Cố Tiểu Tây

Chương 759:




Lời này của Cố Nguyệt thế nhưng nói có sách mách có chứng, lúc trước thái độ của Hứa Ân đã chứng minh điểm này.
Thân phận Bạch Thải Vi kia có vẻ chỉ cao hơn Hứa Ân chứ không thấp hơn, nếu sau này cô ta hối hận đã tìm cô ấy gây phiền phức, sớm biết thân phận của cô ấy cũng dễ có một bước đệm không phải sao? Nếu không đến lúc đó luống cuống tay chân, dễ dàng xảy ra chuyện.
Đương nhiên đây cũng không phải là điểm quan trọng nhất.
Thật ra cô ta chỉ là nhìn ra đám phụ nữ này có địa vị ở tỉnh H, cha chú của cô ta có lẽ có chút quan hệ với nhà họ Tống hoặc nguyên nhân nhà họ Yến bị hại, biết người biết ta, từ trong đám con ông cháu cha ngu dốt vô tri này có thể có được những tin tức hữu dụng gì đó.
Sư phụ già suy nghĩ một lát, cảm thấy Cố Tiểu Tây nói có lý nên bèn nói: “Nghe khẩu âm của cô không giống như người của thành phố Hoài Hải, cũng khó trách không biết họ, lai lịch những nữ đồng chí kia thật sự không đơn giản.”
Sau khi Cố Tiểu Tây nghe xong thì thật sự kinh ngạc mấy phần, cô quả thực không ngờ cô còn dưới bọn họ.
Bạch Thải Vi cầm đầm, thân phận đúng là cao nhất, là con gái của thư ký tỉnh ủy Bạch Kính mới điều đến tỉnh H, Bạch Kính này trước kia làm quan ở kinh thành, bây giờ bị điều đi xa tới tỉnh H, không biết là nguyên nhân gì.
Nhà họ Bạch không chỉ đơn giản như vậy, cha của Bạch Thải Vi làm quan lớn, mẹ thuộc nhà họ Lâm, ở kinh thành cũng là thế gia bậc nhất tiếng tăm lừng lẫy, bề dày sâu đậm, cho nên cô ta mới có thể không chớp mắt tốn một khoản tiền lớn mua một đôi vòng tay.
Hứa Ân kia là con gái của thị trưởng thành phố Hoài Hải, cha của Bạch Thải Vi được điều tới, trực tiếp trở thành người lãnh đạo trực tiếp của cha Hứa Ân, quan hệ hai bên này đương nhiên là một người nịnh bợ, một người tiếp nhận.
Một đám oanh yến còn dư lại, phần lớn đều có chút bối cảnh nhỏ, có điều không thể so sánh với Bạch Thải Vi và Hứa Ân.
Sư phụ già nhìn Cố Tiểu Tây một chút nói: “Cô đã không phải người thành phố Hoài Hải, vậy thì mau rời đi đi, đợi đi xa rồi, người các cô muốn tìm cũng không tìm được nữa.” Cố Tiểu Tây yên lặng gật đầu, suy nghĩ một lát lại nói: “Sư phụ, vậy ngài biết tiệc rượu bọn họ vừa nói không?”
Sư phụ già im lặng một lát nói: “Ngược lại có nghe, nhưng không biết nhiều, chỉ nghe nói để nghênh đón bí thư tỉnh ủy mới tới, chính là cha của đồng chí Bạch kia nên đặc biệt tổ chức ở ngay khuôn viên tỉnh ủy.”
Cố Tiểu Tây như có điều suy nghĩ khẽ gật đầu, nhưng trong lòng có suy nghĩ khác.
Nếu như để nghênh đón bí thư tỉnh ủy mới tới, Bạch Thải Vi kia cần gì phải tốn nhiều tiền như vậy ra ngoài mua trang sức và quần áo cho mình? Có lẽ có tiền, nhưng cô luôn cảm thấy không đơn giản như vậy, cô ta chắc hẳn chuẩn bị cho tiệc rượu.
Cho nên nhân vật chính yến tiệc ngày mai, xác suất lớn không phải Bạch Kính, mà là Bạch Thải Vi.
Ánh mắt Cố Tiểu Tây lóe lên, bỗng nhiên lại nghĩ tới Tống Kim An ngàn dặm xa xôi chạy tới tỉnh H, theo lý thuyết cô xem như ân nhân cứu mạng của Tống Kim An, nhưng Tống Lâm lại không thèm gặp cô mà cứ để cô rời khỏi khuôn viên thành ủy, ở trong đó có thể có liên quan gì không?
Một đứa con gái của quan lớn, một đứa con trai của quan lớn, muốn không để người ta liên tưởng từ đó cũng khó.
Cố Tiểu Tây nhận được tin tức thì lập tức uống xong chén trà, đứng lên nói: “Cảm ơn sư phụ.”
Sư phụ già khoát tay, vừa muốn nói chuyện thì Cố Tiểu Tây đã xoay người rời khỏi tiệm cầm đồ.
Cố Tiểu Tây giấu trong lòng khoản tiền lớn rời khỏi tiệm cầm đồ, cũng không đi lung tung ở bên ngoài mà trở về nhà nghỉ.
Lúc cô chuẩn bị trở về đã tới thành phố Phong thuê một nhà kho rồi bỏ lương thực tồn kho vào, lại giữ lại cho Hình Kiện năm trăm tệ, để gã ta nhanh chóng gầy dựng một thị trường chợ đen, theo năng lực của gã ta, có lẽ không cần cô quan tâm nhiều.
Chỉ không biết tiến độ bên kia của Tống Kim An thế nào, Tống Lâm có đồng ý chuyện xử lý thành phố Phong hay không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.