4.
Thích Ăn Gà Rán sửng sốt một chút: “Tà thuật đổi thai?”
“Có người muốn hại tôi ư?”
Cô sợ hãi đi tới đi lui:
“Ai muốn hại tôi?"
“Ngoại trừ chị Lệ, tôi không có tiếp xúc với người nào mang thai.”
“Đó là ai?”
Tôi ngắt lời cô: “Chị Lệ là ai?”
【Nghe chị đẹp nói vậy, chị Lệ rất đáng nghi.】
【Đồng ý!】
Thích Ăn Gà Rán cũng nhìn thấy bình luận của cư dân mạng, nhất thời lo lắng, vô thức phản bác.
“Không, chị Lệ rất tốt với tôi!”
“Chị ấy là vợ của lãnh đạo chồng tôi, không hề tự cao tự đại chút nào, căn nhà mà chúng tôi đang ở là của hai vợ chồng họ. Bọn họ thấy tôi có bầu, chồng tôi ở xa nhà không tiện chăm sóc cho tôi, nên cho chúng tôi thuê với giá rẻ.”
“Gia đình chị Lệ sống ở tầng trên, chị ấy đang mang thai gần bảy tháng, thường xuyên nói chuyện phiếm với tôi để tôi đừng lo lắng quá.”
Thích Ăn Gà Rán vừa giải thích, vừa cầm di động đi ra phòng khách, trên bàn trà có trái cây tươi và một ít thuốc bổ.
“Mọi người coi nè, chị Lệ vừa đưa đó."
“Con người chị ấy rất tốt!”
Sau khi cô nói xong, cư dân mạng vẫn không tin.
【Nói thiệt nhen, không có chuyện gì mà lại xun xoe, không phải là kẻ gian thì cũng là kẻ trộm, tôi thấy chị Lệ này không ổn lắm.】
【Đồng ý lần nữa!】
Lúc này Thích Ăn Gà Rán bắt đầu dao động, nhìn tôi cầu cứu: “Đại sư…”
Tôi thở dài: “Ban đầu tôi không chắc, nhưng vừa nghe chị nói như thế, tôi khẳng định, người hại chị là chị Lệ!”
Thích Ăn Gà Rán nghe vậy, không khỏi lùi lại một bước, ngồi xuống xô pha.
“Chị chĩa di động vào đầu giường đi.”
Thích Ăn Gà Rán lấy lại tinh thần, lập tức nghe theo.
“Gỡ tấm áp phích đó đi.”
Thích Ăn Gà Rán không do dự, giơ tay gỡ xuống.
Cái bùa màu vàng đằng sau tấm áp phích đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt mọi người.
Thích Ăn Gà Rán hoảng sợ đến mức không thể cầm chắc di động.
Tôi nói tiếp: “Có một trái bầu gỗ treo ở lối vào nhà chị, một chiếc gương đồng cổ treo ngược trên cửa phòng, và tấm bùa chu sa màu vàng dán trên đầu giường, vị trí của chúng là sao Nhị Sát, Thái Tuế, và Ngũ Hoàng.”
“Như vậy sẽ tạo thành tuyệt thai trận. Trái bầu kia không bị bịt kín, miệng bầu hướng lên trên, tuyệt thai trận sẽ chuyển thành dẫn thai trận.”
Tôi ngước mắt lên nhìn Thích Ăn Gà Rán, cô ngạc nhiên đến mức không biết phải làm sao.
Không ngừng lẩm bẩm: “Thảo nào, thảo nào lúc chúng tôi dọn vào, chị Lệ cứ dặn tới dặn lui, bảo chúng tôi đừng làm lộn xộn mấy thứ trong nhà.”
“Hóa ra chị ấy luôn muốn hại tôi!”
Tôi khẽ gật đầu: “Nếu chị ở lại đây, ngày chị ta sinh sẽ là ngày chị sảy thai.”
Cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp đã chết lặng từ lâu.
【Mẹ kiếp! Mụ kia là cái thá gì? Không biết tích đức cho đứa bé trong bụng mình!】
【Nếu chị ta lo dưỡng thai kỹ, có thể sinh con thuận lợi phải không? Vì sao nhất định phải hại người khác?】
Thích Ăn Gà Rán bình tĩnh một chút, chợt nghĩ đến một số chuyện.
“Tôi nghe chồng tôi nói, năm nay chị Lệ đã 40. Hai vợ chồng bọn họ luôn muốn có con, trước đây đã từng có thai nhưng bị sảy ba lần. Đầu năm nay, cuối cùng cũng mang thai lần nữa, dưỡng được tới bảy tháng.”
Tôi: “Có lý đấy. Chị ta biết mình bảo vệ đứa bé này không dễ dàng, nhưng không biết kiếm tà thuật đổi thai ở đâu ra, vì lòng ích kỷ của bản thân, chị ta lựa chọn hi sinh người cũng đang mang thai.”
Cư dân mạng bàng hoàng.
【Thật là độc ác, dùng thai của người khác để nuôi thai mình, có còn là con người không?】
【Hèn gì liên tục tặng thuốc bổ, hóa ra coi cô ấy là trạm hiến tặng thai nhi di động của mình?】
【Không có ai khen chủ phòng à? Thật tuyệt vời!】
【Xin được lặp lại lần nữa! Chị đẹp là vị thần của tôi!】
【Giả thần giả quỷ, hai ngươi thông đồng để đóng kịch phải không?】
Lúc này Thích Ăn Gà Rán căn bản không kịp nhìn bình luận, tái mặt: “Đại sư! Đại sư cứu tôi với!”
“Có thể cứu được con tôi không?”
“Cứu được.” Tôi chỉ vào trái bầu gỗ, “Buổi trưa, chị lấy trái bầu xuống, tìm một khoảng đất trống xung quanh, đốt nó quay mặt về hướng đông.”
“Gương đồng có tác dụng trừ tà và tránh tai họa, chỉ cần lật nó lại là được."
“Còn lá bùa màu vàng kia có chút phiền phức.”
Tôi suy nghĩ một lát rồi nói: “Thế này đi, tôi sẽ gửi cho chị một địa chỉ trong tin nhắn riêng, chị chuyển phát nhanh lá bùa màu vàng cho tôi, tôi sẽ xử lý.”
Chúng tôi ở cùng thành phố, không mất nhiều thời gian để chuyển phát nhanh.
Thích Ăn Gà Rán nghe vậy, lập tức lộ vẻ vui mừng: “Cảm ơn đại sư!”
“Chút nữa tôi sẽ gọi điện thoại cho chồng tôi, bàn bạc chuyện dọn nhà.”
Tôi mỉm cười: “Không cần cám ơn, hãy chăm sóc bản thân thật tốt, đứa bé sẽ không có chuyện gì đâu.”
Nói xong, tôi nháy mắt: “Vừa coi cho chị xong, chị sẽ sinh một em bé khỏe mạnh và đáng yêu.”
Thích Ăn Gà Rán lại cám ơn tôi, sau đó ngắt kết nối phát sóng trực tiếp.
Khu bình luận lúc này cực kỳ náo nhiệt, giọng điệu thống nhất.
【Chị Lệ ác quá, cứ thả chị ta à?】
【Ừ, làm tôi tức giận!】
Tôi thản nhiên nhìn, chế nhạo: “Yên tâm, dẫn thai trận đã bị phá, chị Lệ và người lập trận sẽ bị phản công.”
“Cái thai của chị Lệ không giữ được.”
【Sung sướng!】
【Quào! Bài viết tuyệt vời của năm!】
【Chị đẹp ngầu quá!】
Tôi cắt ngang sự tâng bốc quá trớn của bọn họ: “Được rồi, mọi người chuẩn bị nhé, tôi bắt đầu phát lì xì.”
5.
Người tiếp theo lấy được bì lì xì là một cư dân mạng tên là 【M】.
Anh ta là sinh viên năm hai của một trường đại học gần đó.
Sau khi lấy được bì lì xì, anh ta lập tức nhấn kết nối phát sóng trực tiếp.
Còn mở video.
“Chủ phòng, tôi muốn coi bói!”
Anh ta vừa xuất hiện, bão bình luận lập tức sôi động.
【Trai đẹp kìa…】
【Đây là cỡ hotboy trong trường đại học phải không?】
【Mẹ kiếp, tôi cảm thấy anh ta hơi quen.】
【Em trai đẹp trai quá đi, chú ý một cái!】
M hơi xấu hổ vì được khen, khẽ cúi đầu: “Không, tôi chỉ là người bình thường.”
【Còn xấu hổ nữa, quá ngây thơ!】
【Ha ha ha ha, thật thú vị.】
Tôi nhìn anh ta: “Muốn coi chuyện gì?”
M nghe vậy, không để ý tới những lời bình luận nữa, vẻ mặt nghiêm túc: “Chủ phòng, tôi cảm thấy bạn cùng phòng của tôi gần đây rất khác thường.”
Tôi: “Cụ thể hơn đi, khác thế nào?”
M nhíu mày, cố nhớ lại.
Anh ta nói: “Lần thứ nhất phát hiện cậu ấy khác lạ là cách đây nửa tháng. Hôm đó nửa đêm tôi khát nước, dậy uống nước, phát hiện cậu ấy đứng bất động ở đầu giường tôi, cứ nhìn tôi như thế.”
“Tôi giật mình, hỏi cậu ấy có chuyện gì nhưng cậu ấy không nói, còn cười toe toét với tôi…”
Cư dân mạng kinh ngạc:
【Ôi mẹ ơi, ghê quá…】
【Mộng du phải không?】
M nhìn thấy lời bình luận, lắc đầu: “Không phải mộng du.”
Vẻ mặt anh ta có chút khó tả, giống như không biết nên nói như thế nào.
“Bây giờ cậu ấy cũng trở nên không đúng lắm vào ban ngày, rõ ràng là một người đàn ông 1m8, nhưng hành vi gần đây có chút…”
Anh ta chưa kịp nói hết, một âm thanh kỳ lạ đã phát ra từ cửa ký túc xá.
“Tớ về rồi nè ~"
Giống như một người đàn ông sửa giọng để nói chuyện giống phụ nữ.
Có chút buồn nôn.
M kinh ngạc, vô thức giấu di động sang một bên.
Mặc dù camera bị che một ít, nhưng vẫn có thể nhìn thấy khung cảnh trong ký túc xá.
Một người đàn ông 1m8 bước vào cửa.
Uốn éo đi đến bên cạnh M, nằm trên lưng anh, nũng nịu: “Người yêu dấu, có nhớ tớ không?”
Khóe miệng M giật giật: “Sao cậu trở về? Bây giờ không có lớp à?”
Người đàn ông hừ lạnh: “Người ta quên mang sách.”
Anh ta đứng dậy khỏi người M, tìm sách trong tủ: “Người yêu dấu, tớ đi trước nhoa.”
6.
Cư dân mạng ăn dưa trong phòng phát sóng trực tiếp đã hóa đá từ lâu.
【… 】
【… Có chút thú vị nha.】
【Nói thiệt, tôi chỉ thấy chuyện này ở Thái Lan.】
【Anh M ơi, anh tự cầu xin nhiều phước lành đi.】
M thở dài, rất bất đắc dĩ: “Mọi người thấy đó, cậu ấy hiện giờ rất không ổn.”
“Đại sư có thể coi cho anh ấy hay không? Chuyện gì đã xảy ra với anh ấy vậy?”
Tôi uống một ngụm nước: “Coi rồi.”
“Sắc mặt của người bạn cùng phòng xanh xao, ánh mắt không tập trung, bước đi loạng choạng, gót chân không chạm đất, anh ta rõ ràng đã trúng tà.”
M kinh ngạc: “Trúng tà?”
Tôi hỏi anh: “Gần đây ở trong trường anh có ai chết không?”
M sửng sốt một chút, vẻ mặt hơi mất tự nhiên: “Có.”
“Một tuần trước, có một nữ sinh nhảy lầu tự tử, cách ký túc xá của chúng tôi không xa.”
Anh vừa dứt lời, bão bình luận lập tức sôi trào.
【Mẹ nó! Hèn gì tôi thấy quen quá, hóa ra học cùng trường với tôi!】
【Tôi cũng nhận ra, cậu ấy là Mạnh Thiên Minh, học khoa Khoa học và Toán học đúng không?】
【Tôi biết cô gái nhảy lầu mà cậu ấy nói, là đàn em cùng chuyên ngành với tôi.】
【… 】
Với sự giúp đỡ của nhiều cư dân mạng, chúng tôi dần hiểu ra toàn bộ câu chuyện.
Cô gái nhảy lầu tên là Từ Giai.
Một tuần trước, một lá thư tỏ tình bất ngờ xuất hiện trên tường tỏ tình của trường.
Người nhận thư là Mạnh Thiên Minh.
Chữ ký là của Từ Giai.
Thư tỏ tình này vừa ra mắt đã lập tức bị truyền đi, phần lớn bình luận phía dưới đều là xem cho vui, cũng có không ít người đưa ra nhận xét không hay.
【Từ Giai không có ngoại hình và khí chất, bởi vì bức thư tình này, nhiều người đã chế giễu và lăng mạ cô, có người còn gửi tin nhắn riêng tư mắng cô là cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.】
【Từ Giai bị bạo lực trên mạng một thời gian dài, sau đó nhảy lầu tự tử, rất có thể là vì điều này.】
【Trời đất! Những kẻ bắt nạt người khác trên mạng là kẻ giết người! Sao bọn họ ngủ được?】
【Pháp luật không trừng phạt công chúng, chịu thôi. Bọn họ không nhận bất kỳ hình phạt nào, nhiều nhất là bị phê bình và giáo dục, công khai xin lỗi.】
【Người ta đã chết rồi, bọn họ xin lỗi cái rắm gì! Buồn nôn!】
【Vậy, bạn cùng phòng của Mạnh Thiên Minh bị Từ Giai vướng vào?】
Vẻ mặt Mạnh Thiên Minh đau khổ: “Lúc trước cô ấy gặp phải bạo lực trên mạng, tôi đã cố gắng hết sức để làm rõ và giải thích giúp cô ấy, nhưng mọi người quá điên cuồng, tôi không ngăn cản được…”
【Anh đẹp trai đừng buồn, không phải là lỗi của anh.】
【Em trai vừa đẹp vừa tốt bụng, yêu yêu.】
Càng ngày càng có nhiều người khen Mạnh Thiên Minh, dành cho anh ta sự quan tâm.
Mạnh Thiên Minh có chút đắc ý: “Đây là điều tôi nên làm.”
“Bạn Từ xảy ra chuyện này, tôi cũng rất áy náy, rất…”
“Được rồi.” Tôi có chút không kiên nhẫn ngắt lời anh ta, “Không phải anh là người truyền bức thư đó à? Bây giờ làm bộ làm tịch chi?”
Lạch cạch....
Cái ly trong tay Mạnh Thiên Minh bị rơi xuống đất, anh ta kinh ngạc ngẩng đầu nhìn tôi.