Cố Tiểu Tây

Chương 720:




Cô ta lau nước mắt, lớn tiếng nói: “Vậy ông nói xem, đồ của toi rốt cuộc là ai trộm đây, vừa rồi tôi ngủ gà ngủ gật, nhưng ông lại không ngủ, mà vẫn luôn đọc sách, vậy chắc chắn ông đã thấy ai trộm đồ của tôi!”
Nghe vậy, người đàn ông trung niên dừng lại, nói: “Vừa rồi tôi đọc sách hăng say, hoàn toàn không phát hiện ra có người tới, lúc hoàn hồn thì nghe thấy tiếng cô hô to. Có điều vừa rồi đúng là có một cánh tay thò tới, là của phụ nữ.”
Lời này vừa nói ra, ánh mắt của cô gái béo đã sáng ngời, nắm chặt cánh tay Cố Tiểu Tây.
Cô ta đắc ý cao giọng nói: “Cô nhìn xem! Nhất định là cô làm, chính là cô!”
Cố Tiểu Tây nhẹ nhàng hất tay cô gái béo ra: “Trong xe có rất nhiều phụ nữ, chỉ dựa vào một câu nói mà đã chỉ tôi?”
Vốn dĩ cô lười để ý tới chuyện không đâu, nhưng chuyện dính líu đến mình, chỉ có thể nói thêm hai câu.
“Vừa rồi tôi nhìn thấy kẻ trộm, là hai người, một nam một nữ, đều rất trẻ tuổi, chạy về phía bên kia.” Nhẹ nhàng nói ra, rồi Cố Tiểu Tây phủi phủi chỗ vừa mới bị cô gái béo nắm lấy. Cô ta ăn đùi gà cũng không lau tay, dính toàn là dầu.
Tất cả mọi người nhìn về phía Cố Tiểu Tây hất cằm, nơi đó người người nhốn nháo, hoàn toàn không nhìn thấy nam nữ trẻ tuổi.
Ban đầu cô gái béo lấy làm ngạc nhiên, chợt ánh mắt lộ vẻ hoài nghi, không có chút tin tưởng: “Cô nói bậy bạ! Nếu cô thật sự nhìn thấy, sao không giúp tôi bắt tên trộm? Chắc chắn là cô trộm, nên mới ở đây ra sức nói bậy!”
Cố Tiểu Tây nhìn cô gái béo với vẻ mặt cạn lời, tú tài gặp phải quân binh, có lý cũng nói không được.
Đúng là vừa rồi cô đã nhìn thấy tên trộm, có vẻ là tội phạm quen thuộc, phụ nữ trộm túi, đàn ông kéo khuyên tai, một loạt động tác lưu loát như nước chảy mây trôi, trộm xong lập tức rời đi, dựa theo tốc độ và kinh nghiệm này, có lẽ giờ đây đã trốn ở trong đám người.
Đúng lúc này, một nhân viên phục vụ bỗng nhiên xuyên qua dòng người, vội vàng chạy tới. Anh ta thở hồng hộc: “Tìm được tên trộm rồi, đồ đạc đều ở đây.”
“Tìm được rồi?” Cô gái béo lộ vẻ mặt kích động: “Tìm như thế nào? Tên trộm đâu? Tên trộm ở đâu? Còn có túi xách của tôi, đồ trang sức của tôi, tiền của tôi! Rốt cuộc ở nơi nào? Hiện tại đưa cho tôi được không?”
Nhân viên phục vụ quay đầu nhìn thoáng qua, chỉ vào phía sau nói: “Là một vị đồng chí tốt bụng phát hiện manh mối, tìm được người, trùng hợp hai tên trộm kia ở chung buồng xe với vị đồng chí đó, nên nghe được bọn họ nói chuyện.”
“Đồng chí tốt bụng?” Cô gái béo quay đầu nhìn, lập tức trợn tròn mắt, vẻ mặt mê trai.
Cố Tiểu Tây ngước mắt nhìn cô gái béo một cái, đôi mắt xinh đẹp híp lại, đột nhiên có chút dự cảm không tốt.
Không đợi cô quay đầu lại, đã nghe thấy giọng nói dịu dàng dễ nghe của Tống Kim An: “Chính là hai người này.”
Trong tay anh ta túm lấy một người đàn ông đầu đinh, ánh mắt anh ta hung ác, trong miệng còn hùng hổ mắng chửi: “Mẹ kiếp, vốn còn tưởng hôm nay gặp được vận may lớn, làm thịt được một con dê béo, ai ngờ lại đụng trúng đứa lo chuyện bao đồng! Thật là xui xẻo!”
Sau lưng Tống Kim An còn có một nhân viên phục vụ, trong tay người nọ giữ một cô gái trẻ tuổi.
Người phụ nữ không nói lời nào, cúi đầu không biết đang suy nghĩ gì.
“Đồng chí, cô nhìn xem, đây là đồ của cô phải không?” Nhân viên phục vụ đưa túi xách cho cô gái béo, người nọ mơ mơ màng màng giơ tay lên, nhận lấy cũng không kiểm tra, chỉ nhìn chằm chằm Tống Kim An, trên mặt vẫn lộ ra nụ cười ngượng ngùng.
Cố Tiểu Tây giơ tay ngáp một cái, ngồi xuống, nhắm mắt tiếp tục nghỉ ngơi.
Nhân viên phục vụ thấy cô gái béo không có phản ứng, khóe miệng giật giật, không khỏi kêu thêm mấy tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.