Kỳ thật không chỉ Lăng Phi nghĩ như thế mà hai mươi mấy người ở đây đều nghĩ vậy, còn mấy người không tỏ thái độ là đang chờ xem kết cục của Thịnh Hoàn Hoàn.
Thủ đoạn của Lăng Tiêu luôn rất tàn nhẫn, hôm nay Thịnh Hoàn Hoàn làm hắn mất hết mặt mũi, không biết “Ma quỷ” mà ai nhắc đến cũng biến sắc này sẽ trừng trị cô như thế nào.
“Người đâu.” Lăng Phi vừa dứt lời thì giọng nói của Lăng Tiêu đã lập tức vang lên.
Tới rồi tới rồi, trái tim mọi người lập tức căng thẳng theo giọng nói của Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu vừa dứt lời, mọi người liền thấy mười mấy vệ sĩ bỗng lập tức lao đến chỗ Thịnh Hoàn Hoàn từ vị trí cách xa hơn mười mét, khí thế của họ làm người ta run sợ.
Lam Tiếu thấy mặt Thịnh Hoàn Hoàn trắng bệch thì khóe miệng không nhịn được mà nhếch lên, trông dào dạt đắc ý.
Đúng lúc này, giọng nói của Lăng Tiêu lại vang lên, đơn giản nhưng đáng sợ: “Bắt hầu gái nói dối kia lại cho tôi, tra tấn hỏi cung.”
Tra tấn hỏi cung?
Lăng Tiêu này không hổ là ác ma máu lạnh, không màng đến tình cảm vợ chồng chút nào.
Chờ đợi, hầu gái nói dối?
Mọi người lập tức phản ứng lại, người hầu vừa rồi đã bị hai vệ sĩ nâng đi.
Người hầu kia lập tức hoảng loạn, không ngờ người bị bắt lại là mình, phản ứng đầu tiên của cô ta là cầu cứu Lam Tiếu có quan hệ với mình: “Lam tiểu thư cứu mạng, cứu tôi…”
Trong nháy mắt, mặt Lam Tiếu trắng bệch, không còn chút máu.
Xong rồi, chỉ cần vừa thẩm vấn thì chuyện cô ta mua chuộc sẽ không giấu được, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?
Lòng Lam Tiếu rối như tơ vò, hoảng loạn nhìn về phía Lăng Tiêu, đúng lúc đối diện với đôi mắt khủng bố lạnh lẽo kia, thân thể lập tức không khống chế được mà run rẩy, cô ta cảm thấy mình như rơi vào địa ngục đầy máu, chờ đợi cô ta sẽ là diệt vong.
Sao lại như vậy, sao Lăng Tiêu lại tin tưởng lời nói không bằng chứng, mà còn đột nhiên sửa miệng của Thịnh Hoàn Hoàn kia chứ?
Mọi người cũng nghĩ giống như Lam Tiếu, tình huống vừa rồi giống như Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên nổi hứng mà tiện tay chỉ vào một người chịu tội thay gần đó, Lăng Tiêu lại tin tưởng chuyện ma quỷ của cô, làm người ta cảm thấy thực vớ vẩn.
Mọi người khó hiểu và khiếp sợ trước cách làm của Lăng Tiêu, đồng thời còn nhịn không được tò mò.
Ngay cả Thịnh Hoàn Hoàn cũng không ngờ Lăng Tiêu sẽ tin tưởng mình, ánh mắt vừa rồi hắn nhìn cô rõ ràng mang theo trách cứ và lửa giận hừng hực.
“Tiêu Nhi, con làm gì vậy?” Lăng Hoa Thanh khó hiểu nhìn về phía Lăng Tiêu, ông ta phát hiện mới một thời gian không gặp mà đứa con trai trước mắt đã làm mình nhìn không thấu.
Lăng Tiêu quay đầu lại nhìn Lăng Hoa Thanh, trong ánh mắt sắc bén lập loè tia sáng nhạy bén và kiên định: “Ba, con tin tưởng Thịnh Hoàn Hoàn, chúng ta chờ xem kết quả đi!”
Dứt lời, Lăng Tiêu không để ý tới ánh mắt khác thường của mọi người, đôi chân thon dài bước từng bước một về hướng Thịnh Hoàn Hoàn, đột nhiên cong thắt lưng thẳng tắp xuống mà bế cô lên không, sau đó đi nhanh vào nhà cũ.
Thịnh Hoàn Hoàn cứng đờ để Lăng Tiêu ôm, đôi tay không biết nên đặt ở đâu, đầu óc cô đã rối loạn, cô cần khởi động lại thùng CPU của mình.