Có Cơ Hội Thừa Nước Đục Thả Câu

Chương 94:




Đôi tay chống ở trên bàn, Lâm Hàn Dữ đang trầm tư, cửa văn phòng bị người gõ vang, anh ta nhíu mày để người kia tiến vào, Trần Hiên bộ phận kỹ thuật khẩn trương mà đi vào nói: "Lâm Đổng, số liệu thống kê trước đo ngài yêu cầu tôi làm đã có rồi."
Lâm Hàn Dữ dựa vào trên lưng ghế vẫy tay, ý bảo anh ta lại gần, anh ta nhìn bộ dáng Trần Hiên sợ đầu sợ đuôi kia liền không vừa mắt, âm thanh lạnh lùng nói: "Sao bộ dáng cậu thế kia hả? Tôi còn có thể ăn cậu sao?"
Trần Hiên thở dài nói: "Lâm Đổng, tôi như vậy cũng là có nguyên nhân, ngài xem tư liệu sẽ biết."
Lâm Hàn Dữ liếc mắt nhìn anh ta, cúi đầu xem tư liệu trong tay, tư liệu rất dày, xem xong toàn bộ cũng tốn một chút thời gian, khi xem được càng nhiều, cảm xúc của Lâm Hàn Dữ liền càng kích động, khí tràng quanh thân liền càng lạnh, làm Trần Hiên sợ đến mức bắt đầu run bần bật, rốt cuộc là người trẻ tuổi, tố chất tâm lý còn kém, nếu Giang Gia Niên ở đây, cô còn có thể trấn định mà nhắc nhở Lâm Hàn Dữ thu liễm một chút.
Chờ Lâm Hàn Dữ xem đến cuối cùng, Trần Hiên liền hít một hơi thật sâu nói: "Lâm Đổng, công ty mới này tên là "Nguyệt Mão", chẳng những đồng âm với tên công ty chúng ta, khung trang web cũng cơ bản tương tự như trang web của chúng ta, tôi có lý do tin tưởng, đây là công ty Hứa Hoan Nhan và Từ Nhiên thành lập sau khi rời đi, những tư liệu này ngài cũng thấy, rất nhiêu công ty nhỏ và vừa hợp tác cùng chúng ta hiện tại đều chạy tới hợp tác với bọn họ rồi, tuy rằng nói chỉ là công ty nhỏ và vừa, nhưng số lượng lại nhiều, ảnh hưởng tới công ty chúng ta cũng vô cùng lớn."
Đúng vậy, tích tiểu thành đại, kể cả chỉ là công ty nhỏ, nếu chạy đi nhiều, cũng có áp lực rất lớn đối với Duyệt Đồ, vốn dĩ bởi vì sự kiện vé giả mà doanh số của bọn họ đã giảm xuống phân nửa, hiện tại lại bị người đoạt đi sinh ý, đây là có xu thế muốn đưa công ty bọn họ vào chỗ chết.
Lâm Hàn Dữ đem tài liệu đẩy qua một bên, nói không nôn nóng cùng bực bội là giả, công ty lớn như vậy lại thành cái dạng như hiện tại, không ít cổ đông đã có ý kiến rất lơn, vỗn dĩ đã nói chuyện muốn góp vốn hạng mục hợp tác cũng hoàn toàn phá sản, kể cả Giang Gia Niên lại rời khỏi anh ta, cứ việc anh ta không kinh động đến bất cứ ai, chỉ nói với bên ngoài là cô đi công tác, một đoạn thời gian nữa mới trở về, nhưng tình huống thực tế là cái gì, chính anh ta rõ ràng.
Giang Gia Niên sẽ không trở lại, mặc kệ anh ta nỗ lực như thế nào, cô cũng sẽ không cho anh ta một chút hồi âm nào.
Nghĩ một chút như vậy, Lâm Hàn Dữ liền càng thêm khó chịu, anh ta bỗng nhiên ngẩng đầu nói: "Đưa điện thoại cậu cho tôi mượn dùng một chút."
Trần Hiên ngẩn ra, tuy rằng khó hiểu nhưng vẫn nhanh chóng đưa điện thoại chính mình ra, Lâm Hàn Dữ dùng di động của Trần Hiên gọi cho Giang Gia Niên, so với chính anh ta gọi thì thuận lợi hơn nhiều, chỉ là trong chốc lát khi đối phương tiếp điện thoại, âm thanh đã lâu không nghe kia liền ở bên tai, lại làm người cảm thấy có chút xa lạ.
"Alo, ngài hảo."
Ngài hảo? Anh ta có thể tốt sao, anh ta một chút đều không tốt, anh ta sắp điên rồi.
Lâm Hàn Dữ nhanh chóng treo điện thoại, anh ta cũng không biết vì sao chính mình làm như vậy, rõ ràng vô cùng muốn trò chuyện với cô, nhưng khi thật sự liên lạc được lại không dám nói ra tiếng.
"Trả lại cậu." Đem điện thoại đưa trả cho Trần Hiên, Lâm Hàn Dữ âm thanh lạnh lùng nói, "Chuyện này tôi đã biết, cậu có thể đi ra ngoài."
Trần Hiên nghe lời, xoay người ra ngoài, vào lúc anh ta sắp đóng cửa, Lâm Hàn Dữ lại mở miệng nói: "Cậu đi gọi giúp tôi trợ lý của Giang tổng đến đây."
Khi Trần Hiên rời đi vừa lúc tiện đường qua bộ môn của Giang Gia Niên, hỗ trợ gọi người cũng rất bình thường, anh ta cũng không nghĩ nhiều, gật đầu liền rời đi.
Không bao lâu sau, nữ trợ lý của Giang Gia Niên liền tới văn phòng Lâm Hàn Dữ, anh ta ngồi ở kia nhìn nữ trợ lý đang vô cùng sợ hãi, miễn cưỡng bức bách chính mình bình tĩnh một chút, dùng ngữ điệu bình thường nói: "Cô gọi điện thoại cho Giang tổng đi."
Nữ trợ lý ngẩn người nói: "A? Gọi điện cho Giang tổng sao?"
Lâm Hàn Dữ chung quy vẫn không khống chế cảm xúc của anh ta tốt lắm, híp mắt nói: "Kêu cô gọi thì gọi đi, nói nhiều như vậy làm gì."
Nữ trợ lý bị dọa liền nhanh chóng lấy di động ra, tìm được số của Giang Gia Niên xong vẫn do dự một chút nói: "Vậy Lâm Đổng, tôi phải nói gì với Giang tổng?"
Lâm Hàn Dữ ngồi ở phía sau bàn làm việc, giống như bị hỏi đến nghẹn họng, giật mình thật lâu không nói lời nào, nữ trợ lý đứng ở kia đi không được ở lại cũng không xong, quả thực sắp hỏng mất.
Ngay thời điểm mà cô cảm thấy hỏng mất, Lâm Hàn Dữ lạnh nhạt nói: "Bật loa ngoài, nói chuyện phiếm hằng ngày, tùy tiện nói cái gì đó, tóm lại nói mấy câu."
Thời gian dài như vậy, nữ trợ lý đã sớm rõ ràng Lâm Đổng ôm dạng cảm tình gì với Giang tổng, nhưng cô cũng biết Giang tổng đều kết hôn rồi, Lâm Đổng còn dây dưa như vậy không phải là muốn phá hoại quan hệ của vợ chồng người ta sao?
Kể cả trong lòng có phê bình, trên mặt cô cũng không dám biểu hiện ra cái gì, ai kêu người ta là ông chủ chứ?
Nữ trợ lý ngoan ngoãn mà gọi điện thoại cho Giang Gia Niên, lúc này Giang Gia Niên đang chuẩn bị ăn cơm, mẹ cô gói sủi cảo, còn để cô mang một chút về cho Hạ Kinh Chước, cô đang muốn nói anh bay đi Bắc Mỹ đêm nay cũng chưa về, điện thoại liền vang lên.
Nói đến cũng kỳ quái, hôm nay cô nhận được một cuộc điện thoại kỳ lạ, cô nghe xong lại không thấy đầu bên kia nói lời nào, cắt đứt nhanh như vậy, cô cũng không để trong lòng, chỉ cho là điện thoại lừa đảo, lúc này lại vang lên, cô cúi đầu vừa nhìn, trong lòng có chút vi diệu.
Số của nữ trợ lý cô cũng không kéo cào danh sách đen, nhưng thời gian dài như vậy đến bây giờ, đối phương vẫn luôn không liên lạc với cô, trừ bỏ mỗi ngày thấy nhau trong vòng bạn bè, cơ hồ là các cô không giao lưu.
Hiện tại đối phương gọi điện thoại tới làm Giang Gia Niên có chút trở tay không kịp.
Chần chờ hồi lâu, Giang Gia Niên vẫn tiếp, thử tính hỏi thăm một chút.
Bên này nữ trợ lý gọi điện thoại lại nhìn nhìn ánh mắt chủ tịch, cưỡng bách chính mình dùng ngữ khí bình thường nói: "Giang tổng, là tôi."
Giang Gia Niên nói: "Tôi biết là cô, gọi điện thoại tìm tôi có chuyện gì sao?"
Nữ trợ lý cười ha hả một chút nói: "Không, không có việc gì, chính là đã lâu không gặp ngài, có chút tưởng niệm, hỏi thăm một chút."
Bên này Giang Gia Niên được mẹ cô đút cho một cái sủi cảo, cô ăn một miếng mới nói: "Ừ, tôi cũng rất nhớ cô, gần đây cô có khỏe không?"
Nữ trợ lý nói: "Tôi khá tốt, chính là....." Dừng một chút, quan sát phản ứng của Lâm Hàn Dữ, cô ta thông tim đem đề tài kéo đến công việc, "Chính là gần đây công ty không quá ổn định, không ít công ty nhỏ đều không hợp tác với Duyệt Đồ nữa, chạy tới hợp tác với một công ty mới tên là Nguyệt Mão có trang web độc nhất vô nhị, rất khó khăn."
Tuy rằng Giang Gia Niên từ chức nhưng còn mơ hồ biết một ít chuyện ở phương diện này, cô nhàn nhạt nói: "Nếu tôi đoán không sai, kia hẳn là công ty Hứa Hoan Nhan mở sau khi rời khỏi công ty, cô cũng không cần quá lo lắng, chủ tịch sẽ có biện pháp giải quyết."
Ở đề tài này cô lại nhắc tới chính mình thật là quá mới mẻ, Lâm Hàn Dữ cảm xúc phức tạp, biểu tình không tự giác mà mềm hóa xuống, nữ trợ lý biết chính mình lựa chọn đúng rồi, liền tiếp tục nói sâu hơn vào đề tài này.
"Chủ tịch cũng rất buồn rầu, ngay từ đầu tôi cũng cảm thấy có thể giải quyết, nhưng vấn đề hình như cũng không đơn giản như vậy, rốt cuộc hai người rời đi kia đều là lãnh đạo cấp cao của Duyệt Đồ trong quá khứ, đặc biệt là bộ trưởng bộ phận kỹ thuật, hiểu biết bảo an cùng khung trang web của Duyệt Đồ như vậy, không biết chừng ngày nào đó sẽ chơi xấu, hiện tại từ trên xuống dưới công ty đều nhân tâm hoảng sợ, đã có không ít người đi công ty khác."
Nữ trợ lý cẩn trọng mà nói vấn đề phản ứng của công ty với Giang Gia Niên, Giang Gia Niên nghe xong cũng không biết nên phản ứng như thế nào, dứt khoát liền không nói.
Cô không nói lời nào, nữ trợ lý lại bắt đầu khẩn trương, dứt khoát trực tiếp nói: "Giang tổng, bao giờ thì cô quay về đi làm vậy? Đối phó với Hứa phó tổng cô là người có kinh nghiệm nhất, cô không trở lại chúng tôi không có người tâm phúc, có chút không chống đỡ được."
Những lời này xem như cô nói lời thật lòng, cũng không phải dùng để lấy lòng Lâm Hàn Dữ, nói xong liền đỏ vành mắt, có chút nghẹn ngào.
Giang Gia Niên nghe xong, buông chiếc đũa nhẹ giọng nói: "Tôi sẽ không trở về." Dừng một chút, cô hoàn toàn đánh vỡ ảo toảng của hai người bên kia điện thoại, "Mặc kệ Duyệt Đồ phát sinh chuyện gì, cũng không có quan hệ gì với tôi, trước đó đi tương đối gấp, chưa có cơ hội từ biệt mọi người, vậy nhờ cô giúp tôi chuyển lời tạm biệt tới bọn họ đi, sau này có cơ hội, mọi người gặp lại nhau cùng ăn bữa cơm, không làm đồng nghiệp được, chúng ta còn có thể làm bạn bè."
Nói xong lời này, Giang Gia Niên liền treo điện thoại, làm câu nói Lâm Hàn Dữ suýt nhảy ra "Em cùng bọn họ vẫn là bạn bèn, vậy còn chúng ta thì sao" không có chỗ nói, nghẹn ở trong lòng sắp làm anh ta phát điên rồi.
"Lâm Đổng...." Nữ trợ lý run run rẩy rẩy mà hô một tiếng.
Lâm Hàn Dữ hòa hoãn khẩu khí, giơ tay che khuất đôi mắt tràn ngập mệt mỏi nói: "Cô đi ra ngoài đi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.