Chung Tình

Chương 7: Hợp tác [1]




Tốc độ Tê Chiếu nhanh đến dọa người, Tần Vân lần đầu tiên có cảm giác tinh thần lực không đủ dùng, hắn đầy mặt đều là mồ hôi, tròng mắt phiếm lên kim sắc ngày càng thâm.
Vì muốn khống chế tốt ý thức vân của đối phương, Tần Vân một chút lực chú ý cũng thể phân tán, hắn lại ngượng ngùng gọi Tê Chiếu đến hôn một cái. Xem đối phương thao tác thành thạo, lại có cảm giác bản thân vô cùng thất bại.
“Tiểu nương môn.” – Tê Chiếu xử lí con hỏa diễm ngạc cuối cùng, ném chủy thủ bước lại gần – “Cung tiễn của ngươi là đồ trang sức sao?”
Tần Vân mệt đến thở hồng hộc, nói thầm:
“Ngươi cho rằng tư duy xúc tu khai thông dễ như vậy? Cũng không phải liếm một ngụm là được như người khác…”
“Liếm-một-ngụm?” – Tê Chiếu nhấn từng từ, nguy hiểm nheo mắt lại – “Ngươi cư nhiên giấu ta liếm qua nam nhân khác?”
Tần Vân: “…” Loại kết luận kì lạ này là từ đâu ra đến a ngọa tào!?
Được hỏa diễm ngạc tẩy lễ, đến khi một bầy mãnh tượng (voi) ùa ra đợt 2, Tần Vân đã vô cùng bình tĩnh. So với hỏa diễm ngạc, mãnh tượng tuy rằng da dày thịt béo sức chiến đấu mạnh, nhưng cũng rất vụng về, sát rất cố sức lại không cần lo lắng đề phòng tùy thời bị đánh lén đằng sau.
Tê Chiếu giống như đồ tể trong lò mổ heo, cưỡi trên lưng một con mãnh tượng cuồng ẩu, đến Tần Vân đều nhìn không được.
“Ngươi bình tĩnh một chút…” – Tần Vân còn đang loay hoay cái cung của mình, hắn muốn thử xem xem có thể đem tinh thần lực ngưng tụ thành tên để công kích hay không. – “Ngươi phải hiểu, băng vệ sinh như chúng ta, nga, không, là Dẫn đường cấp thấp, trên chiến trường muốn khai thông rất nhiều cấp thấp Lính gác, ngẫu nhiên bị liếm một chút cũng là tình huống đặc thù…”
Một con mãnh tượng phát ra tiếng rên rỉ thê thảm, Tê Chiếu hung hăng rút ra chủy thủ từ tròng mắt nó, sau đó mặt đầy huyết tinh đứng trên đống thi thể, không chút biểu tình vươn ra đầu lưỡi liếm qua thân đao.
Tần Vân: “…”
Tê Chiếu:
“Nói, vương bát đản nào liếm qua ngươi.”
Tuy rằng Lính gác sau khi thành lập kết nối tinh thần sẽ sinh ra độc chiếm dục không gì sánh kịp với Dẫn đường của mình, nhưng Tần Vân lần đầu tiên đụng tới loại tình huống này, vẫn là cảm giác khó giải quyết.
Hắn thử dùng tư duy xúc tu trấn an ý thức vân đang xao động của Tê Chiếu, kiên nhẫn giải thích:
“Ta nói chỉ là tình huống đặc biệt… đến hiện tại còn chưa có ai thật sự liếm qua ta…” – Hắn nhìn thần sắc đối phương lại lập tức bỏ thêm một câu – “Sau này chỉ cho một mình ngươi liếm!”
Tê Chiếu tựa hồ đang đánh giá độ tin cậy của những lời này, trầm mặc một lúc mới lảng sang chuyện khác:
“Trên tay ngươi cầm cái gì?”
“Nga, thứ này a.” – Tần Vân nhấc cán cung trong tay – “Ngươi xem đi, ta dùng tinh thần lực của ta làm ‘tên’, có thể công kích đại não địch quân từ cự li xa, ách… đó là nếu ta có thể bắn chuẩn.”
Tinh thần lực của Dẫn đường cơ bản đều có tác dụng công kích, nhưng phần lớn đều là khống chế đại não đối phương ở cự li gần, tạo ra hỗn loạn và quấy nhiễu ý thức. Có thể công kích cự li xa phá hư hệ thần kinh đại não như Tần Vân, ngay cả cao cấp Dẫn đường cũng không được mấy người.
“Ngươi không nên chỉ là cấp thấp Dẫn đường.” – Tê Chiếu đột nhiên nói – “Ngươi mạnh hơn rất nhiều người.”
Tần Vân có chút thụ sủng nhược kinh khi được khen ngợi trắng trợn như vậy, hắn hơi xấu hổ sờ sờ mũi:
“Thế nhưng ta không có tinh thần hệ… ngươi phải biết, tinh thần lực của Dẫn đường cường hay nhược quyết định trạng thái tinh thần hệ, điểm này cũng không sai.”
Tê Chiếu không phản bác nữa, hắn đột nhiên vươn tay, dùng lực đè đỉnh đầu Tần Vân:
“Ngươi dù là băng vệ sinh, cũng nhất định là loại siêu mỏng siêu thấm hút.”
“…” – Vẻ mặt Tần Vân đầy vặn vẹo, chịu đựng đầu tóc bị Tê Chiếu vò xù lên.
“Ngươi sẽ không kém cỏi so với bất kì cao cấp Dẫn đường nào, bởi vì───” – Tê Chiếu nghiêm túc nhìn vào mắt Tần Vân – “Ta là Lính gác của ngươi.”
Lúc Tristana đuổi tới phòng huấn luyện, Mặc Xá Lý đã dùng xong, bất quá y mở sân tập bắn để Tần Vân một mình luyện tập. Bởi vì hoàn toàn phong bế cách âm, cho nên người nào đó đang chuyên tâm luyện tập cũng không biết lãnh đạo trực tiếp của hắn đến đây.
“Bệ hạ…” – Tristana không đồng ý nói – “Nếu ta không nhìn lầm, hắn chỉ là cấp thấp Dẫn đường!?”
Mặc Xá Lý không phủ nhận, Tristana cau mày, cảm xúc kích động:
“Bệ hạ, cấp thấp Dẫn đường không có quyền lợi buộc định bất cứ Lính gác độc thân nào, huống chi ngài là Thần cấp…”
“Tristana.” – Mặc Xá Lý đột nhiên ngắt lời nàng, hắn xoay người, lần đầu tiên đối mặt nữ tướng quân mà không mang theo mặt nạ – “Ngươi có thể ức chế cuồng táo chứng của ta sao?”
Tristana há miệng thở dốc, nàng đã bình tĩnh lại, nhẹ giọng nói:
“Không, ta không thể, bệ hạ, ta không có năng lực này.”
“Nhưng hắn có thể.” – Mặc Xá Lý nhìn về bóng dáng Tần Vân trong phòng tập – “Hắn là Dẫn đường của ta, ta cần hắn.”
Tần Vân từ sân bắn đi ra ngoài, Tristana đã li khai, hắn nhìn đến giấy ủy quyền trong tay Tê Chiếu liền lắp bắp kinh hãi.
“Tướng quân của chúng ta đến đây!?” – Tần Vân từ trên xuống dưới đánh giá Tê Chiếu một phen – “Nàng không làm khó ngươi đi?”
Tê Chiếu khinh thường nói:
“Một Dẫn đường mà thôi, có thể làm gì ta?”
Y đem giấy ủy quyền chuyển vào quang não Tần Vân.
“Kế hoạch tra xét cơ mật hành tinh ETA… Dẫn đường viên: Tần Vân… Lính gác…” – Tần Vân dừng một chút, kinh hỉ nói – “Lính gác là ngươi!”
“Lớn tiếng như vậy làm gì?” – Tê Chiếu đầy mặt ghét bỏ nhìn hắn – “Trừ ta ra còn có ai sẽ muốn ngươi.”
Tần Vân hoàn toàn không ngại thái độ của đối phương, hưng phấn nói:
“Thiên nột! Ta cư nhiên có thể cùng độc thân Lính gác làm nhiệm vụ!”
Tê Chiếu đắc ý hừ một tiếng:
“Ngươi cũng không xem xem ta là ai…”
Tần Vân:
“Còn là nhiệm vụ cơ mật!”
Tê Chiếu:
“…Cho nên ta nói, mấy ngày nay ngươi phải hảo hảo cố gắng.”
Tần Vân:
“Ngươi biết loại nhiệm vụ này tiền thưởng có bao nhiêu sao!?”
Tê Chiếu:
“…Không.”
Tần Vân:
“Nhất định phi thường cao! Thiên nột! Ta rốt cục có thể mua nhà tại trung tâm thủ đô!”
Tê Chiếu: “…”
Tristana như u hồn chạy đến phủ đệ Scart, tướng quân trẻ còn tưởng rằng phát sinh chuyện gì ghê gớm lắm.
“Ngươi bị dấu hiệu sao?” – Scart  đổ cho nàng một li sữa – “Bộ dáng sắp chết như vừa phát kết hợp nhiệt.”
“So với chuyện đó còn đáng sợ hơn…” – Tristana nửa sống nửa chết liếc nhìn gã – “Ngươi biết Dẫn đường bệ hạ làm tinh thần dấu hiệu là ai sao?”
Scart có chút sửng sốt:
“Ngươi nhìn thấy tiểu điềm tâm của bệ hạ?”
“…” – Tristana cắn răng – “Chuyện lớn như vậy ngươi cư nhiên gạt ta!?”
Scart  vội giơ 2 tay lên:
“Ta chỉ là không muốn để Đống Lương biết, ngươi rõ ràng, hắn thực dễ dàng bận tâm cái này cái kia.”
Tristana tức giận không thèm để ý đến gã, Scart  cội vàng trấn an:
“Hiện tại biết cũng không chậm nha, thế nào, bệ hạ phân phó cái gì?”
Tristana do dự trong chốc lát, thở dài nói:
“Ngài ấy muốn cho Dẫn đường kia tham dự chiến dịch ETA.”
Scart  rốt cục thu hồi biểu tình bất cần đời, gã cau mày trầm mặt:
“Bệ hạ thật sự nói như vậy?”
Tristana hữu khí vô lực gật đầu, nàng chống cằm lẩm bẩm:
“Ta cũng không biết bệ hạ nghĩ thế nào…”
“Cái gì bệ hạ nghĩ thế nào?” – Lâm Đống Lương thanh âm đột nhiên từ ngoài cửa truyền đến, hắn chỉ mặc áo ngủ, đi chân trần, vẻ mặt ngái ngủ mang theo giọng mũi – “Các ngươi đang nói cái gì?”
Tristana kinh sợ há to miệng, nàng nhìn Scart:
“2 người các ngươi ở chung từ lúc nào!? “
“…” – Lâm Đống Lương đến quá vội vàng, lúc này mới phát hiện bộ dáng mình có chút ái muội, hắn xấu hổ định giải thích, Scart đã giành trước một bước ôm lấy hắn.
“Sao lại không chịu mang dép lê đâu, đại nhân?” – Scart đem người ôm vào ngực, nhìn nhìn sau lưng Lâm Đống Lương, ôn nhu hỏi – “Tiểu gấu trúc nhà ngươi đâu? Đã lâu không thấy, ta thật muốn ôm nó một cái.”
Lâm Đống Lương:
“…Đế vương ngạc của ngươi lần nào cũng bắt nó ngồi trong miệng mình… ngươi cảm thấy nó còn dám đi ra sao?”
Một tháng tiếp theo, Tần Vân cảm thấy như mình đã niết bàn trọng sinh. Bị Tê Chiếu bắt ‘tập thể dục’ trong phòng huấn luyện từ sáng tới tối, bị ngược đến thiên hôn địa ám quỷ khốc thần sầu, hắn giữa trưa ăn cơm cùng Cessna cũng có thể ngủ.
Cessna nhỏ giọng nhắc nhở hắn:
“Nước miếng chảy xuống kìa.”
Tần Vân hút một hơi, bừng tỉnh, hắn mơ mơ màng màng sờ cằm:
“Hết chưa?”
Cessna:
“Ngươi mỗi ngày làm cái gì vậy, liều mạng đến như thế?”
Tần Vân thống khổ ôm đầu:
“Phòng ở tại khu trung tâm không dễ mua a…”
Cessna vô tâm vô phế nói:
“Mệt như vậy làm cái gì? Cùng lắm thì bán thận là được.”
Tần Vân than thở:
“Bán thận có tác dụng cái mòe gì a… Ta nhất định là đang bán mạng!”
“Nói.” – Cessna cau mày, dùng lực khụt khịt mũi – “Tinh thần dấu hiệu của Lính gác trên người ngươi ngày càng đậm a, ngươi vẫn cùng Lính gác kia liên hệ?”
“Cái đó…” – Tần Vân có chút chột dạ –  “Ta hiện tại là tiểu đệ của người ta nha…”
Cessna:
“…Dẫn đường nhà người ta đều là làm lão bà, ngươi lại làm tiểu đệ… tôn nghiêm của ngươi đâu!? Dù là băng vệ sinh thì vẫn phải có tôn nghiêm biết không!?”
Tần Vân: “…”
“Tôn nghiêm?” – Tê Chiếu một đao chém đứt đầu ngân hoàn xà vương – “Ngươi cùng ta nói chuyện tôn nghiêm?”
Tần Vân cố gắng biện giải:
“Ta cũng có nhân quyền a! Ngươi xem, ta không có tinh thần hệ, chuyện này ngươi đều biết, tinh thần hệ của ngươi đâu? Nếu đã khiến ta khai thông tư duy cho ngươi, vì cái gì không cho ta xem tinh thần hệ?”
Tê Chiếu biểu tình cổ quái nhìn hắn:
“Ngươi muốn xem tinh thần hệ của ta?”
Tần Vân:
“Đây là cho nhau tín nhiệm cơ bản nhất đi…”
Tê Chiếu không nói, y xử lí trong phòng luyện tập vài con ngân hoàn xà vương cuối cùng, tựa hồ là hạ quyết tâm rất lớn, đầy mặt thấy chết không sờn:
“Ta cho ngươi xem tinh thần hệ của ta.”
Tần Vân kích động, gật đầu như đảo tỏi.
Tê Chiếu còn tưởng nói cái gì, nhưng nhìn đến ánh mắt đặc biệt chờ mong ngốc ngốc của Tần Vân, cuối cùng chỉ giật giật miệng nói thầm một câu:
“Được rồi…”
Thời điểm bị tha lên phi cơ, Tần Vân vẫn chưa phản ứng lại đây, hắn nắm chặt cửa kháng nghị:
“Ngươi đừng lừa ta lên rồi nửa đường lại ném ta xuống a! Ta không mắc mưu đâu!”
Tê Chiếu không kiên nhẫn ‘sách’ một tiếng:
“Ngậm miệng! Đi lên! Bằng không bây giờ ta liền ném ngươi xuống!”
Tần Vân:
“…Lên thì lên nha, đi đâu?”
Biểu tình Tê Chiếu cứng đờ, y có chút không được tự nhiên quay sang, cứng nhắc nói:
“Cyprus Tinh Hà.”
Tần Vân: “…”
“Vì cái gì xem tinh thần hệ lại phải chạy đến thánh địa tình lữ!?”
Tê Chiếu đen mặt, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Tinh thần hệ nhà ta thích! Ngươi có ý kiến sao!?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.