Chú Là Ánh Dương Của Em

Chương 30: Một người làm,một người phá




Qua mấy ngày sau thì cuộc sống của Y Nhi vẫn cứ trôi qua bình thường như thế,ban ngày thì cô sẽ vẽ tranh còn ban đêm thì sẽ đi ngủ.Vậy cho nên mấy chốc cô đã tăng cân được hai kí lô gam …
Cô cảm thấy sống một mình ở đây cũng khá là thoải mái, ước gì thì Bắc Sở đi công tác mãi như thế này luôn và Châu Ly cũng đi chơi suốt.
Buổi trưa cô đi xuống nhà ăn cơm thì gặp Châu Ly ngồi ở phòng khách,cô cũng không bận tâm cô ta cho lắm mà đi thẳng vào trong nhà bếp ăn cơm trưa.
" Y Nhi em đừng có ra phòng khách mất công cô ta lại kiếm chuyện với em "
" Dạ em biết rồi chị …"
" À chị có biết khi nào chú Bắc Sở về nhà không "_ Không biết tại hôm cô lại hỏi câu này nữa, nhưng mà dù sao cũng lỡ nói ra rồi cho nên không thể rút lại được …
" Chị cũng không biết nữa mà chắc có thể mười ngày hay là một tháng gì đó.Từ trước giờ cậu chủ đi công tác lâu lắm"
" À dạ em biết rồi,cảm ơn chị "
" Không có gì "
Khưu Thục nói xong thì đi vào trong làm tiếp công việc của mình còn Y Nhi thì ngồi đó ăn cơm …Bỗng dưng điện thoại lúc này của cô lại vang lên là số của Ánh Xuân.
[ Alo mình nghe đây..]
[ Y Nhi chiều nay chúng ta đi mua sắm quần áo mới đi dù gì thì cũng sắp đi học rồi.Với lại phải mua balo,tập,bút và máy tính nữa ]
Y Nhi ngồi đó nghe cô bạn mình luyên thuyên một hồi thì cô cũng đồng ý đi,chứ cô mà không đi thì chắc chiều nay sẽ đến lôi cô đi cho bằng được mà thôi..
Sau khi ăn cơm xong thì Y Nhi đem chén dĩa để vào trong bồn lavabo rồi sẵn tiện đó rửa chén luôn,đối với cô mấy công việc này rất quen thuộc cho nên cô làm cái một là xong ngay.
__@@
Châu Ly liếc nhìn thấy Y Nhi lên lầu thì cô ta cũng liền đi theo, rồi sau đó mở cửa nhìn vào bên trong thì thấy căn phòng này có rất là nhiều tranh.Mới có mấy ngày mà vẽ được một đống trang luôn rồi,đúng là có tài thật đấy nhưng mà cuối cùng thì cũng sẽ còn lại một đống tro tàn mà thôi.
Do là Y Nhi đang ngồi quay lưng lại cho nên cô không hề thấy có người đứng ở trước cửa phòng mình,với lại khi vẽ tranh thì cô tập trung cao độ vào bức tranh cho nên không có để ý đến mọi thứ ở xung quanh mình.
Quan sát một hồi thì Châu Ly mới đóng cửa lại,nhà này ở chỗ nào cũng có camera hết cho nên bản thân của cô ta cũng phải cẩn thận và cân nhắc một chút.Châu Ly quan sát mấy camera rồi rón rén đi về phòng của mình …
Ngồi trên giường cô ta suy tính đôi điều không biết là nên dụ nó ra khỏi phòng như thế nào, và mấy cái camera nữa nên giải quyết ra sao..
Đúng, đúng rồi buổi tối nó thường ra vườn đi dạo,vậy là lúc này có thể ra tay được rồi. Chỉ cần phá vỡ những thứ mà nó yêu thương trân trọng nhất thì Châu Ly cô cũng thấy vui rồi.Và từ từ nó không còn vui vẻ nữa, cuộc sống đi xuống về mặt tinh thần lẫn về thể chất …Một khi mà cảm xúc không còn nữa thì sẽ tìm đến cái chết ngay mà thôi,trái tim cũng sẽ chết dần chết mòn, cũng giống như những gì mà anh ấy gây ra cho nó vậy.
Nghĩ đến đây thôi mà cô ta đã bật cười thành tiếng rồi,sau đó thì đi vào tròn nhà tắm tắm rửa sạch sẽ và thay cho mình một bộ váy thật xinh đẹp.Ở bên cạnh đó cô ta còn không quên trang điểm và mang trang sức trên người nữa, mặc dù bây giờ đang ở nhà chứ không hề đi ra ngào chơi hay dự tiệc gì cả.
Buổi chiều khoảng tầm 5 giờ sau khi ăn cơm xong thì Y Nhi liền đi ra ngoài và đương nhiên Vệ Hằng cũng đi cùng với cô.Châu Ly thấy cô đi thì cười tít cả mắt, cuối cùng thì cũng không cần bày trò này trò kia nữa …
Đứng ở trên lầu nhìn thấy chiếc xe ra khỏi cửa thì cô ta cũng bắt đầu hành động,đầu tiên là cúp cầu dao trong nhà,rồi phá hỏng mấy camera ở trên tầng và sau đó thì lẽn vào phòng của Y Nhi. Phòng không có khoá cửa cho nên cô ta đi vào rất dễ dàng và trót lọt …
Không ngờ mọi chuyện có thể thành công như vậy, đúng là ông trời cũng muốn giúp cô ta mà.Cả căn phòng bây giờ tối thui hết trơn nhưng mà không sao,cô ta mở điện thoại lên chiếu sáng rồi sau đó lấy màu ở bên cạnh đổ lên những bức tranh và tạt nước lạnh lên nó nữa…
Mấy bức tranh này cuối cùng cũng bị phá vỡ,cây cọ,màu nước thì văng tứ tung khắp nơi …Nơi này bây giờ nó giống như một bãi chiến trường vậy không thể tưởng tượng được nữa …
Hừ! Cao Y Nhi mày cuối cùng thì cũng không làm được trò trống gì cả, chỉ mất mấy phút thôi thì cô ta đã phá vỡ tất cả còn Y Nhi thì phải tốn mấy ngày trời và cũng gần một tuần thì mới hoàn thành xong.Trong đó cô có vẽ bức tranh gia đình của mình nữa nhưng cuối cùng cũng đã bị kẻ xấu hãm hại mất rồi,đúng là ông trời đã hết thương cô rồi …
Cũng không thể trách ông trời được mà chúng ta hãy trách lòng người,bởi vì cô gái này quá độc ác và ganh tị với người khác …Một người làm và một người hại thì biết bao giờ mọi thứ nó mới có thể hoàn thiện được chứ …
Sau khi mọi thứ đã xong xuôi thì cô ta đi ra trở về phòng của mình lấy túi xách đi ra ngoài chơi và xem là như chưa có chuyện gì xảy ra …
Đám người làm và vệ sĩ cũng không quan tâm cho lắm bởi vì họ còn công việc của họ mà, người thì làm việc nhà, người thì sửa điện và camera nữa.Sau khi có điện thì Châu Ly cũng đi ra khỏi nhà từ đời nào rồi, với lại từ nãy giờ cũng không có tiếng động lạ cho nên bọn họ cũng không để tâm cho lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.