Kỳ thật Triệu Giai Ca cũng không biết mình muốn cái gì, nhưng câu nói này của Lệ Hàn Ti làm lòng cô ta hơi lạnh đi.
Cô ta lấy lại điện thoại: “Tự em giải quyết được chuyện này.”
Kỳ thật Triệu Giai Ca muốn một người đàn ông không cần cô ta nói gì cũng có thể xử lý tốt tất cả mọi chuyện cho mình, nhưng Lệ Hàn Ti lại hỏi cô ta một câu: “Em muốn anh làm thế nào.”
Kỳ vọng càng lớn thì thất vọng lại càng nhiều.
Câu nói này như một chậu nước lạnh đổ xuống đầu cô ta, từ từ giội tắt chờ mong trong lòng Triệu Giai Ca.
Lệ Hàn Ti cũng không biết nên làm sao để Triệu Giai Ca vui, mặc dù anh ta thích Triệu Giai Ca nhiều năm, nhưng cô ta luôn duy trì khoảng cách, khi thì gần, khi thì xa.
Cho nên kỳ thật anh ta cũng không hiểu Triệu Giai Ca cho lắm.
Sau khi Triệu Giai Ca lấy lại điện thoại thì không để ý đến anh ta nữa, hoàn toàn không có sự vui sướng như vừa yêu đương, chỉ một lòng đắm chìm trong phẫn nộ và không cam lòng.
Lệ Hàn Ti lấy điện thoại ra, tìm hiểu chuyện này từ đầu đến cuối một lượt rồi nói với Triệu Giai Ca: “Nếu là hiểu lầm thì làm sáng tỏ là được, em cứ nói mình cũng không ngờ Lam Tiếu sẽ nhắc lại, hơn nữa chuyện này là fan hâm mộ gây lên, không liên quan trực tiếp đến em.”
“Anh không biết fan hâm mộ và nghệ sĩ trói buộc với nhau sao?” Triệu Giai Ca rất bất mãn với cách nói qua loa này của Lệ Hàn Ti: “Anh cảm thấy em giải thích như vậy thì người khác sẽ tin sao?”
“Vậy em dứt khoát đừng giải thích gì cả.”
“Anh không nhìn thấy em đang liên tục mất fan sao?”
Sắc mặt Triệu Giai Ca trở nên càng khó coi.
Con người chính là như thế, nếu cảm giác bất mãn với người nào đó thì dù người đó nói cái gì, làm cái gì cũng là sai.
Lệ Hàn Ti chẳng những không có tức giận mà còn đưa tay sờ sờ đầu Triệu Giai Ca, nhẹ giọng an ủi cô ta: “Kỳ thật em không cần để ý đến chuyện này quá, em đã vào ngành giải trí thì về sau sẽ xảy ra rất nhiều chuyện như vậy, em không thể luôn lo âu buồn bực, như thế quá mệt mỏi.”
Nhưng những lời này chỉ làm Triệu Giai Ca càng thất vọng: “Cho nên thân là vị hôn phu của tôi, anh có thể làm gì cho tôi?”
Lệ Hàn Ti bị hỏi sững sờ, lập tức nói: “Vậy anh sẽ bảo phía Weibo đè chuyện này xuống.”
“Đây chính là cách anh nghĩ ra đó sao? Vẫn không giải quyết được gì, họ vẫn sẽ mắng tôi nhân phẩm kém, lòng dạ hẹp hòi.”
Triệu Giai Ca cố nén lửa giận mà dời ánh mắt khỏi mặt Lệ Hàn Ti: “Được rồi, anh đi về trước đi, em không muốn chúng ta vừa công khai quan hệ ngày đầu tiên đã cãi nhau rồi.”
“Giai Ca…”
“Em muốn ở một người bình tĩnh lại được không?” Triệu Giai Ca đẩy Lệ Hàn Ti khỏi phòng mình, trước khi đóng cửa còn nói một câu với Lệ Hàn Ti: “A Ti, anh không hiểu em chút nào cả.”
Lệ Hàn Ti sững sờ đứng tại chỗ.
Anh ta không rõ mình đã làm sai điều gì, cũng không hiểu vì sao Triệu Giai Ca đột nhiên bất mãn nhiều với mình như vậy.
Trong phòng, điện thoại của Triệu Giai Ca lại vang lên, người đại diện thấy cô ta còn chưa gửi Weibo thì lập tức gọi điện thoại đến thúc giục.