Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 242:




Nghe vợ chồng Hàn Tín nói thế, cổ họng Mộ Tư như nghẹn lại, ngực đau đớn âm ỉ.
Anh ta biết cô rất yêu mình, vẫn luôn biết.
Anh ta cũng không muốn chia tay, nhưng mọi chuyện đã quá muộn, cô đã kết hôn, thành vợ người khác. Mà anh không bỏ xuống được Bạch Tuyết, cô gái này đã chịu quá nhiều đau khổ vì anh, anh không thể có lỗi với cô ấy nữa.
Thấy Mộ Tư lựa chọn trầm mặc, vợ chồng Hàn Tín đặc biệt thất vọng.
Sau một lúc lâu, Hàn phu nhân mới nói: “Mặc kệ thế nào, vợ chồng chúng tôi cũng muốn gặp cô ấy một lần, hy vọng anh có thể thỏa mãn nguyện vọng này của chúng tôi.”
Ánh mắt Mộ Tư lập loè, hai mắt ảm đạm như hiện lên một tia sáng: “Tôi sẽ cố gắng.”
Lúc này Hàn phu nhân mới vừa lòng gật đầu, trong lòng thầm nghĩ: Hy vọng anh chàng này đừng phụ lòng bà, có thể làm lành với cô nhóc kia.
Về đến nhà, Thịnh Hoàn Hoàn vẫn luôn không thể bình tĩnh, cô không muốn tham dự tiệc tối hôm nay, cô không muốn ngồi chung bàn với Mộ Tư.
Vợ chồng Hàn Tín đã từng nhìn thấy dáng vẻ ân ái của bọn họ. Lăng Tiêu lại đặc biệt để ý quá khứ giữa cô và Mộ Tư, sợ thể xác tinh thần cô không trinh cắm sừng lên đầu hắn, tiệc tối đêm nay chính là cực hình tàn khốc đối với cô.
Mặc kệ cô làm tốt đến mấy, Lăng Tiêu cũng có thể moi móc ra sai lầm.
Cô không muốn đi, không muốn đi chút nào cả.
Nhưng cô lại không có dũng khí gọi điện thoại cho Lăng Tiêu. Hắn nhất định sẽ cảm thấy trong lòng cô có mờ ám, sợ bị hắn phát hiện cô còn lưu luyến Mộ Tư nên mới không dám ngồi cùng bàn với Mộ Tư.
Dù sao cô làm thế nào cũng là sai!
Đây là một nan đề không có lời giải.
Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi suy nghĩ, nếu hiện tại cô bệnh nặng không dậy nổi, thần trí không rõ thì tốt rồi!!!
Vào khoảng 5 giờ chiều, Lăng Tiêu gọi đến.
Thịnh Hoàn Hoàn không hề chuẩn bị, đang nằm trên giường giả chết không muốn nhúc nhích.
Lăng Tiêu gọi đến làm cô sợ tới mức như cá chép lộn mình ngồi bật dậy khỏi giường, rối rắm thật lâu mới chấp nhận số phận mà bắt máy, dù sao chết cũng chỉ là một đao.
“Alo…”
Lăng Tiêu nói với cô bằng hình thức thông báo: “Buổi tiệc 7 giờ, cô chuẩn bị đi.”
Thịnh Hoàn Hoàn nắm chặt khăn trải giường dưới mông: “Anh sẽ về đón tôi à?”
Lăng Tiêu lạnh nhạt đáp lại một câu “Không rảnh”, sau đó tắt máy.
Thịnh Hoàn Hoàn ném điện thoại, nhại theo hắn cũng nói một câu “Không rảnh”, sau đó lại ngã xuống giường giả chết.
Làm sao bây giờ, phải mặc bộ đồ nào, có cần trang điểm không?
Lấy sự hiểu biết trong thời gian này của cô đối với Lăng Tiêu, nếu cô không trang điểm thì hắn nhất định sẽ cảm thấy cô cố ý giả vờ đáng thương trước mặt Mộ Tư.
Nếu cô trang điểm, hắn nhất định sẽ thấy cô cố ý trang điểm cho Mộ Tư xem.
Thịnh Hoàn Hoàn nằm trên giường lăn qua lộn lại, cảm thấy quá đau đầu.
Lúc này lại có một cú điện thoại gọi đến, là một dãy số xa lạ.
Thịnh Hoàn Hoàn để nó reo một hồi mới bấm nút nghe: “Ai vậy?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.