[Võng Phối] Chuyện Xấu CP

Chương 17:




Sau khi kịch《 Nếu như em không còn yêu anh nữa》phát hành dự cáo, weibo của Thiên hạ sanh ca bị người ta spam giục kịch không dứt, rất nhiều cuộc chiến nước bọt đã diễn ra chỉ vì lý tưởng cao cả là ép cho ra kịch.
Mùa hạ ở trong diễn đàn thông báo đúng tám giờ phải có mặt.
Tô Lam thu dọn xong trong phòng bếp thì đi ra, Tạ Tấn Xuyên đã chờ cậu ở đầu cầu thang, thấy cậu thì vuốt cằm, khả nghi cười, “Cùng Tô Tô đối đáp kịch, rất chờ mong.”
Tô Lam hai tay ôm ngực, rất có khí thế đấu mắt với anh, biểu tình giả vờ nghiêm túc: “Em cũng rất chờ mong.” Sau đó liếc Tạ Tấn Xuyên, “Thế nào, còn muốn em van xin anh mới bằng lòng đi sao?”
Mỗi lần đều là nghe anh cùng người ta tình chàng ý thiếp, bây giờ rốt cục cũng có thể tự làm! Cuối cùng cũng không cần bị nhốt trong nhà tù ghen tuông nữa rồi!
Trong kịch tổ đều là một đám nhóc, khi Tô Lam lên YY thì mọi người đều đã có mặt, ngoài trừ Tạ Tấn Xuyên phải ra phòng khách lên mạng >o<
Mùa hạ thấy Tô Lam liền bắt đầu quở trách: “Nga, An bảo bối, lần trước xuyên việt cậu lâm trận bỏ trốn! Cậu có biết đã bỏ lỡ bao chuyện đặc sắc không hả?”
Hỉ Oa phụ họa: Đúng vậy! Đúng vậy! Thật đáng tiếc!
Tô Lam khó hiểu hỏi, “Xảy ra chuyện gì?”
Mưa mùa hạ cười đến run cả người, “Tương Tiểu Vũ cùng với công quân của hắn hợp thể ha ha ha! Sau đó Tương Tiểu Vũ bị em gái tiếp đãi nhận ra!”
Tương Tiểu Vũ: Uy uy uy! Mùa hạ, cô quá lắm rồi nhá! Cô là muốn cho toàn bộ thế giới đều biết hay sao. Thực quá đáng.
Hỉ Oa: Đó là bởi vì em gái kia đùa giỡn tiểu thụ quá đặc sắc. Các loại tiết tháo a. Kỳ An sama, tôi ghi âm, cậu có muốn nghe hay không?
Tô Lam gật đầu nói, “Có.”
Tương Tiểu Vũ: Tiểu An cậu không thể như vậy QAQ Cả một đời thanh danh của tôi cứ như vậy bị hủy…
Cái kênh tư mật này lần trước bị nick trắng vào nhầm (hay chính là Thẩm Phi đi ngang qua), sau đó liền cẩn thận mà phong tỏa từng phòng, YY của Tô Lam được mặc áo đỏ, quyền hạn của quản lí kênh, cả xã kịch chỉ có các trưởng nhóm được mặc áo vàng.
Tô Lam mắt thấy trong phòng chỉ có Quân lâm thiên hạ là nick vàng, tâm tình tốt sang chào hỏi: “Đại thần, buổi tối hảo~”
【Khung chat】Quân lâm thiên hạ: Buổi tối hảo, Tiểu An.
Mùa hạ: Ngao, em mặt dày cầu thanh âm của phu nhân đại thần!
【Khung chat】Quân lâm thiên hạ: Mặt dày cũng không thể *lườm*
Hỉ Oa: Em đoán thanh âm của phu nhân nhất định rất mềm mại, ôn nhu! Như vậy mới là tuyệt sắc mỹ thụ nha~
Tô Lam: Ách…
Mùa hạ nhanh mồm nhanh miệng không quản hậu quả nói, “Ách… An bảo bối, cậu đừng để bụng nha…” Không phải ám chí An bảo bối là tiểu tam mà sao tự dưng có cảm giác siêu ngược thế này!
【Khung chat】Quân lâm thiên hạ: Em ấy ở trong thư phòng. Tiểu Bạch thông báo dán kịch bản đi.
Mùa hạ trước màn hình vi tính lệ nóng doanh tròng, đại thần lần đầu tiên săn sóc giải vây cho người khác như vậy a!
【Khung chat】Mưa mùa hạ: Ừ, không nên quấy rầy phu nhân, PIA kịch là việc chính ~(≧▽≦)/~
【Khung chat】Bạch Tịch: … Cô hiểu thế là tốt >o<
【Khung chat】Mưa mùa hạ: Hãn… Tôi sai rồi >o<
Kỳ thực Tô Lam ở trước máy tình có chút khẩn trương, lần trước đã nhớ Tạ Tấn Xuyên ở một bên chỉ đạo từng câu từng câu, chính là để diễn được trọn vẹn vai Cố Tích, bây giờ mới thấy càng diễn càng khó.
Vì vậy Tô Lam khẩn trương tới mức quên mở mạch, thẳng đến khi thấy trên khung chat có mấy cô nương đang trêu chọc mới càng thấy xấu hổ, đỏ mặt.
【Khung chat】Bạch Tịch: Nhân gia cũng muốn được cùng đại thần ôm mạch ~(≧▽≦)/~
【Khung chat】Kỳ An: …
【Khung chat】Kỳ An: Cùng đại thần đối đáp thực khẩn trương  ~(≧▽≦)/~
【Khung chat】Quân lâm thiên hạ: *xoa cằm* Lúc làm dự cáo biểu hiện cũng rất tốt mà.
【Khung chat】Kỳ An: *ôm mặt* Cảm tạđại thần.
【Khung chat】Kỳ An: Cả nhà chuẩn bị cho tốt, có gì nói trên khung chat, đừng gõ chữ lung tung.
Cho dù có đại thần cổ vũ thì Tô Lam vẫn không được quy mao đạo diễn cho qua cửa.
Mới nói được chưa tới mười câu thoại, Lâu Thư đã lên mạch: “Dừng, dừng, Kỳ An, cậu đã xem kịch bản chưa? Từng câu lời kịch đều phải đọc qua hai ba lần, lời kịch phức tạp đến nỗi không thể đọc cho lưu loát sao?”
Tô Lam xấu hổ vô cùng, “… Xin lỗi, tôi chỉ là —–“
Lâu Thư không chút lưu tình ngắt lời cậu: “Với cái tình trạng này thì diễn thế nào được?”
Cục diện lâm vào xấu hổ, tuy rằng mọi người đều biết tính của quy mao Lâu Thư, nhưng ăn ngay nói thật như vậy cũng chẳng tốt cho Tô Lam.
“Tôi…”
“Tiểu An đối kịch với tôi khẩn trương vậy sao? Vậy phải làm thế nào cho tốt đây?”
Bên kia là âm thanh Tạ Tấn Xuyên sủng nịch nói, Tô Lam nhẹ nhàng thờ ra một ngụm buồn rầu, “…Tôi không có khẩn trương.”
“Vậy là do phải diễn ở trước mặt mọi người nên xấu hổ không đọc được lời thoại sao?”
Tô Lam khẽ ừ, cậu cùng Tạ Tấn Xuyên chỉ cách nhau một bức tường, nhưng lúc này rất muốn đang được ở bên cạnh anh, tựa như chỉ cần ở bên anh, sẽ không còn gì phải lo sợ, xấu hổ.
Tạ Tấn Xuyên dùng thanh âm trầm thấp, ôn nhu nói, “Tiểu An lần đầu pia kịch khó tránh khỏi khẩn trương, như vậy đi Lâu Thư, trước tiên tôi cùng với Tiểu An luyện tập vài lần, cậu nghe thử xem có được không?”
Lâu Thư ngữ khí có chút bất thiện, “Cá nhân tôi cho rằng, thânh âm của Cố Tích không nhất định phải êm tai, nếu như Kỳ An cứ diễn hỏng như vậy, tôi chỉ có thể kiến nghị đổi người.”
Tạ Tấn Xuyên ngừng một chút, nói: “Đi, tôi cùng với Tiểu An thử trước đã.”
Tô Lam nghe xong hỏi: “Đi đâu?”
Tạ Tấn Xuyên cười khẽ: “Đương nhiên là đi theo tôi, tới kênh của tôi.”
Nói xong liền thấy áo may ô của anh biến mất khỏi phòng. Tô Lam mở danh sách bạn tốt, ava của Quân lâm thiên hạ vẫn còn sáng, anh bỏ áo may ô đi, ava lập tức tối sầm, bị đẩy xuống dưới.
Tiếng mưa rơi tí tách, YY của Tô Lam bị kéo tới một gian phòng đã được khóa ‘ Tình cảm của chúng ta người bên ngoài ước ao cũng không được ‘, sau đó liền thấy mình được mặc áo cam.
Tạ Tấn Xuyên cười nhẹ: “Anh tới thư phòng cùng em có được không?”
Tô Lam vô thức lắc đầu, “Không được.” Lại lo lắng nói, “Anh sao không để em lên mã giáp, vạn nhất để người ta nhìn thấy lại nói bậy.”
Tạ Tấn Xuyên thở dài, “Không cần để tâm tới người ngoài nói cái gì, cùng lắm thì nói cho họ biết em là của anh, ai có thể động đến em?”
“Uy, Tạ tiên sinh, em cảnh cáo anh nghiêm túc một chút nha.” Tô Lam cười nói, “Được rồi, nhanh đối kịch đi, nếu không qua được thì thật rất mất mặt >o< Mấy cô Mùa hạ lại đang làm ầm trên đàn kìa…”
“Để anh phối hai vai.”
Tạ Tấn Xuyên làm từ dự cao tới kịch bản, đè ép tiếng nói diễn hết một lượt lời kịch cho Tô Lam xem. Cậu 囧囧 nói: “Tạ tiên sinh, anh hóa ra tự công tự thụđược…”
“…”
Mưa mùa hạ: Không vào được gian phòng kia thật khổ quá đi! Nick tím đại gian ác!!
Tương Tiểu Vũ: Quấy rối thế giới hai người sẽ bị sét đánh đó 吖 Mùa hạ muội muội~~ (kí hiệu kia là kí hiệu giơ hai ngón đó:”))
Mưa mùa hạ: Tôi chỉ muốn vây xem một chút ┭┮﹏┭┮
Hỉ Oa: Hiếu kì + 10086
Bạch Tịch: Cái tên gian phòng cũng đầy JQ a~~
Mưa mùa hạ: Có lẽ chỉ là trùng hợp?
Tô Lam nhân lúc Tạ Tấn Xuyên không nói gì thì liếc mắt lên diễn đàn, sau đó quả nhiên thấy mấy nick trắng ngốc nghếch xếp hàng vào kênh.
Tạ Tấn Xuyên khẽ hừ một tiếng, “Không cần để ý tới họ.”
Tô Lam cũng hừ theo, “Được.”
Cậu lúc nãy ở chỗ kia diễn mãi mà vẫn cảm thấy không được, cảm giác như nói không ra tiếng. Thế nhưng bây giờ một phát ăn luôn, đối kịch rất thuận lợi, Tô Lam gửi bản ghi âm cho Tạ Tấn Xuyên, hỏi, “Anh nghe thấy thế nào? Nếu vẫn không được thì mình luyện lần nữa.”
Trong ống nghe không có thanh âm gì, Tô Lam hỏi lại lần nữa, vẫn không nghe thấy tiếng Tạ Tấn Xuyên.
Cậu vừa mới thấy bực mình thì cửa phòng liền mở ra, Tạ Tấn Xuyên tựa bên cửa cười khẽ, “Có chút nhớ em nên tới đây nhìn.”
“…” Hai tai Tô Lam ửng hồng, nhường chỗ cho anh ngồi.
Tạ Tấn Xuyên không chút khách khí đi qua, kéo Tô Lam ngồi lên đùi, bắt đầu giở trò.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.