Trong ảnh, Thịnh phu nhân nở nụ cười xán lạn hiền lành.
Lăng Tiêu nghĩ bà nhất định sẽ chấp nhận!
Lúc này Văn Sâm đi tới từ đằng xa: “Lăng Gia, Thịnh tiểu thư ra ngoài, muốn tôi đi theo không?”
Lăng Tiêu chống mộ bia mà đứng lên: “Tôi đi chung với anh.”
Đáy mắt Văn Sâm lướt qua một tia lo lắng: “Nhưng thương tích của anh…”
Lăng Tiêu thờ ơ: “Không ngại.”
Phượng Cảnh Thiên tổ chức tiệc sinh nhật trong biệt thự bên bờ biển của mình, lúc Thịnh Hoàn Hoàn đi đến đó thì trông thấy rất nhiều nam thanh nữ tú đang đậu từng dãy xe sang bên ngoài biệt thự.
Mấy vệ sĩ mà Thịnh Hoàn Hoàn dẫn theo bị chặn ở ngoài cửa, bảo vệ gác cổng nói chỉ có thể mang một người đi vào.
Anh ta còn nói đây là phép tắc, mọi người phải bình đẳng như nhau.
Thịnh Hoàn Hoàn không làm khó anh ta mà chọn một người tương đối nhanh nhẹn đi theo.
Sau khi đi vào, Thịnh Hoàn Hoàn đã nhìn thấy rất nhiều người phụ nữ mặc Bikini đi tới đi lui, phần lớn những người này đều là minh tinh hạng ba bốn hay hotgirl trên mạng.
Sau lưng các cô có một ao nước nóng mấy chục mét vuông.
Mà Phượng Cảnh Thiên đang huênh hoang ngồi trên ghế dài bên cạnh ao, trái ôm phải ấp.
Quả nhiên Phượng Cảnh Thiên không phụ tên tuổi công tử đào hoa.
“Phượng tổng, sinh nhật vui vẻ.” Thịnh Hoàn Hoàn nhận lấy món quà từ trong tay vệ sĩ phía sau rồi dùng hai tay nâng lên.
Phượng Cảnh Thiên đuổi hai người phụ nữ bên người mình đi rồi lười biếng dựa vào ghế nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “À, đây không phải là tiểu thư đứng đầu, tay đua quán quân của Hải Thành – Thịnh Hoàn Hoàn sao? A, tôi nên gọi cô là Thịnh tổng mới đúng.”
Nam nữ bốn phía đều nhìn về hướng Thịnh Hoàn Hoàn.
Phượng Cảnh Thiên nhận lấy hộp quà trên tay Thịnh Hoàn Hoàn rồi cố ý sờ lên mu bàn tay của cô, từ từ vuốt ve.
Thịnh Hoàn Hoàn buồn nôn rụt tay lại: “Phượng tổng, không biết hai cụ nhà có tới không, tôi muốn gửi lời thăm hỏi đến họ.”
“Không cần lấy cha mẹ tôi ra dọa tôi.” Phượng Cảnh Thiên cười cười rồi nhìn Thịnh Hoàn Hoàn với ánh mắt sáng ngời: “Tôi nói thẳng với cô đấy Thịnh Hoàn Hoàn, thiếu gia đây coi trọng cô, phong thái của cô trên đường đua thật khiến người ta khó quên.”
Phượng Cảnh Thiên lộ ra vẻ mặt dâm dê, sau đó lại ngả ngớn nói: “Không cần nói nhiều, chúng ta quen nhau đi, hai nhà Phượng Thịnh liên thủ thì chắc chắn sẽ nâng cao một bước.”
Nói xong anh ta đi vh Thịnh Hoàn Hoàn, đưa tay muốn ôm eo của cô, lại bị Thịnh Hoàn Hoàn tránh ra.
Thịnh Hoàn Hoàn giận tái mặt nói: “Phượng tổng, xin hãy tự trọng, nếu anh thật sự muốn theo đuổi tôi thì xin dùng thái độ chân thành.”
Mặc dù lúc này Thịnh Hoàn Hoàn rất muốn cho Phượng Cảnh Thiên một bạt tai rồi đạp anh ta một phát, nhưng đang ở địa bàn của người khác nên Thịnh Hoàn Hoàn đành phải nhịn.
Lúc này một giọng nói bén nhọn truyền đến: “Phượng tổng, Thịnh Hoàn Hoàn chướng mắt anh đó.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về hướng tiếng nói thì trông thấy Lam Tiếu, Trần Phỉ Phỉ và Bạch Sương.
Người vừa nói chuyện là Lam Tiếu.