Thẩm Nam này dầu muối không ăn, người đầu tiên Chu Tín xử lý sau khi leo lên chính là anh ta, mà anh cũng biết rõ điểm này.
Thẩm Nam vừa nói xong thì Dương Lập và Trần Hạo Thiên đều không dám đi về phía trước nửa bước.
Vài giây sau, Dương Lập run run rẩy rẩy ngồi xuống, thấy vậy, Trần Hạo Thiên do dự một lát rồi cũng chịu ngồi, những người khác căn bản không dám nhúc nhích.
Bên ngoài, Chu Tín đợi hồi lâu vẫn không thấy ai đi ra, lúc này ông ta mới biết mình khinh địch. Nhưng đến bây giờ ông vẫn không biết rốt cuộc tin nhắn bọn Dương Lập thu được viết cái gì.
Khó trách Thịnh Hoàn Hoàn dám một mình tiến đến, thì ra trong tay có nắm át chủ bài, chẳng lẽ có người đứng sau lưng giúp cô?
Trần Văn Huy thì sao? Có phải ông ta cũng bị uy hiếp giống như bọn Dương Lập?
Hiện tại Chu Tín thật sự không thể mặt dày trở về phòng họp, chỉ có thể gọi điện thoại cho Trần Văn Huy, nhưng vừa vang hai tiếng thì điện thoại đã bị cắt đứt.
Chu Tín suýt ném mạnh điện thoại ra ngoài, ông ta biết Trần Văn Huy đã phản chiến.
Chu Tín hoàn toàn không ngờ sẽ có kết quả này, tối hôm qua ông ta vừa gặp mặt Trần Văn Huy và đạt thành hiệp nghị, không ngờ nhanh như thế đã bị phản chiến.
Rốt cuộc là ai đang giúp cô?
Lăng Tiêu kia không có động tĩnh, hai ngày này chỉ có Mộ Tư đi đến Thịnh gia, xem ra là Mộ Tư rồi.
“Giỏi lắm Thịnh Hoàn Hoàn, chúng ta chờ xem.”
Cho rằng tóm được một ít nhược điểm là có thể thành công ngồi lên vị trí kia, cô quá ngây thơ rồi, cho dù cô ngồi lên đó thì có thể duy trì được mấy ngày?
Chu Tín đưa ra một quyết định, tiện tay ngoắc một thư ký đến: “Cô vào phòng họp nói với họ một tiếng, tôi đột nhiên cảm thấy không khoẻ, phải về nhà nghỉ ngơi một tuần.”
Thư ký gật đầu, sau đó vào phòng họp.
Chu Tín nhìn bóng dáng thư ký, trong lòng cười lạnh: Hừ, cho dù có người đứng sau lưng giúp cô, cho dù cô nắm nhược điểm trong tay, nhưng các cao tầng không chịu thì cô có thể làm gì? Sau này sẽ đến lúc cô đến cầu xin ông ta.
Thư ký tới truyền lời, làm các cao tầng và cổ đông trong phòng họp quay mặt nhìn nhau.
Chu Tín là cổ đông lớn thứ hai của công ty, ông ta đã đi rồi, vậy chẳng phải hội nghị hôm nay không tiến hành được nữa sao?
Vì thế có người nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn và hỏi: “Thịnh tiểu thư, nếu Chu tổng giám không khỏe thì chúng ta có nên hoãn lại hội nghị này không?”
Mọi người nhìn Thịnh Hoàn Hoàn với dáng vẻ không kiên nhẫn, có người đã đứng lên, đến bây giờ còn làm ra vẻ, không coi Thịnh Hoàn Hoàn ra gì.
Thịnh Hoàn Hoàn từng bước từng bước nhớ kỹ những người này, ánh mắt dừng lại trên mặt Tống Chí Thượng.
Tống Chí Thượng trở tay gõ gõ mặt bàn, giọng nói rất mạnh mẽ đanh thép: “Thế nào, hiện tại Thịnh Thế thiếu một người là không thể hoạt động nữa đúng không?”
Tống Chí Thượng cũng là cao tầng công ty, trên tay nắm giữ 5% cổ phần Thịnh Thế, tuy chỉ là một cổ đông nhỏ, nhưng luôn có uy tín ở công ty.
Chỉ là người này là lão gian manh khôn khéo, nhìn như không về phe nào, nhưng kỳ thật người đa mưu túc trí nhất là ông.