Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 1264:




Lăng Kha: “… Tớ kém vậy thật sao? Nhưng nói thật, nếu như không có vết xe đổ của Hoàn Hoàn thì tớ sẽ cân nhắc đến chuyện kết hôn hợp đồng với Đường Dật, tớ sắp bị cha mẹ ép điên thật rồi.”
Sau một lúc lâu Thịnh Hoàn Hoàn mới đáp lại: “Tớ và Lăng Tiêu không giống, khi tụi tớ kết hôn thì cả hai đều là người xa lạ. Nhưng cậu và Đường Dật thì khác, anh ấy thích cậu, nếu như cậu không ghét anh ấy thì có thể yêu đương đàng hoàng thử, là yêu đương chân chính ấy.”
Yêu đương chân chính ấy?
Nhìn thấy câu nói này, Lăng Kha không khỏi hơi thương cảm, những năm cô thầm mến Lệ Hàn Ti không tính là yêu đương, nhiều lắm chỉ là tự mình đa tình tương tư đơn phương.
Cô cũng rất tò mò yêu đương thật sự là như thế nào.
Lăng Kha nhớ tới sự chu đáo và quan tâm chăm sóc của Đường Dật đối với cô, khóe miệng cô hơi nhếch lên: Cô không ghét Đường Dật, đôi khi còn cảm thấy anh khá đáng yêu.
Tiếp tục trò chuyện trong chốc lát, Thịnh Hoàn Hoàn mở Weibo ra thì phát hiện trên Weibo có rất nhiều tin tức liên quan tới Triệu Giai Ca và Vương Vận Thi.
Thì ra đêm nay Triệu Giai Ca và Vương Vận Thi dùng một điệu múa Thủy Tụ trên cúp Hoa Đào làm đám người phải trầm trồ, tổ hợp của họ được bỏ phiếu siêu cao, đè bẹp những người khác.
Bởi vậy Weibo của hai người tăng không ít fan.
Hôm qua vừa thắng An Na nên hôm nay Weibo của Thịnh Hoàn Hoàn còn đang tiếp tục tăng fan, nhưng độ hot đã bị Triệu Giai Ca và Vương Vận Thi ép xuống.
Không ít fan hâm mộ nhắn lại dưới Weibo của cô nhao nhao biểu thị tiếc nuối.
Thịnh Hoàn Hoàn rời khỏi Weibo, ném điện thoại qua một bên rồi bất giác nhìn về phía ban công, trong đầu hiện ra giấc mộng đêm qua.
Có lẽ đó không phải là giấc mộng.
Đêm nay Thịnh Hoàn Hoàn cả đêm không ngủ, nhưng người mà cô đợi cũng chưa từng xuất hiện, chờ mong thất bại, cô chỉ có thể cười nhạo mình ngu dốt.
Cô từ chối tuyệt tình như vậy, làm sao Lăng Tiêu còn xuất hiện nữa?
Về sau hắn sẽ không xuất hiện nữa đâu!
Bên ngoài sắc trời đã dần sáng, Thịnh Hoàn Hoàn mới thất vọng chìm vào giấc ngủ.
Khi Thịnh Hoàn Hoàn thức dậy đã là chạng vạng tối, cô vội vàng đứng lên đi vào phòng tắm, sau khi ra ngoài thì chọn một cái váy và một đôi giày đế bằng trong tủ giày.
Đêm nay cô phải đi tham gia tiệc sinh nhật của Phượng Cảnh Thiên.
Sau khi sửa soạn xong đi ra ngoài, Chúc Văn Bội trông thấy cô, ngẫm nghĩ rồi không gọi cô lại.
Thịnh Hoàn Hoàn cũng không biết lúc này y si Tô Quy và Thịnh Tư Nguyên đang ở trong phòng của Thịnh Xán, Chúc Văn Bội muốn nói với cô nhưng lại sợ cuối cùng phải thất vọng.
Mà phía sau núi Thịnh gia, Lăng Tiêu quỳ một gối trước mộ Thịnh phu nhân rồi buông một chùm hoa thật đẹp xuống: “Bác gái, hi vọng bác phù hộ cho bác trai tỉnh lại, bác cũng không nỡ thấy Hoàn Hoàn cô đơn như thế đúng không?”
Trong tấm ảnh, Thịnh phu nhân nở nụ cười xán lạn mà hiền lành.
“Hôm nay cháu đến còn có một việc muốn nói với bác. Cháu muốn nói cháu sẽ không rời khỏi Hoàn Hoàn, cháu thích cô ấy, từng tuổi này cháu chỉ rung động với một mình cô ấy.” Lăng Tiêu tiếp tục nói: “Cháu hi vọng quãng đời còn lại mỗi ngày thức dậy đều có thể trông thấy cô ấy, hi vọng lúc người khác nhắc đến cô ấy sẽ nghĩ đến cháu, nói Thịnh Hoàn Hoàn là vợ của Lăng Tiêu.”
“Cháu biết trước kia mình không tốt, không biết quý trọng cô ấy, nhưng về sau cháu sẽ dùng cả sinh mạng để bảo vệ cô ấy. Cho nên hi vọng bác gái dưới suối vàng hãy phù hộ cho cháu và Hoàn Hoàn, cháu cam đoan với bác là đời này sẽ yêu thương tôn trọng cô ấy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.