Chư Thiên Quay Về Cuộc Sống Tu Tiên

Chương 156: Hạ Gục




Chuyện này ai mà chả thấy tức giận, món pháp khí của mình cũng được xem như là con của mình vậy, dù gì cả 2 đều chinh chiến không biết bao lâu rồi, vậy mà tên Lãnh Vô Thường lại hiến tế họ vào đứa con của họ, có khác gì giày vò linh hồn người đó hay không
Lôi Quang Thiên thở dài nói “Quả thật lúc đánh với Lãnh Vô Thường, tôi đã khinh suất và suýt nữa thì mất mạng” Long Uẩn nghe thì giật mình nói
“Cái gì, kể lại lúc đó đi”
Quay lại thời điểm 2 tiếng trước, Lôi Quang Thiên và Trần Hàn đang bị đóng băng toàn thân, cả hai đều đứng thẫn thờ ánh mắt đảo qua nhìn về Lãnh Vô Thường
Lôi Quang Thiên cố gắng gồng cả người lên và cố thoát khỏi cái tình trạng đóng băng này
Lãnh Vô Thường đi đến chậm rãi phủi bụi trên người, khóe miệng cười tà dị nói “Vô ích thôi, đây là một đòn công kích từ Tiên Giới cho ta, người của Hồng Ma điện đã đưa cho ta phòng hờ, ha ha ngạc nhiên không” vừa đi đến chỗ Lôi Quang Thiên vừa tỏa sát khí mạnh mẽ
Lôi Quang Thiên cố vùng vẫy nhưng không hiệu quả liền truyền âm đến Trần Hàn nói “Này, điều hắn nói có phải là thật không”
Trần Hàn truyền âm đúng 1 từ khiến Lôi Quang Thiên biến đổi “thật”
Lôi Quang Thiên hối hả khi thấy Trần Hàn trả lời ngắn gọn như vậy, không thể tức giận mà truyền âm lại “Vậy bây giờ phải làm sao đây chả lẽ chết tức tưởi vậy sao”
Trần Hàn cười thầm nói “ngài bình tĩnh ta đã có cách thoát khỏi tình trạng này rồi, yêu cầu của ta là ngài hãy chuẩn bị đi khi ta giải thoát cho ngài,thì hãy bao bọc linh lực quanh người lại rồi đánh hắn” Lôi Quang Thiên bên kia ngầm hiểu nên không vội vã thêm
Lãnh Vô Thường đắc ý cười tà dị đi đến gần Lôi Quang Thiên, tay lấy ra 1 con dao găm nhọn, vẻ mặt đầy sát khí nói “Lôi Quang Thiên, thời kỳ huy hoàng của ngươi đã kết thúc, mau chết đi cho ta” hai tay cầm chặt đâm xuống Lôi Quang Thiên đang bị đóng băng
lạch cạch
Tiếng băng tan vỡ rơi xuống đất vang vọng bên tai Lãnh Vô Thường khiến hắn chăm chú nhìn qua, Trần Hàn xuất hiện trước mặt Lãnh Vô Thường ngay cự ly gần
Lãnh Vô Thường như người mất hồn lùi lại bị mất thế, Trần Hàn giáng chưởng mạnh vào ngực Lãnh Vô Thường, đòn chưởng này khiến Lãnh Vô Thường bay ra xa va đập vào ngọn núi
Trần Hàn liếc qua lôi Quang Thiên rồi dùng tay phất ra ngọn lửa màu xanh huyền ảo bay qua, băng trên người Lôi Quang Thiên tan chảy nhanh ra
Lôi Quang Thiên bất ngờ ngọn lửa này, ánh mắt nhìn qua Trần Hàn như có điều muốn hỏi nhưng không thể nói, chỉ giữ trong lòng “Tên nhóc này giữ quá nhiều bí mật tốt nhất nên tập trung vào trận chiến”
Một chỗ khác trên Tiên Vực, một thân ảnh phụ nữ đang ngồi hưởng thụ thì cảm giác gì đó chợt bật dậy, vẻ mặt đầy sửng sốt mà nói “Tiên Ma Băng của ta vậy mà bị phá hủy, ta không thể cảm nhận hơi thở đó trên Tiên Vực này, thật thú vị” vẻ mặt đầy suy ngẫm
Cô ta chợt bừng tỉnh nói “Phù mang theo công kích của ta tên nào đó đã kích hoạt, nhưng là ở đâu” không thể suy nghĩ gì nữa đành tạm gác sau
Quay về chỗ,Lôi Quang Thiên đảo mắt qua nhìn về chỗ Lãnh Vô Thường đang bị chôn vùi trong lớp đất đá, Lôi Quang Thiên không chờ hắn xuất hiện mà tạo con rồng bằng lôi từ trên trời lao xuống
Như thể cho con rồng ấy gặm nát cả ngọn núi, sấm sét dày đặc bao phủ xung quanh ấy,những tia sét lao ầm ầm dữ dội khiến người khác có cảm giác nghẹt thở
Ngay giây lát cả ngọn núi đều bị san phẳng, một cái hố sâu ngay bên cạnh ngọn núi vừa nãy, Trần Hàn bước đến điều khiển Thiên Huyền xuống dưới đấy dò tìm
Trần Hàn vừa dò vừa nói “hãy cẩn thận xung quanh, chúng ta không thể để tên này còn sống” Lôi Quang Thiên cũng chú ý xung quanh
Bỗng có hai bàn tay trồi lên mặt đất chụp vào chân của Lôi Quang Thiên, lực hai tay kéo cả người Lôi Quang Thiên nhanh chóng
Lôi Quang Thiên phản ứng chậm hét lên “Hắn ở đây” vừa hét vừa cảm nhận thân thể đang bị kéo xuống sâu vào mặt đất, gần tới đầu rồi
Lôi Quang Thiên gồng lên tạo dòng điện bao quanh thân thể tránh bị bàn tay kia chụp lấy nữa, quả nhiên hai bàn tay kia đã bỏ ra, Lôi Quang Thiên nhân cơ hội phá chỗ đấy để thoát thân
Một vết lỏm lớn hiện ra, đôi bàn tay vẫn ở đây nhưng lạ là đôi tay rất dài gần như dài bằng Lôi Quang Thiên, điều này khiến hai người ngạc nhiên
Đôi bàn tay thu lại về khiến hai người cảnh giác, bỗng một người trồi lên từ mặt đất,Trần Hàn và Lôi Quang Thiên cùng lúc quay về nhìn phía đó
Một người thanh niên hiện ra trước mắt hai người khiến họ ngạc nhiên, đây là Lãnh Vô Thường sao, sao lại khác với lúc trước vậy, Trần Hàn chú ý nhìn về cánh tay tên kia đang cầm thứ gì đó toàn máu me rơi lách tách
Người thanh niên ánh mắt nhăm nhe nhìn Trần Hàn và Lôi Quang Thiên nói “Hai người các ngươi đã gây ra cuộc chiến ở đây?”
Trần Hàn khó hiểu nhưng vẫn trả lời “phải nhưng ngươi là ai” tên thanh niên kia liền cất thứ máu me trên tay hắn, thay vào đó là một cây liềm màu đen hiện ra
Trần Hàn cầm Thiên Huyền đề cao cảnh giác nói “tên kia đâu và hắn đâu rồi rồi ngươi là ai”
Tên thanh niên giản dị nói “Hắn chết rồi vì đã vô dụng với chúng ta, thứ các ngươi vừa thấy ta cầm là tim của hắn và ta là Liên Phong một trong 20 người phục vụ cho chủ nhân”
Trần Hàn và Lôi Quang Thiên ngớ người, tên này cùng hội tên áo đen lúc trước tấn công Hoàng cung, cả hai vào trạng thái chiến đấu
Liên Phong chỉ hừ lạnh định vung liềm đến, nhưng có vật bay tốc độ nhanh vào hắn khiến hắn mất thế, đó là Trần Hàn điều khiển Thiên Huyền lao tốc độ nhanh vào hắn,Lôi Quang Thiên sau đó mang bộ áo giáp bằng điện xuất thủ đấm vào Liên Phong
Liên Phong đỡ nhẹ nhàng bằng cây liềm, ánh mắt cảm nhận sát khí nặng một thứ gì đó có thể giết chết hắn, Liên Phong mở ra Pháp Tướng của hắn lấy ra chặn
Trần Hàn cười nhẹ đâm thủng cả Pháp Tướng, đâm xuyên bụng của Liên Phong khiến hắn hộc máu. Mà Liên Phong khá bất ngờ Pháp Tướng của mình bị phá hủy
Hắn tưởng như vậy là kết thúc nhưng có một con rồng bằng lôi lao cắn xé hắn khiến hắn ngã xuống, Trần Hàn ngay lập tức điều khiển thanh phi kiếm khác lao vào kết liễu Liên Phong
Một thân ảnh áo đen che mặt hiện ra rồi đỡ lấy, trạng thái của hắn hối hả quay qua Liên Phong nói “Mau đi, hai tên này quá bất thường coi như 1 phần kế hoạch bị phá hỏng”
Trần Hàn hét lên “Các ngươi 1 người cũng đừng hòng chạy” Trần Hàn vung tay xuất hiện một thanh kiếm lớn trên đầu hắn vẻ mặt phấn khích nói
“ta đây là chuẩn bị cho các ngươi”
Thiên Kiếm Xuất Thế - Tử Nhất Kiếm
Thanh kiếm to lao đến, tên áo đen mở ra Pháp Tướng của hắn với hình thể 6 cánh tay ra chặn, Trần Hàn chỉ hừ lạnh một tiếng vung chỉ tay đến chỗ Liên Phong
“Các ngươi quên Thiên Huyền của ta rồi phải không” Trần Hàn điều khiển Thiên Huyền bay đến đâm Liên Phong, 2 bàn tay từ sau lưng người kia hiện ra dùng linh lực chắn
Trần Hàn hừ lạnh nói “Nó là Thiên Bảo đỉnh cấp đấy đỡ được không” hai thân ảnh đen kia nghe được thì như người mất hồn, Trần Hàn liền cơ hội tăng tốc thanh kiếm lớn và Thiên Huyền cùng lúc phá vỡ
Một tiếng nổ lớn xung kích dữ dội khiến khói bay mù mịt, một thân ảnh áo dài đen bay đi nhanh khiến Trần Hàn không kịp chuẩn bị, sau khi khói tan xuất hiện một cánh tay và một cái xác người

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.