Cô Gái Trừ Ma

Chương 45: Đạo Trưởng (2)




Quan Tử Vân ngồi ở một chiếc ghế đá ven đường chờ đợi người bạn lần đầu gặp của mình, cả hai đã hẹn nhau ở đây để trao đổi về ma pháp. Chờ đợi một lúc thì hắn thấy một người đàn ông bước tới hỏi “Anh là Quan Tử Vân?”
‘Đúng vậy, còn anh là Tạ Lương Tâm?”
“Chính là tôi.” Tạ Lương Tâm vui vẻ bắt tay với Quan Tử Vân và ngồi xuống bên cạnh. “Hôm nay tôi đưa vợ con đi du lịch ở đây, hiện giờ họ đang đi chơi công viên giải trí. Ở Vạn Long không có công viên thiết kế theo kiểu rừng rậm như tại đây, thế nên thằng bé thích lắm.”
“Anh không đi với vợ con à?”
“Tôi không thích những chỗ như thế, vậy nên từ đầu đã mặc định là hai mẹ con đi riêng rồi. Tranh thủ lúc đó, tôi tới gặp cậu để trao đổi về công việc.” Tạ Lương Tâm đáp.
Nhìn vào đồng hồ và quần áo của Quan Tử Vân, Tạ Lương Tâm thấy được đây đều là đồ đắt tiền, ông hỏi “Chắc thầy trừ ma chỉ là nghề phụ của cậu thôi nhỉ? Nghề chính chắc kiếm được cũng khấm khá.”
“Không, dù là công khai hay bí mật, tôi cũng là một đạo trưởng.” Quan Tử Vân đáp.
“Vậy ư? Tôi cũng muốn chuyên tâm làm thầy trừ ma lắm, nhưng cậu biết đấy, đây không phải công việc lúc nào cũng có khách, thế nên tôi không hiểu bằng cách nào cậu lại kiếm được nhiều tiền thế nhỉ?” Tạ Lương Tâm thắc mắc.
Quan Tử Vân đánh hơi được sự thèm thuồng tiền bạc của Tạ Lương Tâm, hắn nảy ra một ý tưởng. “Kiếm được nhiều tiền hay không là do đầu óc mà ra.”
Tạ Lương Tâm chưa hiểu ý của Quan Tử Vân, ông làm bộ mặt ngơ ngác.
“Tôi có một đề nghị, chúng ta có thể hợp tác lâu dài tại Vạn Long.” Hắn cảm thấy đây là lúc thích hợp để hắn chuyển sang một thành phố lớn hơn để hoạt động. Tại Bát Xuyên, hắn đã tận dụng hết tất cả cơ hội để kiếm tiền, phái Ác Thần để tạo ra người xấu cũng không giống như ý muốn, Quan Tử Vân nghĩ đây là lúc làm lại từ đầu.
“Hợp tác trừ ma à? Không phải tôi không muốn hợp tác với cậu, mà ở Vạn Long không có nhiều ma đến thế đâu. Chỉ có vài thầy trừ ma tại đó mà nhiều lúc tôi không có việc để làm cả năm trời, cậu có tới cũng không có ma để trừ đâu.” Tạ Lương Tâm đáp.
“Tạo ra vấn đề và bán giải pháp. Đó là cách làm giàu đấy, anh bạn à.” Quan Tử Vân nói.
“Ý của cậu là sao?”
Quan Tử Vân mỉm cười đắc ý, hắn đã thấy được lòng tham trong thái độ của Tạ Lương Tâm, vậy là hắn đã lôi kéo thành công một người vào con đường sa ngã. “Anh có biết một thứ gọi là nhà thương điên không?”
“Nhà thương điên?” Tạ Lương Tâm chưa hiểu.
“Tôi có một thứ khá hay ho, tôi gọi nó là nhà thương điên, bởi vì đó là nơi cho những linh hồn điên loạn.” Quan Tử Vân nói.
“Tôi chưa nghe về thứ đó bao giờ.” Tạ Lương Tâm ngạc nhiên.
“Tất nhiên, vì đó là thứ mà tôi đã chế ra. Anh muốn biết nó hoạt động thế nào không? Chỉ cần tìm một gia đình vừa có người chết, niệm chú và linh hồn của người đó sẽ lọt vào lồng chứa. Sau đó con quỷ trong đây sẽ chiếm lấy ngoại hình và ký ức của người đó. Tuy nhiên, sự điên loạn vẫn là của nó, sau khi thả nó ra, chúng ta sẽ có ngay một oan hồn hiện về nhà quậy phá. Phần tiếp theo chỉ cần dùng chiếc lồng này thu nó lại là coi như chúng ta đã thanh tẩy được một hồn ma.” Quan Tử Vân giải thích.
Tạ Lương Tâm suy nghĩ, nếu làm như vậy, đúng là ông có thể kiếm được rất nhiều tiền nhờ việc trừ ma. Nhưng ông có điều chưa hiểu được “Sao cậu không dùng phương pháp này một mình mà lại chia sẻ nó với tôi?”
Câu hỏi đó nằm trong dự tính của Quna Tử Vân, hắn mỉm cười nói “Thứ nhất, vì anh là bạn tôi. Thứ hai, cách làm này cần tiếp cận ngôi nhà hai lần, một là lúc thả con quỷ ra, hai là khi tới trừ ma. Nếu không may có ai thấy mặt tôi lảng vảng gần nhà khi thả con quỷ thì đến lúc tới trừ ma sẽ bị nghi ngờ. Vậy nên hai người hành động sẽ an toàn hơn.”
Tạ Lương Tâm cảm thấy những phân tích này rất hợp lý, ông không đắn đo nữa và quyết định hợp tác ngay. Quan Tử Vân vui vẻ bắt tay lần nữa, hẹn sẽ sớm đến Vạn Long bắt đầu kế hoạch làm ăn. Tuy nhiên, còn hai lý do nữa để Quan Tử Vân muốn hợp tác với Tạ Lương Tâm mà hắn chưa cho ông biết. Một là Tạ Lương Tâm sở hữu một chuỗi ba cửa hàng bách hóa, với điều kiện tài chính đó, sẽ rất dễ dàng để “rửa” số tiền kiếm được từ việc trừ ma kia. Thứ hai là Quan Tử Vân cần tìm kẻ đứng mũi chịu sào, hắn biết thầy trừ ma vốn có thu nhập là tùy vào tấm lòng, nếu đòi hỏi tiền bạc sẽ nảy sinh nhiều rắc rối. Có thể sau khi trừ ma rồi, phía bên kia sẽ trở mặt và bắt họ trả lại tiền, đồng thời vu cho họ tội mê tín dị đoan. Lúc đó, Tạ Lương Tâm sẽ là người bị truy cứu, còn Quan Tử Vân chỉ việc lặng lẽ trốn sang một thành phố khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.