Chúng Ta Cung Đấu Đi

Chương 29:




"Chủ tử, ngày mai là sinh thần quý phi nương nương, Hoàng Thượng nói quý phi nương nương hiện giờ tháng quá lớn, không nên xử lý bốn phía, chỉ làm yến hội tại Ninh Tú cung. Hiện giờ quý phi nương nương đã là dưới một người trên vạn người, chủ tử có nghĩ tặng hạ lễ gì chưa?" Lục La một bên thay nàng chải búi tóc, một bên hỏi.
Chu Anh vốn định sai Bách Hợp đi khố phòng nhìn xem có thứ gì tốt có thể tặng lễ, kết quả vừa quay đầu liền nhìn thấy bồn cây quýt trên kệ kia.
Đây là mấy ngày trước đây nàng nhớ thương thèm ăn quả quýt, kết quả phủ nội vụ không chỉ có đưa tới không ít quýt tiến cống, cũng tặng thêm một chậu cây quýt như vậy, nhìn bên ngoài trái cây tròn xoe, vàng ươm, rất có không khí vui mừng.
"Thêm đất cho cây quýt, ngày mai liền đem cây quýt này tặng cho quý phi nương nương đi." Chu Anh hôm nay lại rời giường hơi trễ, nhìn canh giờ đã muộn: "Lục La, búi tóc đơn giản đi, trâm sai san hô cùng trâm trân châu."
Lại nhìn áo yên la màu xanh thêu hoa trong tay Lan Tương: "Lan Tương, đổi váy áo màu đỏ rực hoa văn hoa đào phủ nội vụ mới làm kia đi."
"Chủ tử không phải luôn luôn thích xiêm y thanh bích sáng màu sao?" Lan Tương có chút kinh ngạc, quần áo mới kia vừa đưa tới liền đặt ở đáy hòm, có lẽ nếu không phải là ngày lễ khánh, chủ tử nhất định chắc là không mặc.
"Thời tiết lạnh, thu hồi xiêm y màu bích đi." Chu Anh cũng không giải thích nhiều, mùa hè mặc sắc thanh lương tự nhiên làm người thích, mùa đông nếu lại mặc sắc điệu chút lạnh, là muốn đông chết Khuyết Tĩnh Hàn sao?
Khi đến Cảnh Nhân cung quả nhiên đã muộn một chút, trong điện phi tần đều đến đông đủ, công việc đời trước của nàng hay công tác dưới ánh sáng của đèn huỳnh quang tự nhiên sẽ không e ngại ánh mắt bốn phương tám hướng này, vững vàng bước vào phúc thân hành lễ thỉnh an: "Tần thiếp thỉnh an Hoàng Hậu nương nương, thỉnh an các vị tỷ tỷ."
Hoàng Hậu cười cười: "Rất ít khi gặp Thư dung hoa ăn mặc tiên diễm như vậy, hiện giờ nhìn, tất nhiên là một loại phong thái khác."
Mặc dù vẻ mặt vẫn ôn hoà như cũ, nhưng vẫn chưa ban câu cho nàng miễn lễ bình thân, có thể thấy được Hoàng Hậu đối với chuyện nàng tới muộn hơi có chút bất mãn. Lần này ra oai phủ đầu là lấy nàng báo cho tất cả phi tần ai mới là chủ tử lớn nhất hậu cung sao?
"Tần thiếp bất quá liễu yếu đào tơ, làm sao bì kịp được một phần mười phong tư của Hoàng Hậu cùng với các vị tỷ tỷ?" Nàng khiêm tốn nói.
"Bổn cung thật là, muội hiện giờ mang thai, bổn cung nhưng lại quên chưa cho muội đứng dậy, Hiền phi cũng không nhắc nhở bổn cung một tiếng. Hạnh Chi, mau dọn chỗ cho Thư dung hoa.” Trong lời nói Hoàng Hậu hình như có chút ảo não.
Đến xem, mặt đỏ mặt đen* toàn bộ Hoàng Hậu một người hát, trong lòng Chu Anh cười lạnh, trên mặt lại phải hành lễ tạ ơn. Nàng làm sao không biết dụng tâm Hoàng Hậu lần này, gần đây hoàng đế bồi nàng dùng hai bữa ăn trưa, chưa bao giờ lật bài tử Lan Tâm đường, Hoàng Hậu liền dám giết nàng – con gà thất sủng này để cho tất cả con khỉ xem thôi.
*Trong đào kép: Kép mặt đỏ là người trung, kép mặt đen là người ác, kép mặt trắng là người nịnh.
Trong điện nghị luận quay xung quanh yến tiệc sinh thần Trương quý phi, Tô tiệp dư ngồi bên cạnh Chu Anh lại không phản ứng, nàng cũng coi như thanh tịnh tự tại, một người tinh tế đánh giá sắc thái mọi người trong điện.
Vài phi tần phân vị thấp số lần gặp mặt cũng không nhiều, cho nên nàng vẫn còn nhìn chưa ra tâm tư những người này, nhìn phi tần bên cạnh nói nhỏ với Trương bảo lâm.
Trên lễ vạn thọ, nàng lấy kỹ thuật nhảy chinh phục Gia Nguyên đế, thu hoạch ân sủng không nhỏ, nhưng vẫn chưa tấn phong nhiều. Hai người cùng tiến cung, mình đã có mang long duệ, sườn ngũ phẩm, mà Trương Nhược Huyên lại vẫn chỉ là chính thất phẩm bảo lâm, trong nội tâm nàng ta thực không một chút chênh lệch mức nước của lòng sông so với mặt biển sao?
Ra Cảnh Nhân cung, Chu Anh nghĩ gần đây vẫn mệt mỏi nên lười nhúc nhích, mà mang thai phải cần vận động vừa phải, liền không ngồi liễn mà tản bộ dọc theo cung quay về Lan Tâm đường.
Nhân gần đây do thất sủng, không hề giống lúc trước, có người có ý định đi đến gần đồng hành, nàng cũng thấy thoải mái. Tuy luôn luôn sẽ không có chút ý nghĩ coi thường nàng nhưng vẫn có kẻ ngứa miệng chạy tới khiêu khích. Đó, đang có một người ngứa miệng.
"Ôi chao, ơ bổn cung cho là ai đó, hóa ra là dung hoa muội muội." Giọng nói Lâm chiêu dung thanh thúy gần như sắc nhọn, khi cất cao nghe thập phần chói tai.
Chu Anh ngẩng đầu liền thấy trong lương đình, Lâm chiêu dung ngồi thập phần đoan trang, cười đến thập phần đoan trang, nhưng ánh mắt kia cũng không tốt đẹp bao nhiêu. Phân vị của mình thấp hơn nàng không ít, chỉ đành phải ấn quy củ hành lễ: "Tần thiếp thỉnh an chiêu dung nương nương."
"Chỉ nói thỉnh an ngoài miệng thì làm gì, bổn cung là thay Hoàng Hậu nương nương không đáng giá. Hôm nay thỉnh an, ngươi đến muộn là đối với nương nương đại bất kính, nương nương tâm tư rộng rãi nhân từ có thể tha cho ngươi, bổn cung lại nhìn không được." Ánh mắt Lâm chiêu dung hung hăng trừng nhìn nàng.
“Hoàng Hậu nương nương cũng vẫn chưa trách phạt tần thiếp." Chu Anh không kiêu ngạo không siểm nịnh nhìn lại nàng ta: "Ý chiêu dung nương nương muốn như thế nào?"
“Bổn cung dù thay Hoàng Hậu nương nương giáo huấn ngươi không tuân thủ quy củ cũng không đủ." Tựa hồ cảm thấy sau lưng có Hoàng Hậu làm chỗ dựa, lời nói này của Lâm chiêu dung không nửa điểm cố kỵ: "Phỉ Thúy, bổn cung nhớ rõ lần trước Hoàng Hậu nương nương thưởng trà tốt, lấy lại đây đi."
"Nếu chiêu dung nương nương ở chỗ này thưởng thức trà, tần thiếp liền không làm phiền, tần thiếp xin được cáo lui trước." Chu Anh đối với chuyện thưởng thức trà cùng Lâm chiêu dung lai giả bất thiện này không có hứng thú chút nào.
"Ai, Dung hoa muội muội dừng bước, muội muội không phải không hãnh diện như vậy, ngay cả bồi tỷ tỷ thưởng thức trà cũng không chịu sao?" Lâm chiêu dung dựng lông mi hỏi.
Chu Anh không biết trong hồ lô nàng ta muốn làm cái gì, lại phúc thân tạ lỗi: "Tỷ tỷ mời, muội muội tất nhiên là cảm thấy vinh hạnh. Nhưng muội muội hiện giờ mang long duệ, khẩu vị đại biến, đã mấy tháng chưa từng uống trà."
"Đã không uống trà, vậy liền hầu hạ bổn cung, pha trà đi."
Không quá nửa nén hương*, trà cùng nước đều đã chuẩn bị đầy đủ.
*Một nén hương = 5 phút
Chu Anh nhìn tốc độ này, nơi này cách Chung Túy cung của nàng ta cũng không gần, có thể thấy được là sớm có chủ mưu. Nếu sớm hay muộn phải gặp gây khó dễ cho nàng, tránh được lúc này đâu tránh được tiếp theo, không bằng liền thừa dịp cơ hội này để những người đó nhận thức nàng đến tột cùng có hay không thất sủng.
“Bổn cung nghe nói Hộ bộ thượng thư Chu đại nhân luôn luôn coi trọng nữ nhi, từ nhỏ liền mời rất nhiều phu tử tới dạy. Bổn cung nhìn Thục phi nương nương tư thi đạt lễ, Hoàng Thượng từng trước mặt chúng tỷ muội khen ngợi kỹ thuật pha trà của nàng. Nói vậy Thư dung hoa tất nhiên là sẽ không kém so với Thục phi nương nương, phải không?" Lâm chiêu dung thu hồi ý cười, đem chén trà ngọc lưu ly đưa tới: "Đã là gia đình có tiếng học giỏi sâu xa, liền để cho bổn cung nhìn tay nghề muội muội một lần đi."
Trà cụ tốt nhất để pha trà Long Tỉnh, toàn bộ trà cụ bằng thủy tinh trong suốt, ngọc lưu ly trong suốt độ hơi kém, nhưng cũng không ảnh hưởng vị trà. Chu Anh tiếp nhận chén trà, trước rót đun nước nóng rửa trà một lần. Số lượng lá trà vừa phải, lại rót vào non nửa chén nước nóng thấm vào trà nghiền. Ngửi thấy một mùi thơm ngát tỏa ra, rót nước nóng thẳng xuống, dựa vào lực cổ tay lên cao xuống thấp ba lượt, làm cho lá trà trong nước tung bay.
"Thư dung hoa thành thạo thủ pháp phượng hoàng gật đầu ba lần, quả nhiên là tư thái tuyệt đẹp." Lâm chiêu dung cười mà không cười nhìn nàng một cái, lúc này mới nâng chung trà lên cúi đầu nhìn thoáng qua, liền không nhẹ không nặng đem chén trà đặt trên bàn: “Lá trà của bổn cung là trà Long Tĩnh trong suốt xanh biếc, pha ra lại một màu đục, sao nước trà sao chát như thế? Pha lại!"
"..." Trong lòng Chu Anh thay chính mình kêu oan, lá trà này không phải trà ngon gì, chắc là tùy tiện tìm đến góp đủ số trà, vụn lá trà không ít, sao có thể pha ra nước trà trong suốt?
Nàng bình tĩnh lại rót một lần.
Lâm chiêu dung không hài lòng như trước, lúc này đặt chén trà trên bàn: " Pha lại!"
Chu Anh cắn hàm răng pha lại một lần, lần này động tác có lệ một chút, dù sao nước nóng đã không đủ, pha như thế nào cũng không vừa ý người.
"Nửa mùi hương trà cũng không có, Thư dung hoa đúng là chỉ hiểu công phu mặt ngoài này đó sao? Pha lại!" Lâm chiêu dung mở miệng lần nữa, trong ánh mắt là không hề che lấp khinh miệt.
Chu Anh cảm thấy đã đủ, trực tiếp đem ấm trà ném tới trước mặt Lâm chiêu dung, vỡ thành hàng vạn hàng nghìn mảnh nhỏ, có nước nóng và mảnh sứ vỡ văng lên người Lâm chiêu dung, nàng ta thét chói tai nhảy dựng lên.
"Buồn cười, Thư dung hoa có lá gan rất lớn, dám phạm thượng!" Sợ tới mức hoa dung thất sắc (mặt mày tái nhợt), Lâm chiêu dung chỉa về phía nàng chửi ầm lên.
Chu Anh khẽ nâng cằm, đem chén trà ngọc lưu ly kia lại đập ngay bên chân Lâm chiêu dung: "Chiêu dung nương nương, nói vậy lần này ngài đã muốn phẩm xong trà, tần thiếp cáo lui."
Ta nói nếu ko thấy truyện thú vị thì ko edit đc mà thấy thú vị sẽ bị tình tiết trong truyện lôi cuốn! Mà như vậy thì vừa edit vừa tức anh ách, nhiều khi chẳng muốn edit nữa! Đc cái lần này em ấy cũng biết chống lại, đỡ tức 1 phần. Coi cung đấu nhiều khi nghĩ tới… công ty đấu, nơi nào có nhiều phụ nữ nơi đó càng ầm ĩ, công việc không liên wan tới nhau nhưng nhiều khi chẳng biết tại sao ghen ghét nhau, nói xấu nhau, cô lập nhau! Làm công ty cũ ta chỉ chơi đc với các anh trong phòng QA thui! Haizzz… Nhưng nhờ thế ta lại bắt đầu trưởng thành hơn! ^^
Nói xong thậm chí lười phúc thân, trực tiếp xoay người rời đi. Chỉ để lại Lâm chiêu dung đằng sau tức giận đến giơ chân.
"Chủ tử, mới vừa rồi ngài..." Lục La có chút lo lắng: "Tuy nói Lâm chiêu dung là kiêu ngạo, nhưng thái độ chủ tử vì sao khác thường thiếu kiên nhẫn như vậy?"
"Một lần nén giận, chỉ biết càng bị khi dễ." Chu Anh lơ đễnh: "Dù sao ta hiện giờ mang thai con nối dòng của Hoàng Thượng, cũng sẽ không bị thất sủng, vì sao phải để cho người ta khi dễ?"
"Chủ tử nói đúng." Lục La gật gật đầu, nhưng Bách Hợp vẫn có chút nghi ngờ.
Không quá nửa canh giờ, chuyện Thư dung hoa đại bất kính phạm thượng đập chén ở trước mặt Lâm chiêu dung, truyền khắp cả hậu cung.
Trong Cảnh Nhân cung Hoàng Hậu đang nhức đầu vì sinh thần Trương quý phi nên chuẩn bị những thứ gì, Hạnh Chi vội vã tiến vào bẩm báo: "Nương nương, nô tỳ nghe nói Thư dung hoa làm sắc mặt phạm thượng cho Lâm chiêu dung nhìn."
Hoàng Hậu nhíu nhíu mày: "Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?"
Hạnh Chi liền đem chuyện mới vừa rồi Thư dung hoa trở về trên đường phát sinh một năm một mười nói.
"Tuy nói Hoàng Thượng nhất thời có chút vắng vẻ Thư dung hoa, nhưng trong bụng của nàng dù sao mang long duệ, đều không phải là không có thời gian xoay người, mới vừa rồi bổn cung gây khó xử nhỏ bất quá là làm nàng hiểu được hậu cung là do ai làm chủ. Lâm chiêu dung lại làm ra động tác lớn lần này, Hạnh Chi, sai người nhìn chằm chằm động tĩnh Hoàng Thượng bên kia.” Trong lòng Hoàng Hậu buồn bực Lâm chiêu dung xúc động này, thản nhiên phân phó: "Bình Nhi, đi khố phòng đem cây đèn tử đàn bốn chân khắc hoa lấy ra, ngày mai dùng làm thọ lễ cho quý phi đi."
"Vâng, nương nương."
Trong Ninh Tú cung Trương quý phi đang dùng bữa, nghe được cung nhân bẩm báo, chiếc đũa dừng nháy mắt*, liền lại như thường: "Oanh Nhi, đem đèn huân hương bằng ngọc hình chim mẫu đơn của bổn cung đưa đi Lan Tâm đường an ủi Thư dung hoa bị ủy khuất."
*nháy mắt: Một phút (60 giây)
Chớp mắt: 1giây
Oanh Nhi có chút nghi hoặc: "Nương nương, chịu ủy khuất rõ ràng là Lâm chiêu dung a?"
"Cứ chờ coi đi, ai chịu ủy khuất là Hoàng Thượng nói mới tính." Trương quý phi cười đến cực kỳ sáng lạn: "Hoàng Hậu nương nương của chúng ta lúc này hẳn là sẽ minh bạch, tuyển minh hữu (đồng mình, phe cánh), phải cực kỳ thận trọng."
"Hoàng Thượng, Lâm chiêu dung ở ngoài điện cầu kiến." Trong ngự thư phòng, Gia Nguyên đế đang phê duyệt tấu chương, Thôi Vĩnh Minh khom người tiến vào bẩm báo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.