gái kia cũng vừa tròn 18 tuổi.
Cao Ý Nhi! Suốt 14 năm nay tôi vẫn luôn hận cô,hận cô vì đã bước vào Cao gia..Nếu không có cô thì ba mẹ tôi sẽ không thành ra như thế này và tôi cũng sẽ không mồ côi..Càng nghĩ anh lại càng bực bội hơn nữa,mấy năm qua cô sống vui vẻ lắm chứ gì vậy thì bắt đầu từ hôm nay tôi sẽ hành hạ cô cho đến chết..
" Chủ tịch,anh đã uống nhiều lắm rồi,hay là..""
" Thừa Thiên về nhà thôi...""
Nói xong Cao Bắc Sở liền đứng dậy rồi cầm áo khoác đi ra khỏi phòng bao,Thừa Thiên cũng nhanh chân chạy theo..
Hơn 20 phút thì cũng đến nhà,Bắc Sở đi đứng không vững nữa rồi nhưng mà anh vẫn muốn tự mình đi mà không cần nhờ người khác...
" Cậu chủ mới về,để tôi đỡ cậu.."'
" Không cần đâu..""
Vũ Tiệp thấy vậy cũng lui ra, nhưng mà hôm nay cậu chủ không vào biệt thự mà lại đi đến nhà của tiểu thư,bởi vì đây là lần đầu tiên mà Bắc Sở đặt chân đến đó..
Đến nơi anh mở cửa đi vào thì thấy Y Nhi đang ngủ,chăn thì đắp cao lên ngực..Bắc Sở ngồi xuống giường rồi cởi giày, đồng hồ và cuối cùng là quần áo của mình ra..
Anh không chần chờ thêm nữa mà lao vào người cô như là 1 con thêu thân,Bắc Sở kéo chăn xuống rồi xé rách quần áo mà Y Nhi đang mặc trên người,khi mà cô mở mắt ra thì thấy anh đang nằm trên người của cô rồi..
" Ah..a...anh....anh..làm cái gì thế... buông... buông ra..""
" Ưm...chú...chú..mau buông ra đi mà..xin chú đấy..""
"" Y Nhi lớn rồi,cơ thể đẹp quá đi,hôm nay để chú yêu thương....""
"'Ưm....a....ưm...ah...Bắc Sở anh không thể đối xử với em...như vậy..ưm...""
" Bắc Sở..""
" Đừng có gọi tên tôi...""
" Cái cảm giác nằm dưới thân của chú có thích không,....chú cháu ân ái với nhau nghe êm tai thật đấy.."
"'Ưm...a...ưm...chú...ưm...đau..""
Bắc Sở hôn lên cánh đôi đỏ hồng kia,anh vừa hôn vừa gặm nhấm không ngừng,sau đó thì mút lên cổ và xương quai xanh của cô..
" Xin anh...xin....xin chú...ưm... chú...ư....hức..hức..""
" Khóc cái gì mà khóc, chẳng phải ngày nào cũng đợi người chú này để làm thịt cô sao... thật kinh tởm...""
" Bắc Sở...anh...anh khốn nạn..""
" Xưng hô cho đàng hoàng đi, tôi là chú của cô đấy,là chú..""_ anh gằn giọng lên..
Nói xong anh liền đưa cự vật của mình vào trong hạ thân của Y Nhi, không có 1 màn dạo đầu nào cả,anh cứ ra sức mà đẩy hông vào bên hoa huy*t khiển cho Y Nhi không ngừng đau đớn,nước mắt thì tràn ra như mưa..
""Ưm..a...ưm..đau...đau..ưm..ah......ưm..""
Mặc cho cô có la như thê nào thì anh cũng không chịu,Bắc Sở cứ đẩy hông không ngừng cho đến khi bắn tinh hoa vào trong thì anh mới chịu rút ra ngoài.
Bắc Sở đưa tay đỡ cự vật của mình thì trên đó có dính cả máu trình của Y Nhi nữa,anh nở một nụ cười thoả mãn rồi tiếp tục làm thêm một lần nữa..
"" Y Nhi!! Món quà này cháu có thích không,hửm...""
" Bắc Sở, chú là đồ khốn nạn.."'
" Tôi đã khốn nạn từ lâu lắm rồi,vậy mà bây giờ cháu mới biết sao...""
" Vậy chú đã từng xem cháu là người nhà chưa..""
" Hừ,cháu tự đề cao chính mình quá rồi đấy..Cháu biết vì sao chú hận cháu mà đúng không, nào vậy cho nên đừng hỏi những câu vớ vẫn nữa, tôi và cháu mãi mãi không chung đường...""
Vừa dứt lời anh liền cắm vào thêm một lần nữa,lần này nó còn sâu hơn lần trước nữa...Bắc Sở vừa đẩy hông vừa cắn lấy bầu ngực trắng như sữa kia..Y Nhi cô đau lắm nhưng mà cũng chỉ biết khóc mà thôi...
"" Ư....a...ư....cháu thả lỏng ra...đừng siết chặt..""
" Cao Bắc Sở,cơ thể là của cháu cho nên cháu muốn làm gì thì làm.."
Cô siết chặt cho chết luôn,dù sao cô cũng đau rồi thì cho thêm anh đau nữa thì cô mới hả dạ được... Nhưng một lát sau Bắc Sở nhéo đùi của cô cho nên cô đành phải thả lỏng ra mà thôi..
Một lát sau anh lật người cô xuống rồi đi vào từ phía sau,cái cảm giác này nó thật sự rất là đau.Một Người đau còn 1 người thì sung sướng rên rỉ.
Y Nhi cô không ngờ sẽ có 1 ngày cô và anh sẽ lăn giường với nhau,cô luôn xem anh là anh trai nhưng anh ấy lại đối xử với cô như thế này đây.Trong lúc hai người quan hệ anh xem cô như là búp bê tình dục,gái gọi vậy toàn nói những lời khó nghe mà thôi..
Trái tim của cô đã tan nát rồi,14 năm qua cô chỉ xứng bị anh đối xử và hành hạ như thế sao..Bắc Sở lúc nào cũng xem cô là sao chổi và là người đã mang đến xui xẻo cho nên mới dùng đến cách này để trả thù cô,và cuối cùng anh ấy đã trả thù được rồi,trái tim của cô cũng đã chết tâm..
Cô thừa nhận là cô có tình cảm với anh,có những lúc cô thấy những cô gái đi bên cạnh anh thì cô có phần ghen tị...Thậm chí cô ước gì một ngày nào đó cả hai sẽ được ở bên nhau, và hôm nay cô đã được rồi này nhưng mà Bắc Sở chỉ xem cô là công cụ trả thù và là đồ chơi của anh mà thôi..
Làm anh trai em gái cũng không phải, người yêu thì càng không,mối quan hệ chú - cháu đang mập mờ ư..
Mệt,cô mệt lắm rồi, thôi kệ anh ấy muốn làm gì thì làm đi..Y Nhi mặc cho anh dày vò trên cơ thể của mình mà nhắm hai mắt lại ngủ,đau lắm rồi cô không muốn nhìn thấy cảnh tượng này nữa..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.