Cô Vợ Câm Và Tổng Tài Sủng Vợ

Chương 14: Đau eo




Hai người vận lộn với nhau ở trên giường đổi nhiều tư thế mãi ba tiếng sau mỗi xong việc, mỗi lần làm xong Triệu An Ninh luôn buồn ngủ và ngủ thiếp đi, không quan tâm đến mọi thứ. Lúc nào làm xong Hoắc Liên Hàn luôn là người phải giúp cô xử lý và thay quần áo cho cô, đặt cô trên giường anh cẩn thận đắp chăn cho cô rồi mới đến lượt mình đi tắm. Tắm xong Hoắc Liên Hàn khoác trên mình khăn tắm buộc lại hẳn hoi rồi lên giường ôm cô vợ nhỏ của mình ngủ. Hơi thở của Triệu An Ninh dần dần thở đều trở lại, nhìn khuôn mặt ngủ ngon giấc của cô khi làm xong anh lại mỉm cười. Tính khí của Hoắc Liên Hàn khi chưa gặp cô luôn nóng lạnh thất thường và không bao giờ biết mỉm cười với người khác làm cho ai xung quanh anh cũng thấy sợ, chính anh cũng không thể kìm nén lại được những cơn giận trong người mình khi có chuyện không vừa ý nhưng từ khi gặp được cô tính khí của anh bắt đầu thay đổi, mọi sự nóng lạnh trong người đều được giải toả một cách nhẹ nhàng.
Hoắc Liên Hàn ôm cô vợ nhỏ cưng chiều của mình vào lòng và cùng nhau chìm vào giấc ngủ sâu. Sáng ngày hôm sau Hoắc Liên Hàn tỉnh dậy đầy sinh lực phấn khởi đi tắm rửa và thay một bộ vét lạch lãm toát lên sự lạnh lùng khí phách của một tổng tài bá đạo. Còn Triệu An Ninh cũng bị đánh thức bởi những tia sáng bên ngoài chiếu vào, cô vừa ngồi dậy đã vội lấy tay chỗ vào eo của mình, lưng đau như bị ai đó dùng búa đánh vào ở phía dưới dường như đã bị rách ra vậy. Triệu An Ninh bước xuống giường chưa đi được một bước thì chân đã mềm nhũn mà ngã, may có một bàn tay đã đã đỡ lấy cô rồi để cô ngồi xuống giường.
“Đang còn đau sao?" Hoắc Liên Hàn nhìn cô vẻ mặt như không biết chuyện tối qua anh đã làm mấy tiếng với cô làm cô không còn chút sức lực nào để đứng vững.
Triệu An Ninh đôi má phùng ra khuôn mặt có chút ửng đỏ, cô quay mặt đi chỗ khác dường như có chút giận. Tối hôm qua anh mà làm có vài chục phút thì sáng nay cô có thể đứng dậy một cách dễ dàng rồi, đàng này anh đã làm với cô tận ba tiếng mặc dù cô rất mệt muốn nghỉ anh cũng không tha thử hỏi xem có ai chịu được. Triệu An Ninh càng nghĩ càng thấy bực mình, nếu cô mà nói được thì chắc anh cũng đã ăn mắng rồi mà cũng không đến nỗi bị ép làm ba tiếng rồi, nhìn thấy cô phồng má giận mình Hoắc Liên Hàn lại cười rồi đưa tay rờ nhẹ lên má cô rồi hôn lên.
“Việc của ngày hôm nay em đã làm xong tối hôm qua rồi nên hôm nay em nghỉ ngơi đi!"
Triệu An Ninh nghe xong liền đẩy anh ra còn mình thì chui vội vào chăn chùm kín lại không còn hở lấy một ít để ánh sáng có thể lọt vào.
Hoắc Liên Hàn cười vì sự dễ thương hay ngại của cô rồi xoay người đi xuống nhà còm căn dặn quản gia Ngô bảo đầu bếp nấu cho cô một vài món tẩm bổ rồi đem lên phòng cho cô, căm dặn xong anh đi thẳng ra xe rồi đi đến công ty.
Trên phòng Triệu An Ninh lò đầu ra ngoài chăn và đang xoa eo mình trong đầu đang thầm mắng anh, xoa dịu lưng không còn đau như khi nãy nữa giờ cô có thể đi xuống giường được nhưng đang còn khập khiễng, cô vào nhà vệ sinh một cách mệt mỏi cô vệ sinh cá nhân xong liền đi thay một bộ vá kín đáo cổ áo phải cao bao trùm cả cổ bởi cổ cô chi chít những dấu hôn anh để lại.
Sửa soạn một hồi Triệu An Ninh cũng đi xuống nhà, những bước đi của cô có chút khó khăn nên cô phải gượng người lên đi một cách thẳng lưng để không ai phát hiện ra eo cô đang bị đau. Vừa thấy cô xuống quản gia Ngô đã đi lại bảo cô hãy quay về phòng của mình.
“Phu nhân đang mệt sao lại đi xuống đây hãy lên phòng tôi sẽ mang bữa sáng lên."
Cô khua tay chỉ ý mình không sao có thể xuống nhà ngồi vào bàn ăn.
“Nhưng thiếu gia đã căn dặn là mang bữa sáng lên thẳng phòng cho phu nhân." Quản gia Ngô khó có thể làm trái lời của thiếu gia mình-.
Triệu An Ninh cũng không làm khó quản gia Ngô nữa nên cô đã quay về lại phòng mình. Rất nhanh quản gia Ngô đã cho người đem bữa sáng lên cho cô, bữa sáng nhìn rất đơn sơ nhưng lại giàu chất dinh dưỡng có món cô còn chưa được ăn.
Triệu An Ninh vừa dùng bữa xong liền có người đi vào mang bát đĩa xuống, cô cũng theo sau đi xuống.
Hôm nay anh bảo cô nghỉ ngơi ở nhà không cần đi làm, mới đi làm được một hôm anh đã bảo cô nghỉ trong người cô rất khó chịu. Triệu An Ninh nhìn cả căn nhà rộng lớn như vậy mà không có lấy một việc cho cô làm, cô vừa thấy có việc để làm thì lại có người đến dành lấy trước cô. Trước kia cô toàn phải làm tất cả các việc trong nhà cô như một người làm công vậy, Triệu An Ninh đi lung tung trong nhà không có việc làm nên cô đã xin quản gia Ngô ra ngoài hóng gió, quản gia Ngô không biết làm sao muốn để người đi cùng cô nhưng cô không chịu đành để cô ra ngoài một mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.