Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 702:




Dù sao lúc này mọi chuyện lấy sự phát triển của công ty làm trọng, cho dù là giám đốc công ty cũng phải cúi đầu khi cần thiết.
Xấu hổ qua đi, mọi người chờ mong nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn, bao gồm Tống Chí Thượng và Thẩm Nam.
Đứng trước sự phát triển của công ty, tất cả ân oán cá nhân đều phải để qua một bên, về sau có rất nhiều cơ hội đọ sức, nhưng bỏ lỡ cơ hội thì coi như hết.
Cảnh này làm sau lưng Thịnh Hoàn Hoàn phát lạnh, nếu ngày đó cô không đến gara Đường thị chặn người thì phỏng chừng lúc này thật sự sẽ bị bọn họ ép phải ăn nói khép nép đi cầu xin Chu Tín trở về. Khi đó Chu Tín nhất định sẽ tìm mọi cách làm khó dễ và sỉ nhục cô.
Thịnh Hoàn Hoàn ngừng suy nghĩ, lại nhìn vào Dương Lập: “Đã nói Chu tổng giám bị bệnh, mấy ngày nay tôi bận lên bận xuống, không có thời gian đi thăm, không biết Chu tổng giám ông ta bị bệnh gì?”
Muốn dụ ông ta nói ra?
Dương Lập không cho là đúng: “Chỉ bị cảm bình thường thôi, chẳng qua người già rồi, khả năng khôi phục kém, có chút bệnh nhẹ cũng bị dày vò thật lâu.”
Dương Lập không cho rằng mình nói như vậy có gì không ổn, lấy tình thế hiện tại, dù trực tiếp nói họ muốn làm khó thì cô có thể làm gì được?
Còn không phải ngoan ngoãn đi cùng ông ta đến Chu gia mời người?
“Chỉ là cảm bình thường sao?” Thịnh Hoàn Hoàn nhướng mày, sau đó gật đầu và nói: “Được, nếu Chu tổng giám bị cảm, vậy tôi phái tài xế đi đón ông ta, cũng đừng để ông ta lại gió thổi trúng.”
Khóe miệng Dương Lập lại giật giật, ai muốn cô phái xe riêng, trong nhà Chu Tín người ta không có tài xế không có xe sao mà cần cô kêu người đi đón?
Mặt Dương Lập trầm xuống: “Thịnh tổng, sức khỏe Chu tổng giám không thích hợp bôn ba nhiều.”
“Nói cách khác, ông ta còn không thể về công ty đúng không?” Thịnh Hoàn Hoàn hỏi: “Đây là ý của quản lý Dương hay là Chu tổng giám?”
Dương Lập: “Là sức khỏe của Chu tổng giám không cho phép.” .
||||| Truyện đề cử: Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ |||||
Thịnh Hoàn Hoàn đang giả ngu sao, còn chưa thấy rõ thế cục?
Thịnh Hoàn Hoàn thản nhiên nói: “Phải không? Vậy bảo ông ta ở nhà nghỉ ngơi thêm mấy ngày, dưỡng bệnh cho khỏi hẳn rồi lại đến, dù sao hiện tại công ty có ông ta không cũng giống nhau.”
“A, Thịnh tổng nghĩ cũng quá đơn giản.” Dương Lập cười lạnh: “Không nói cái khác, chỉ bàn về dự án Đường thị, nếu không có Chu tổng giám đứng giữa lôi kéo thì ai dám nói mình có nắm chắc giành được nó?”
Cả phòng cao tầng không ai dám hé răng.
Thịnh Hoàn Hoàn không nóng không giận: “Không phải ông nói ông ta không thích hợp bôn ba sao?”
“Là không thích hợp bôn ba.” Tới thời khắc này, Dương Lập cũng không nói vòng vo với Thịnh Hoàn Hoàn nữa mà trực tiếp nói: “Nhưng nếu Thịnh tổng đích thân ra mặt đi mời thì Chu tổng giám không khoẻ đến mấy cũng nhất định sẽ giúp Thịnh tổng một tay.”
Rốt cuộc cũng ép Dương Lập nói ra lời này.
Rốt cuộc cũng ép Dương Lập nói ra lời này.
“Tức là muốn tôi đích thân đi mời thì ông ta mới bằng lòng tới.” Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn cũng hết kiên nhẫn, mặt trầm xuống nghiêm khắc cả giận nói: “Nếu tôi nhớ không lầm, Chu tổng giám đã xin nghỉ một tuần. Mọi người đều đang cố gắng tranh giành dự án Đường thị, ông ta thì ngược lại, ốm đau một chút là có thể buông bỏ công việc, một tuần không đi làm, còn chẳng quan tâm đến dự án của công ty.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.