Triệu An Ninh không để ý đến hai người trước mặt, Triệu Thanh Kỳ thấy cô tỏ vẻ cao ngạo liền tức giận, cô ta không thể bảo được tính mắng chửi người khác của mình.
“Đừng tưởng giờ chị là con dâu nhà họ Hoắc mà khinh thường lời nói vậy!"
Triệu An Ninh nghe vậy lấy giấy bút ra viết lên đó rồi để xuống bàn đẩy về phía Triệu Lục.
“Bố với em đến đây tìm con có chuyện gì?"
“Bố có việc muốn nhờ con, bố muốn con nói với Hoắc tổng một tiếng đừng lấy tập đoàn họ Triệu chúng ta được không?"
Triệu An Ninh còn tưởng là bố cô lo cho cô muốn cô quay về nhà nhưng không đó chỉ là sự viễn vông mà cô ảo giác về người bố của mình thôi.
“Đó là quyền của anh ấy con không nói được!"
“Sao chị lại không nói được, anh ta thích chị như vậy mà nên chỉ cần chị nói một tiếng thì chắc chắn anh ta sẽ đồng ý!"
“Con gái xem như con đang cứu cha và tập đoàn nhà ta được không?"
Triệu An Ninh nghĩ trong lòng trước kia ông ta không bao giờ xem cô là con cũng không bao giờ xưng hô với cô như một đứa con mà bây giờ chỉ có chút mất đi địa vị của cải mà ông ta đã thay đổi 160°, nhưng cô không quan tâm bây giờ trái tim của cô đã không muốn chứa thêm người nhà mà thường ngày đánh đập cô. Triệu Lục ông ta chỉ ngon ngọt để cô giúp ông ta không bị mất địa vị thôi còn sau lưng thì vẫn như trước kia.
“Con không giúp được, với lại con cũng đang muốn lấy cổ phần của con nên bố hãy ký vào bản hợp đồng anh ấy đưa đi!"
Triệu Lục nhìn dòng chữ trên giấy không ngờ đứa con gái trước kia nghe lời mình răm rắp còn không dám nói lại bây giờ lại dám cãi lại mình.
“Chị đang mơ mộng sao? Chị mà cũng đòi cổ phần sao? Chị lấy cổ phần ở đâu trong tập đoàn họ Triệu!"
“Sao cô ấy lại không có?"
Một giọng nói trầm đi từ bên ngoài vào là anh Hoắc Liên Hàn vẻ mặt lạnh lùng nhìn bố con Triệu Thanh Kỳ.
“Hai người đến đây cầu xin giúp đỡ hay là đến sủa lung tung, nếu sủa thì đi chỗ khác!"
“Hoắc tổng, xin anh bỏ qua cho!" Triệu Lục vội đỡ lời xin anh.
“Ông đừng mơ tưởng tôi sẽ hủy và không lấy công ty ông, giờ thì mời ông về chúng tôi bây giờ có việc!"
Anh và cô xoay người lên phòng, Triệu Lục vẫn đang muốn nói thì bị quản gia Ngô đưa tay mời ra về. Hai bố con họ phải lủi thùi ra về tay không, muốn đến tìm cô xin nhưng không ngờ lại chọc giận thêm.
Trên phòng, sắc mặt anh khó chịu nhưng gương mặt cô lại bình tĩnh, Triệu An Ninh đưa cho anh một tờ giấy.
“Anh còn nhớ hứa với em điều gì không?"
Triệu An Ninh đang muốn nhắc anh chuyện anh hứa dẫn cô đi mua sắm, biết cô vợ nhỏ của mình đang nhắc nhở anh lại làm nũng đòi có công.
“Anh nhớ nhưng dẫn em đi thì anh phải được gì chứ?"
Triệu An Ninh không biết anh học đâu ra tính làm sai rồi còn muốn có công, cô đẩy đầu anh ra đưa cho anh một tờ giấy vừa được cô viết xong.
“Em cũng không muốn đi nữa!"
“Anh không đòi công nữa chúng ta ra ngoài ăn trưa rồi đi luôn có được không?"
Triệu An Ninh lần này bó tay với người chồng của mình, cô đi vào phòng thay đồ thay một bộ váy màu vàng nhạt rất hợp với cô.
Anh cùng cô đi ra ngoài ăn cơm, lần này cũng vậy anh không đeo khẩu trang mà cùng cô bước vào một nhà hàng Trung nổi tiếng, thiết kế sang trọng màu sắc cuốn hút làm cho cô phải ngắm mãi.
Vụ anh bị đưa tin đang hẹn hò với một cô gái lạ mặt đã chìm xuống nhưng cánh phóng viên vẫn đang tìm cách tìm thêm thông tin để xác thực, Hoắc Liên Hàn cũng không quan tâm mà đường đường chính chính dẫn cô ra ngoài dùng bữa trưa còn cùng cô đi mua sắm.
Hoắc Liên Hàn không muốn có người khác làm phiền đến cô vợ nhỏ của mình khi đi mua sắm nên đã bao trọn cả khu mua sắm thương mại lớn nhất để cho cô vợ mình có thể thoải mái mua sắm mà không lo có người bàn tán.
Khu mua sắm đó nghe tin anh bao trọn cả khu chỉ vì cho một người mua sắm thì có chút ngạc nhiên nhưng cũng không để lộ thông tin anh có đi với một người phụ nữ ra ngoài, khi nhận được tin anh bao trọn trong nhiều giờ thì tất cả nhân viên đều phải dọn dẹp lại tất cả để không còn sót lại một hạt cái cho dù nhỏ nhất, Hoắc Liên Hàn là người thích sạch sẽ nên khi thấy đồ của mình có bụi thì sẽ to chuyện lên.
Triệu An Ninh lần đầu tiên được đi mua sắm có chút phấn kích, cô chạy hết chỗ này rồi đến chỗ kia, Hoắc Liên Hàn nhìn cô vui vẻ cũng vui theo. Đến khu bán đồ vét nam cô kéo anh vào chọn những bộ vét mới cho anh.
“Anh có nhiều đồ rồi, em chọn cho em đi!"
Triệu An Ninh không nghe anh vẫn tiếp tục chọn đồ cho anh khi chọn xong đồ cho anh cô
mới chọn cho mình, Triệu An Ninh nhìn bộ nào cũng thấy ưng nhưng khi nhìn vào giá thì cô lập tức để lại chỗ cũ, bộ váy ở đây ít nhất cũng vài chục triệu nên cô không dám mua.