Có Gan Em Đừng Chạy

Chương 13: Xung đột




Triệu hoán sư của Nắm Gạo Nếp bị người Nam Đường vây ở giữa, vừa mở lá chắn một cái đã bị tế ti phá ngay, muốn đốt máu tự sát, Nam Đường lại đặc biệt phái vú em thêm máu cho y. Dưới tình huống như vậy, y chỉ còn một lựa chọn là cưỡng chế rút lui. Hành vi hiện tại của Nam Đường, từng một lần được bình chọn là một trong mười hành vi đáng ghê tởm nhất trong Người Mạo Hiểm. Cái này gọi là sĩ khả sát bất khả nhục (kẻ sĩ có thể chết, nhưng không thể chịu nhục). Bạn có thể giết đối phương ở dã ngoại, hai người đều dựa vào bản lĩnh, bạn thua, cho dù ngã xuống cũng được coi là anh hùng. Nhưng tuyệt đối không thể trêu đối phương như thế này.
Tiếu Khắc không phải nhà biện hộ, bản thân cậu cũng không thích hành vi lấy nhiều đánh ít này, nên chỉ đứng ở một bên nhìn.
Hình mẫu của Nắm Gạo Nếp là một tiểu Lolita, đầu bánh bao đáng yêu, băng đô lấp lánh đáng yêu, váy ngắn ngang ngực màu vàng nhạt. Phần lớn những người bị Nam Đường trêu đều là acc nam, nay một tiểu Lolita đáng yêu bị một nhóm ông chú biến thái vây xung quanh đùa giỡn, cảm giác này, Tiếu Khắc không thể không nói, thật sự là bỉ ổi cực kì.
【 đội ngũ 】Em Mới Mười Lăm: Tôi đoán đây chắc chắn là con gái, nếu là con trai, bị trêu thế này chắc đã chửi tam tự kinh từ lâu rồi.
【 đội ngũ 】Nhận Một Đời Dịu Dàng: Mở mắt ra chẳng thấy cô nàng nào, kiểu này vừa trâu bò, vừa lẳng lơ, nếu là con gái, tôi sẽ tự mọc cấy hai mắt.
【 đội ngũ 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Chơi vui thì không phải con gái rồi, Bò Nhỏ không phải con gái.
【 đội ngũ 】Hạt Dưa: Như Bò Nhỏ cũng có thể gọi là con gái sao?
【 đội ngũ 】Tri Trư Hiệp: Nói đến Bò Nhỏ, sao hôm nay lại nóng nảy thế?
【 đội ngũ 】Nhận Một Đời Dịu Dàng: Tôi đoán là gần đây cô nàng bị debuff mất máu liên tục… (Trong game, debuff chỉ trạng thái tiêu cực)
【 đội ngũ 】Em Mới Mười Lăm: Cậu lại nội hàm rồi.
【 đội ngũ 】Tam Tiện Khách: Ôi ôi ôi, mấy cậu đang làm gì đó, thiếu chút nữa tên kia trốn mất.
Tiếu Khắc vốn đang cười cười nhìn đám người trong đội ngũ tám chuyện, đột nhiên cậu rùng mình một cái, nụ cười cứng lại trên mặt. Không bao lâu, từ trong ngõ tắt tối tăm phía sau quán rượu, bốn tên đã say không biết trời trăng gì vây Tiếu Viễn vào giữa, trong đó một người lên tiếng: “Đừng để nó chạy.”
【 đội ngũ 】Toái Tâm: Để cậu ta đi đi.
【 đội ngũ 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Chị dâu?
【 đội ngũ 】Tri Trư Hiệp: Nếu chị dâu đã mở miệng, thôi, để cậu ta đi đi.
【 đội ngũ 】Tam Tiện Khách: Khó lắm mới có cơ hội này đó. Lần sau muốn bắt được nó chắc còn khó hơn, không chơi cho đủ, tôi không cam lòng. Sao mấy cậu đều nghe lời Toái Tâm kia thế, cậu ta là bố cậu chắc?
【 đội ngũ 】Cha Mày: Không, cậu ấy không phải bố cậu, tôi mới là bố cậu.
【 đội ngũ 】Tri Trư Hiệp: Tiểu Tiện, để cậu ta đi đi.
【 đội ngũ 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Vậy xem ý của những người khác nữa đi, xem có người muốn ở lại với cậu không. Như thế này đi, những người đi theo Tiểu Tiện thì ở lại trong đội, những người muốn hồi thành thì lui đội. Hạt Dưa mở cổng hồi thành đi, tôi phải về sửa trang bị.
Nguyên bản có vấn đề với Cấm Vệ Quân, giờ lại biến thành mâu thuẫn trong công hội, không ít người do dự một hồi, cuối cùng vẫn chọn lui đội. Tiếu Khắc cũng lui đội, Hạt Dưa mở cổng truyền tống hồi thành. Thấy mọi người lục tục rời đi, Nắm Gạo Nếp cũng tìm được một chỗ trống, leo lên tọa kỵ, trốn đi.
Lúc này người của Cấm Vệ Quân cũng tới rồi, đội ngũ Nam Đường cũng giải tán tương đối. Đội ngũ chủ lực đều đã quay về chủ thành, những người còn lại bị đội ngũ Cấm Vệ Quân giết chết, phải quay về chỗ sứ giả câu hồn. Toái Tâm còn chưa kịp về đến chủ thành, đã bị thợ săn đối phương làm đóng băng tại chỗ. Người bên Cấm Vệ Quân đến không ít, tính qua loa cũng phải được nửa đội tiêu chuẩn. (Một đội 40 người)
Mấy người Nam Đường còn sót lại ở dã ngoại nhanh chóng bị giết sạch. Tiếu Khắc thấy tình huống như vậy liền bỏ hai tay khỏi bàn phím, định xem mình chuẩn bị chết như thế nào, cùng lắm thì mất vài đồng sửa chữa.
Đạo tặc là một chức nghiệp máu rất ít, bị vài người bao vây, mỗi người tung một kỹ năng, là thanh máu đã gần thấy đáy. Một lá chắn tế ti, một kích lưu, máu của Toái Tâm đột nhiên tăng lên một đoạn lớn. Mí mắt phải của Tiếu Khắc khẽ nháy một chút, cậu cũng không ngốc đến mức cho rằng người đang thêm máu cho cậu là tế ti của Nam Đường.
Đám người Cấm Vệ Quân ngừng tay.
Tiếu Khắc đỡ trán, quả nhiên vẫn có những người thích trò này, nhưng chỉ là hơi nhanh quá, cũng hơi lệch một chút.
Thực ra loại hành vi như thế này, lạc thú duy nhất là nhìn đối phương giãy giụa trốn chạy trong vô vọng. Tiếu Khắc quyết định không động đậy. Toái Tâm sau khi thoát khỏi chiến đấu liền đứng yên giữa đám người Cấm Vệ Quân, nhìn đống tên màu đỏ chi chít trên màn hình, Tiếu Khắc sờ sờ cằm, treo máy, ra ngoài xem phim.
11h, Tiếu Khắc mở lại tab game, chuẩn bị out thì thấy bản thân đã đứng ở điểm chiêu hồn. Tiếu Khắc điều khiển Toái Tâm, cũng lười chạy thi thể, trực tiếp sống lại ở điểm sứ giả chiêu hồn. Cậu mở trang bị nhân bị thấy tất cả đều biến đỏ, độ bền trên cơ bản đều quay về 0.
Kênh công hội rất yên tĩnh, không một ai nói chuyện. Tiếu Khắc nhấn xem phần thông tin công hội. Thông báo công hội, trong vòng hai giờ đồng hồ, Nam Đường có hơn hai mươi người rời công hội, trong đó, người rời đi sớm nhất là — Tam Tiện Khách.
Tim Tiếu Khắc đập mạnh, như vừa bước hụt một cái, từ trong khung bạn tốt tìm được Gió Thổi Đũng Quần Lạnh.
【 mật 】Toái Tâm: Sao bỗng dưng có nhiều người rời công hội thế?
【 mật 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: ()/ Chị dâu, chị đã trở lại.
【 mật 】Toái Tâm: Tôi vừa mới treo máy ra xem phim, công hội sao thế?
【 mật 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Bọn họ tự đi gây dựng sự nghiệp.
【 mật 】Toái Tâm: Vì chuyện của Nắm Gạo Nếp sao?
【 mật 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Không phải đâu ạ. Tự mấy người đó muốn thế thôi. Công hội nào chẳng gặp phải tình trạng có thành viên không cố định. Một công hội kiên cố, thành viên như nước, dòng người có di chuyển thì công hội mới có sức sống.
【 mật 】Toái Tâm: Ừm, tôi biết rồi.
Sau khi off rồi Tiếu Khắc vẫn thấy lòng không yên. Sự kiện rời công hội tập thể lần này nhất định là có liên quan đến cậu. Công Tử Tiêu mới không ở đây có một ngày, công hội đã xảy ra chuyện như thế này. Nằm trên giường, càng nghĩ càng không ngủ được, cậu cầm lấy di động, gửi tin nhắn cho Lý Hạo nói qua về chuyện hôm này, ở cuối còn bỏ thêm một câu “Là bên nguyên, cậu nghĩ gì về chuyện này?”
Lý Hạo rất nhanh đã trả lời tin nhắn của Tiếu Khắc: “Đại nhân, chuyện này, theo ty chức thấy, trong đó chắc chắn có gì đó kỳ lạ.”
“Bên nguyên, theo ngươi thấy, tiếp theo, đại nhân ta nên làm cái gì?”
“Không làm gì cả.”
“Bên nguyên, ngươi thực sự là quá thông minh. Khó trách ai có vấn đề gì cũng hỏi ngươi. Một chút cũng đoán không ra ngươi từng là một thằng nhóc học kém ngay từ hồi lớp một tiểu học.”
“Đại nhân, nếu người không biết nói, thì cũng không phải miễn cưỡng đâu. Bên nguyên ta đây cũng không sợ tịch mịch.”
Hôm sau khi đăng nhập, không khí trong công hội vẫn quái dị như trước. Tiếu Khắc cảm thấy mình có chút bị bọn họ cô lập. Chẳng qua nếu nói đến thứ Tiếu Khắc không sợ nhất, thì chính là cô lập. Cho tới bây giờ, cậu vẫn đều sống trong thế giới chỉ có một mình cậu.
Ngoài những người kiên quyết muốn xông vào cuộc sống của cậu.
【 mật 】Nắm Gạo Nếp: Hey. Hôm qua là tôi không đúng, tôi không biết cô bảo bọn họ đi, cuối cùng còn khiến người Cấm Vệ Quân bao vây cô. Nhưng tại các cô nói chuyện trong kênh đội ngũ, tôi không nhìn thấy, tôi làm sao biết là cô. Aigooo, nói chung là, xin lỗi.
【 mật 】Toái Tâm: Không sao, dù sao tôi cũng chỉ treo máy xem phim thôi.
【 mật 】Nắm Gạo Nếp: …
【 mật 】Nắm Gạo Nếp: Con người tôi không thích nhất là nợ ai cái gì, cô tới chủ thành đi, tôi mua bảo bảo cho cô.
【 mật 】Toái Tâm: Tôi không thích bảo bảo.
【 mật 】Nắm Gạo Nếp: Con gái không phải ai cũng thích mấy thứ chẳng có tác dụng gì đó hay sao.
【 mật 】Toái Tâm: Cả server này đều biết tôi là con trai.
【 mật 】Nắm Gạo Nếp: Đám người Nam Đường vẫn gọi anh là chị dâu. Anh với Công Tử Tiêu kia thì là vợ chồng. Anh không phải gay chứ? Phắc, thật buồn nôn!
Tiếu Khắc nhìn đống tin mật màu hồng, đột nhiên cảm thấy vô cùng khó chịu, loáng một cái cậu đã kéo người tên Nắm Gạo Nếp vào danh sách đen.
【 mật 】Toái Tâm: Tôi đúng thật là gay. Khiến cậu buồn nôn thật sự là xấu hổ quá.
Toái Tâm chỉ có một mình nên cũng chẳng biết làm gì, liền lên kênh thế giới tìm một tiểu đội dã chiến đi đánh phó bản nhỏ. Giữa một đội những người vừa lên cấp tám mươi, trang bị trên người đều là trang bị lam rồi lục cấp bảy mươi đến tám mươi, Toái Tâm một thân trang bị phó bản tím quả thật là thuộc cấp đại thần.
Một đội bốn người tán gẫu xôm tụ, chỉ có Tiếu Khắc không nói lời nào, tập trung giết quái.
【 tiểu đội 】Phong Lạc: Đại thần, thêm em vào công hội của anh đi. Công hội em bây giờ chẳng vui gì cả. Cả ngày chẳng có ai nói gì, suốt ngày một mình thực sự là rất buồn. Cứ như là em đang chơi offline đấy.
【 tiểu đội 】Hoan Tử: Công hội tớ cũng thế. Đại thần, hay anh thêm cả em đi.
Tiếu Khắc dừng lại động tác giết quái, một lúc sau mới trả lời họ.
【 tiểu đội 】Toái Tâm: Thế này đi, công hội hiện tại của tôi không thích hợp với các cậu. Tôi giới thiệu Hội Liên Hiệp Phụ Nữ Ngoài Hành Tinh cho các cậu. Nếu các cậu muốn gia nhập, mật một người tên Pudding Xoài, con bé sẽ cho các cậu vào.
【 tiểu đội 】Hoa Băng: Em nhỏ muốn nói một câu với đại thần: Thân tại Tào doanh, tâm tại Hán. (người ở doanh trại của Tào, nhưng lòng hướng về Hán)
【 tiểu đội 】Toái Tâm:!!!
【 tiểu đội 】Hoa Băng: Đại thần, em ủng hộ anh với Công Tử Tiêu! Hôn lễ của hai anh em cũng đi xe. Cái tên Hạo Kiếp kia vì lợi ích công hội mà bán đứng anh, không ngờ anh vẫn suy nghĩ cho anh ta nhiều như vậy. Một tiểu thụ tốt như thế này mà anh ta cũng không thèm, nhất định là một tên tra công. Bỏ anh ta, ở bên Công Tử Tiêu đi. Một thâm tình công như vậy mới là bến đậu cuối cùng cho anh, một nhân thê thụ. Hu hu hu, cảm động quá đi. Đại thần, em nhất định phải vào Nam Đường.
Những câu em gái dược sư kia nói, từ nào Tiếu Khắc cũng biết, nhưng đặt những từ này với nhau, Tiếu Khắc lại đột nhiên cảm thấy mình không hiểu gì. Công thụ là cái gì, cậu biết, nhưng thêm mấy định ngữ phía trước, cậu thấy mình như hôn mê.
【 tiểu đội 】Phong Lạc: Soudesu (そうです, tiếng Nhật: Đúng vậy), em vào Nam Đường là được rồi.
【 tiểu đội 】Hoan Tử: + 1
Tin tức công hội: Phong Lạc gia nhập công hội.
Tin tức công hội: Hoa Băng gia nhập công hội.
Tin tức công hội: Hoan Tử gia nhập công hội.
【 công hội 】Mariorima: Vừa mới buộc bọn Tiểu Tiện phải rời đi, đã bắt đầu tự thêm người của mình vào công hội.
【 công hội 】Tri Trư Hiệp: Mario, cậu nói linh tinh cái gì đấy?
【 công hội 】Mariorima: Tôi nói linh tinh á? Hôm qua nếu không phải vì nó, bọn Tiểu Tiện có phải bỏ công hội không? Các cậu cũng thật là biết điều ha, cứ một người rồi một người như thế, cuối cùng buộc tất cả những người ngày trước cùng nhau thành lập công hội phải đi hết, các cậu vui không?
【 công hội 】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Bọn Tam Tiện Khách đã muốn lập môn hộ khác từ lâu rồi. Chuyện hôm qua chẳng qua là cái cớ, liên quan gì đến Toái Tâm. Lại nói chuyện hôm qua, vốn là chúng ta bao vây người Cấm Vệ Quân, kết quả lại bắt Toái Tâm phải chịu đựng thay chúng ta. Chẳng lẽ tôi nói sai?
【 công hội 】Mariorima: Được, đây có phải là hôm nay đến lượt bức tôi phải đi không? Tôi thấy công hội này còn nó ở đây, dự đoán là cũng chẳng trụ được lâu nữa. Hồng nhan họa thủy, tôi còn chưa nói. Chỉ vì một thằng con trai mà giải tán công hội, tôi thấy chúng ta sẽ nhanh chóng trở thành công hội đần độn nhất Người Mạo Hiểm.
【mật】Hoa Băng: Đại thần, bọn em khiến anh gặp phiền phức à? Em không biết là sẽ thành ra thế này, thật sự xin lỗi, hay là em rời công hội nhé?
【mật】Gió Thổi Đũng Quần Lạnh: Chị dâu, chị có sao không? Đừng có nghe Mariotima nói lung tung.
Tiếu Khắc nắm chặt tay thành hai đấm ngồi trước máy tính nhìn kênh công hội chuyển động, cảm thấy lưng mình run lẩy bẩy. Nhìn thấy mật của Hoa Băng cùng Đũng Quần, mãi một lúc sau mới xoa xoa mồ hôi đầy lòng bàn tay, trả lời.
【mật】Toái Tâm: Không sao đâu. Đũng Quần, mấy cậu đừng cãi nhau nữa.
【 tiểu đội 】Toái Tâm: Mấy cậu cũng thấy rồi đấy, công hội bọn tôi bây giờ chính là có không khí như thế. Nếu các cậu muốn ở lại thì ở lại, nếu muốn đổi công hội khác, tôi liên lạc với Ngoài Hành Tinh giúp các cậu.
【 tiểu đội 】Phong Lạc: Em chỉ muốn tìm một công hội không khí tốt một chút, tất cả mọi người đều hi hi ha ha, chẳng lẽ yêu cầu này quá cao?
【 tiểu đội 】Hoan Tử: Haizzz… Em đi đây, ngại quá, vẫn khiến anh gặp phiền phức.
【 tiểu đội 】Toái Tâm: Không có gì đâu, Pudding Xoài sẽ thêm hai người vào công hội nhanh thôi.
【 tiểu đội 】Hoa Băng: Em không đi đâu. Em không quen nhìn bọn họ bắt nạt anh. Thế em mới nói vì sao đại thần mạnh như vậy lại phải chạy đến đánh phó bản bé tí tẹo này với bọn em, hóa ra là bọn họ chen nhau đuổi anh đi. Đại thần, sau này em nhất định sẽ cố gắng luyện cấp, tương lai che chở cho anh.
&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&&
Chicago, Mỹ:
Tiêu Vũ Khải đang ngồi trong ô tô đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh, quay đầu khẽ hỏi Đỗ Tranh: “Không phải tớ bị bệnh tim chứ? Sao tim bỗng nhiên lại đập như điên thế nhỉ?”
Đỗ Tranh ở bên cạnh vừa lật xem kế hoạch, vừa trả lời cho có lệ: “Tim bỗng nhiên đập nhanh này có hai khả năng, một là do bệnh tim, hai là bà xã ngoại tình. Tớ thấy cậu chắc là loại thứ nhất.”
“Chắc tớ là loại thứ hai. Bây giờ trong nước đang là buổi tối, nhất định là Hạo Kiếp lại đào tường nhà tớ. Rõ ràng vợ cũng là người của tớ rồi, thế mà cứ dây dưa mập mờ. Cái loại chồng trước như thế là là cái loại không phẩm chất nhất.”
Thủ đô, Trung Quốc:
Lí Hạo (浩 /hào/) để quà cho Tiếu Khắc vào hộp da, bất ngờ hắt xì hai cái.
“Ê Chuột (耗子 /hàozi/: Háo Tử), cậu bị cảm à?”
“Không, bỗng dưng muốn hắt xì thôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.