Trước kia Hàn phu nhân từng phá thai, sau đó chỉ cần mang thai thì sẽ sảy thai liên tục, bà từng đi khám rất nhiều bác sĩ, mỗi lần mang thai đều cẩn thận che chở, nhưng vẫn giữ không nổi.
Hiện tại đã qua tuổi 40, vợ chồng bọn họ đều đã từ bỏ.
Hàn Tín nhìn dáng vẻ tự tin của Đường Dật, trong lòng đã dao động, nhưng phần hợp đồng này có ảnh hưởng rất lớn, nhất thời ông cũng không thể quyết định.
Lăng Tiêu phun ra một ngụm khói trắng, ném một phần hồ sơ khác cho Hàn Tín: “Có lẽ Hàn tổng còn chưa đủ hiểu Lăng thị, tôi cho ông một đêm để suy xét, ngày mai trả lời tôi.”
Vừa dứt lời, Lăng Tiêu dụi tắt tàn thuốc trong tay, tiếp theo thì đứng lên: “Tôi đi trước.”
Lăng Tiêu cầm lấy cái áo khoác trên ghế, tiện tay khoác lên người Thịnh Hoàn Hoàn, nhìn cô và nói: “Đi thôi, về nhà.”
Thịnh Hoàn Hoàn giật mình, sau đó co rúm thân thể lạnh lẽo vào áo khoác, đi theo hắn ra ngoài.
Đường Dật vỗ vỗ bả vai Hàn Tín: “Hàn tổng suy xét cho kỹ, chúc ông chơi vui vẻ trong chuyến đi Hải Thành lần này.”
“Đường Dật.” Hàn Tín gọi anh lại: “Xin hỏi Thịnh tiểu thư và Lăng tổng có quan hệ gì?”
Đường Dật cười cười: “Đương nhiên là vợ chồng.”
Vợ chồng?
Hàn Tín thật không ngờ Lăng Tiêu và Thịnh Hoàn Hoàn sẽ là vợ chồng…
Nghĩ đến hình ảnh lần đầu tiên gặp mặt Thịnh Hoàn Hoàn và Mộ Tư, Hàn Tín không khỏi cảm thán, thế sự thật biến ảo vô thường!
Mộ Tư không muốn để người ta nhìn thấy dáng vẻ chật vật của mình, khi Hàn phu nhân đuổi theo ra ngoài thì anh ta đã lên xe.
Khi Hàn phu nhân trở về, liền thấy Thịnh Hoàn Hoàn khoác áo của Lăng Tiêu, đi ra theo sát phía sau hắn.
“Hoàn Hoàn.” Hàn phu nhân gọi cô lại: “Mới giờ này mà đã trở về sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn liếc nhìn Lăng Tiêu một cái, sau đó đi đến chỗ Hàn phu nhân: “Hàn phu nhân, đêm nay thực xin lỗi, mọi người sẽ ở lại Hải Thành mấy ngày?”
Hàn phu nhân nói: “Chắc là ba bốn ngày.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ nhàng thở ra: “Vậy chúng ta hẹn sau đi, tôi dẫn bà đi đua xe, đêm nay tôi về trước, sẽ gọi điện thoại cho bà sau.”
Nhìn Lăng Tiêu lên xe, Thịnh Hoàn Hoàn vội vàng tạm biệt Hàn phu nhân.
Ngồi bên cạnh Lăng Tiêu, Thịnh Hoàn Hoàn kéo chặt lấy áo khoác trên người.
Không biết vì sao, cô đột nhiên cảm thấy rất lạnh!
Lăng Tiêu nhìn Thịnh Hoàn Hoàn co ro người vào lớp áo thì cảm thấy đặc biệt chói mắt, cô không thích bị hắn chạm vào như vậy sao?
Nghĩ đến dáng vẻ vừa rồi Thịnh Hoàn Hoàn cắn môi chịu đựng dưới người mình, hắn lại kéo cô lên đùi…
Phản kháng là vô dụng, cô chỉ có thể chịu đựng.
Vết thương trên môi lại rách rồi, đau quá…
Đến lúc nào sự tra tấn này mới có thể dừng lại?
Lúc trở về, Hàn Tín nói cho Hàn phu nhân biết kỳ thật Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Tiêu là vợ chồng, Hàn phu nhân khiếp sợ nói không nên lời.