Khi Thịnh Hoàn Hoàn và đám người Lý Hưng Hoài đi vào bãi đua xe lần nữa thì nhìn thấy từng gương mặt mất mát.
Cao Dương cảm thán: “Không ngờ chỉ trong một buổi sáng ngắn ngủn mà chúng ta chỉ còn lại mấy người.”
Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Người có thể nhận thêm sau, với tình hình hiện tại của chúng ta, tay đua chỉ cần chất lượng không cần số lượng, người càng ít lại càng tốt.”
Lý Hưng Hoài cũng nói: “Tiểu Hoàn nói rất đúng, hiện tại đoàn xe chúng ta có tài chính, trong ngắn hạn sẽ không nhận học viên nữa, chúng ta có thể tập trung chuẩn bị cho cuộc thi quốc tế, Vũ Yến sẽ bước vào một hành trình hoàn toàn mới.”
Vũ Yến vẫn là Vũ Yến, cho dù có thêm một cổ đông, nhưng đây đã là kết quả tốt nhất đối với Lý Hưng Hoài và Vũ Yến.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn từng gương mặt mất mát, sải bước đi đến trước một chiếc xe bị đập phá, đôi chân thon dài nâng lên, lập tức đứng ngay trên đầu xe.
Mọi người bất giác nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn nhếch môi đỏ lên, trong giọng nói uyển chuyển mang theo sự tự tin và kiên định đối với tương lai tốt đẹp: “Mọi người đừng nhụt chí, Hoa Hạ chúng ta có thành ngữ gọi là tuyệt địa trùng sinh, tôi tin hôm nay không phải hồi kết, mà là một khởi điểm hoàn toàn mới của Vũ Yến.”
“Nói thì dễ, hiện tại đoàn xe chỉ còn lại hai tay đua.” Không biết là ai mà nói ra một câu làm người ta uể oải như vậy.
“Nhiều người nhất định hữu dụng sao?” Thịnh Hoàn Hoàn hỏi lại một câu.
Không ai có thể phản bác cô.
Trước kia Vũ Yến có rất nhiều người, còn không phải vẫn xuống dốc sao?
Tiếp theo Thịnh Hoàn Hoàn lại nói: “Chỉ cần có thực lực, cho dù đoàn xe chỉ có vài người thì vẫn có thể kiếm tiền, vẫn có thể nổi tiếng Hoa Hạ, vẫn có thể đi ra biên giới, xin mọi người nhớ kỹ một câu, trước nay thế giới này nói chuyện dựa vào thực lực, không phải dựa vào nhân số.”
Trước nay thế giới này nói chuyện dựa vào thực lực, không phải dựa vào nhân số.
Mọi người bị những lời này làm chấn động, trầm mặc thật lâu.
Trong một mảnh yên tĩnh, Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên thay đổi phong cách: “Còn chưa kịp tự giới thiệu với mọi người, tôi tên là Thịnh Hoàn Hoàn, là đồng đội mới của mọi người, cũng là người mới trong giới đua xe, về sau xin các vị tiền bối chỉ giáo nhiều hơn.”
“Cô thật sự là người mới?”
Người hỏi chuyện là quản lý Phương Tề, ông rất kinh ngạc trước câu nói của Thịnh Hoàn Hoàn, một người mới lấy tự tin đâu ra mà nói những lời vừa rồi?
Mà phản ứng của mọi người đều giống như Phương Tề, mang đầy khó hiểu và nghi ngờ đối với thực lực của Thịnh Hoàn Hoàn, dù sao đội trưởng Lý coi cô là hy vọng của Vũ Yến, nhưng cô lại nói mình là người mới.
Đối diện với ánh mắt nghi ngờ của mọi người, Thịnh Hoàn Hoàn tự nhiên hào phóng gật đầu: “Xem như là vậy, dù sao tôi cũng không phải tay đua chuyên nghiệp.”
“Vậy cô từng tham gia thi đấu chưa?” Mao Tuấn hỏi.
Thịnh Hoàn Hoàn bình tĩnh trả lời: “Đương nhiên từng tham gia, bằng không sao lấy được giấy phép đua xe? Không có giấy phép thì sao có tư cách báo danh cuộc thi quốc tế?”
Tiếp theo Mao Tuấn lại hỏi: “Vậy cô lấy giấy phép cấp bậc nào?”
Mọi người đều biết giấy phép đua xe chia thành năm cấp là cấp A, cấp B, cấp C, cấp E và cấp G.