Chuế Tế Đỉnh Phong: Nhất Đẳng Độc Tôn

Chương 246: Luyện hóa Huyết Đế Mộc




Thiên Điểu từ trên cao nhảy bổ xuống, ngay khi gần lao xuống đất nó nó vươn người dương hai chân ra phía trước và hướng về phía Đế Nguyên Quân công kích. Chỉ thấy hai cái chân lớn của nó để lộ từng đường vảy gân gốc cùng với từng cái móng vuốt sắc nhọn.
Tuy nó không thực lực dốc hết toàn bộ lực lượng nhưng bỉ với một kích bình thường này lại khiến cho Đế Nguyên Quân cảm thấy vô cùng. Đáp lại sự uy hiếp của Thiên Điểu, Đế Nguyên Quân ngẩng đầu nhìn vào trong ánh mắt của nó rồi bất chợt nở một nụ cười nhẹ, nói. “Ngươi công kích ta thì trông rất mạnh bạo nhưng trong ánh mắt lại toát lên vẻ thanh tĩnh và không hề có sát ý? Ngươi đây là muốn thử sức ta sao? Hay nói đúng hơn là ngươi muốn thử xem ta có xứng để bế quan ở nơi này?”.
“Nếu là như vậy thì đơn giản, ta sẽ thỏa mãn mong muốn của ngươi. Nhưng nếu như muốn thử xem thực lực của ta thì tốt nhất nên sử dụng toàn lực”.
Nói xong, Đế Nguyên Quân tay phải đưa lên trước ngực và đồng thời ngưng tụ một lượng lớn chân nguyên rồi tạo thành một lá chắn vững chắc ở trước người.
Nhìn màn chắn ở trước người Đế Nguyên Quân, Thiên Điểu ngẩng đầu rít gào một tiếng dài rồi kiên định dốc thêm lực, chỉ thấy ánh mắt nó đột nhiên ánh lên một cái rồi xông thẳng xuống với một tốc độ nhanh vô cùng.
Oanh!
Bỗng, một thanh âm va chạm kịch liên vang lên khiến toàn bộ đỉnh núi bị rung lắc dữ dội. Đón nhận một kích gần như toàn lực này, Đế Nguyên Quân không hề nao núng và trong ánh mắt hắn hiện lên vẻ kiên định và tràn đầy tự tin.
Tuy biết là màn chắn này không thể chịu được bao lâu nhưng chừng đó đối với hắn đã là quá đủ. Bị đẩy lùi ra sau mấy bước, Đế Nguyên Quân đón nhận hai cái chân lớn đề xuống, giống như nó đang muốn khiến hắn phải khuất phục và phải quỳ xuống đất.
Dường như hiểu được ý định của nó, Đế Nguyên Quân điên cuồng thúc dục ba loại lực lượng lên đến đỉnh điểm để chống đỡ. Hắn kiên quyết bị đẩy lùi chứ không bao giờ quỳ rạp xuống đất.
Thiên Điểu nhìn thấy ánh mắt tràn đầy sự kiên quyết và đáng sợ của Đế Nguyên Quân thì bất chợt giật mình một cái. Tuy nó có rất ít khi giao đấu với con người nhưng cái cảm giác mà Đế Nguyên Quân mang lại khiến nó cảm thấy có chút áp lực, đây là điều mà những người trước kia không thể làm được.
Thiên Điểu ngẩng đầu rít gào một tiếng rồi vỗ cánh bay lên cao, nó lượn một vòng ở trên đỉnh đầu Đế Nguyên Quân một lúc rồi đâm thẳng xuống. Toàn thân toát ra một lượng tinh quang sáng chói bao bọc lấy cơ thể và dần hóa thành hình một cái mũi tên bắn xuống.
Cảm thấy nguy hiểm từ trên cao đang tới gần, toàn thân Đế Nguyên Quân đột nhiên run mạnh một cái. Hắn không một chút suy nghĩ liền giậm chân nhảy lùi ra xa để tránh né, nhưng hắn không biết là công kích này của Thiên Điểu sẽ không dừng lại khi không đánh trúng mục tiêu.
Nhìn mũi tên tiếp tục lao đến, Đế Nguyên Quân biết bản thân không thể tránh né mãi được nên thở dài một hơi. “Nếu đã không tránh được thì chi bằng đối diện đón tiếp?”.
“Thiên Điểu, tới đây?”. Đế Nguyên Quân quát lớn một tiếng rồi sau đó hạ thấp người xuống, toàn thân thúc dục ba loại lực lượng lên đến đỉnh điểm rồi giẫm mạnh chân một cái xông lên.
Huyền cấp cực phẩm thủ ấn, Song Long Đại Thủ Ấn!
Hai tay Đế Nguyên Quân kết ấn ở trước ngực và ngưng tụ một lượng chân nguyên khổng lồ, chỉ cảm nhận khí tức của nó phát ra thôi cũng đủ để khiến ai ai cũng phải kinh hãi vì uy lực kinh thiên của nó chẳng thua kém gì Địa cấp công pháp là bao. rồi đánh ra song chưởng đánh về phía Thiên Điểu.
Oanh!
Hai đại lực lượng kịch liệt giao phong rồi bộc phát ra một lượng tiếng động lớn khiến toàn bộ khu vực xung quanh bị thổi bay hết toàn bộ. Ngay tại trung tâm giao phong, Đế Nguyên Quân có thể nhìn thấy được từng đợt sóng xung kích phát ra đang không ngừng càn quét ra xung quanh. Nhưng hắn cảm thấy kỳ lạ một chuyện là nó không hề ảnh hưởng đến đầu Thiên Điểu kia, giống như ở bên ngoài nó có một thứ lực lượng vô hình nào đó ngăn lại toàn bộ.
Thấy công kích của cả hai không ai chịu thua kém, cho dù cả hai dốc hết toàn bộ sức lực nhưng không thể đánh bại đối phương một cách dễ dàng. Cảm nhận công kích của bản thân đang dần bị đẩy lùi, Đế Nguyên Quân hít vào một hơi thật sâu rồi tiếp tục thúc dục chân nguyên trong cơ thể, hai tay tiếp tục kết ấn rồi đánh ra.
Huyền cấp cực phẩm thủ ấn, Đại Tượng Giáp Thủ!
Công kích dần chuyển hóa, từ công kích ban đầu dần chuyển thành một đầu long tượng với cơ thể to lớn đang chính diện đối đầu. Từ công kích thiên hướng tấn công một cách mãnh liệt và có thể sánh được với tứ cấp hung thú lại đột ngột chuyển thành một dạng công kích thuộc thế phòng ngự khiến Thiên Điểu bất ngờ vô cùng.
Cảm thấy công kích này rất khó để phá bỏ, Thiên Điểu ngẩng đầu rít lớn một tiếng rồi đánh ra một đạo sóng âm xung kích đẩy lùi Đế Nguyên Quân ra xa rồi vỗ cánh bay lên cao để tránh né công kích.
Nhìn thấy một cảnh này, Đế Nguyên Quân dương mắt nhìn về phía Thiên Điểu rồi nở một nụ cười nhẹ, nói. “Giao phong toàn lực hai chiêu, ta ngươi đều một thắng một thua? Tuy ngươi vẫn chưa tung ra hết toàn bộ lực lượng nhưng như thế cũng đủ để ta so sánh rồi?”.
“Ngươi hiện tại đã thỏa mãn chưa? Hay là vẫn muốn thăm dò thực lực của ta?”.
Nhưng, Thiên Điểu bay về tổ mà không lên tiếng trả lời. Nhìn thấy nó không có phản ứng gì nên Đế Nguyên Quân nhìn nó với ánh mắt vui mừng nói tiếp. “Nếu như ngươi không có phản ứng gì thì ta xem như ngươi đã đồng ý?”.
Vừa nói dứt lời, Đế Nguyên Quân chọn một mỏm đá tương đối bằng phẳng gần đó rồi ngồi xuống. Hắn tranh thủ lấy ra từng gốc linh dược đã chuẩn bị từ trước để tĩnh dương thêm một lúc. Hắn đợi khi bản thân hồi phục rồi mới tiến hành đột phá.
Tĩnh dưỡng gần hai canh giờ, sau khi hồi phục lại toàn bộ. Đế Nguyên Quân lấy ra hạt giốc Huyết Đế Mộc và nhìn ngắm nó một lúc. Từ lúc ban đầu, nó chỉ là một hạt giống tầm thường nhưng từ khi được nuôi dưỡng ở trong giao long tinh huyết một đoạn thời gian và được Thánh Hoàng Thần Niệm vùng Thánh dược để nuôi dưỡng nên nó mới có thể sống lại được và nảy mầm.
Nhìn mầm cây nhỏ vừa nhú lên khỏi lớp vỏ dày ở bên ngoài, Đế Nguyên Quân ngẩng đầu nhìn lên cao rồi bất chợt nở một nụ cười lạnh. “Hôm nay, Đế Nguyên Quân ta mượn Huyết Đế Mộc nhập thiên đố, phá gông cùm đột phá Ngưng Hải cảnh”.
Vừa dứt lời, Đế Nguyên Quân để Huyết Đế Mộc trôi lơ lửng ở trước người rồi bắt đầu vận chuyển đồng thời hai đại công pháp. Ngũ Hành Bá Thể Quyết và Côn Bằng Công Đồ thay nhau vận chuyển.
Ẩn ẩn ở sau lưng Đế Nguyên Quân, một đầu Côn Bằng có thân ảnh mờ ảo cao mười trượng đang bay lượn ở trên đỉnh đầu một lúc rồi chỉ thấy nó há lớn miệng một cái rồi nuốt trọn Huyết Đế Mộc vào trong miệng. Men theo khẩu quyết hắn đang lẩm nhẩm, đầu Côn Bằng rống lớn một tiếng rồi toàn lực thôn phệ.
Đồng thời, Ngũ Hành Bá Thể Quyết cũng dần hiện lên dị tượng của bản thân. Chỉ thấy sau lưng hắn dần hiện lên năm điểm sáng nhưng chỉ có một đốm hỏa diễm màu đen đang rực cháy còn bốn cái khác thì trông ảm đạm vô cùng. Và theo mỗi lần Côn Bằng luyện hóa thì điểm sáng thứ hai dần dần ánh lên một màu giống như một đốm máu màu đỏ tươi.
Khác với những gì mà Đế Nguyên Quân suy đoán ban đầu. Lúc đầu hắn còn nghĩ việc luyện hóa Huyết Đế Mộc sẽ gặp phải không ít khó khăn nhưng kể từ khi hắn bắt đầu thì thấy mọi việc diễn ra vẫn rất dễ dàng mà không gặp bất cứ khó khăn hay cản trở nào cả.
Tuy Huyết Đế Mộc chính là một loại Thánh dược hoặc cũng thể xem là một loại Thánh thụ có cấp bậc cao siêu nhưng nó hiện tại chỉ là một cái mầm cây nhỏ bé. Nhưng chỉ khác một điểm là nọ lại mang theo một lượng huyết khí kinh khủng cùng với đó là một lượng sinh mệnh lực dồi dào.
Tuy chưa luyện hóa được hết nhưng Đế Nguyên Quân cảm thấy cơ thể lúc này sảng khoái vô cùng, hắn có cảm giác tất cả mọi mệt mỏi, mọi thương tổn trên người hắn từ lúc đến Tây vực đến nay đều đã biến mất và bù lại là khí tức sinh mệnh mãnh liệt đang tuôn trào ở trong cơ thể hắn.
Đế Nguyên Quân bế quan luyện hóa quá chuyên tâm nên hắn gần như không biết bản thân đã ngồi ở đây bao lâu rồi. Và cũng trong thời gian này, các thế lực và các gia tộc lớn ở trong thành đang nháo nháo hết cả lên. Bởi vì thời gian diễn ra thiên kiêu tụ hội đã sắp đến, và có một chuyện khác quan trọng hơn là cũng trong thời gian diễn ra lần tụ hội này sẽ có một chuyện quan trọng khác sẽ diễn ra.
Ngay khi họ đang tất bật để chuẩn bị thì ở phía bên ngoài thành, nơi Đế Nguyên Quân đang bế quan đột phá bỗng nhiên có hàng loạt mây đen kéo đến cùng với đó là những tiếng sấm rền vang cùng hàng loạt tia lôi quang sáng chói từ trên cao đánh xuống.
Lúc này, những người ở trong thành mới để ý. Ánh mắt họ nhìn ra xa và cùng nhìn về một phía thì lộ ra vẻ kinh hãi vô cùng. “Đó… Đó là lôi quang? Hơn nữa nó chỉ đánh về cùng một phía? Có lẽ nào có chí bảo xuất hiện ở trên đỉnh ngọn núi đó?”.
“Không thể nào, nơi đó có không ít đệ tử của Thanh Lan thành, nếu như xuất hiện chí bảo thì họ đã sớm quay về báo tin rồi?”.
“Thật là đáng nghi nhưng nhìn lượng lôi quang đánh xuống này thì ta lại nghĩ nó chính là chí bảo hiện thế?”.
“Hơn nữa, các ngươi có cảm thấy kỳ lạ không? Tại sao chí bảo lại xuất hiện ngay thời gian chuẩn bị diễn ra thiên kiêu tụ hội? Có khi nào đó là điềm báo dành cho Thanh Lan thành ta sao?”.
“...”.
Ngay khi làn sóng tìm kiếm người mang mặt nạ vô diện vẫn chưa kết thúc thì toàn bộ Thanh Lan thành lại có thêm một tin khác còn rúng động hơn thế nữa. Tất cả những thế lực ở trong thành đều vì chuyện này mà họ đã tất bật chuẩn bị nhanh nhất có thể. Bọn họ gạt bỏ hết toàn bộ mọi thứ qua một bên và tập trung lực lượng đệ tử tinh anh nhất xuất thành để đi đến nơi mà họ cho là có chí bảo xuất thế.
- --
Phong Phạm
bạn ôi cho hỏi mik vào page của tiểu gia gia r nma kiếm hoài ko ra mấy bài hướng dẫn

06/05
2
Phong Phạm
văn phong của tác giả rất cuốn hút
hi vọng có thể học đôi chút để áp dụng vào bộ truyện mình sắp ra


06/05
2

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.