Đoàn xe Lôi Đình vừa ra tới thì fan lại hò hét lần nữa.
Vũ Yến bị lạnh nhạt lại càng cảm thấy bị đả kích.
Trực tiếp đến sân đua luôn được các fan hoan nghênh nhất do có thể xem cả trận thi đấu, vì thế lần nào trên sân cũng chen vào đủ loại quảng cáo.
Lúc này, quảng cáo trang sức do Triệu Giai Ca quay cho Thịnh Thế đã được treo lên, hình ảnh đã được chỉnh sửa hoàn thiện làm cô ta càng xinh đẹp động lòng người.
Nhưng giữa các biển quảng cáo, vẻ đẹp của cô ta cũng không nổi bật, ảnh hậu, ca hậu, xe thần, những người này đủ để làm cô ta ảm đạm đi rất nhiều.
Thịnh Hoàn Hoàn nhăn mày, cảm thấy công ty đã uổng tiền, ngay khi cô chuẩn bị dời mắt đi thì thấy được Lăng Tiêu và Lâm Chi Vũ.
Hai người ngồi trên khán đài, Lâm Chi Vũ còn ôm Lăng Thiên Vũ trên đùi, nhìn qua cứ như một nhà ba người. Lâm Chi Vũ ngồi bên cạnh Lăng Tiêu, thoạt nhìn thật xứng đôi vừa lứa.
Điều làm Thịnh Hoàn Hoàn bất ngờ là Lăng Thiên Vũ, trong khoảng thời gian ở chung với cậu nhóc, cậu vẫn luôn bám dính lấy cô, cô còn tưởng mình có vị trí đặc biệt trong lòng cậu, không thể thay thế được. Không ngờ thực tế không phải như thế.
Điều này cũng gián tiếp chứng minh Lăng Tiêu và Lâm Chi Vũ đã sớm quen biết, hơn nữa quan hệ khá thân thiết.
Lúc này, Lăng Tiêu nhìn về hướng cô, Thịnh Hoàn Hoàn lạnh nhạt dời mắt đi.
Đêm đó bị Lăng Tiêu ném ở giữa đường, Thịnh Hoàn Hoàn liền biết hắn chỉ điểm cho cô chỉ vì ích lợi của đoàn xe, mà không phải vì cô là ai, hiện giờ Lâm Chi Vũ xuất hiện giống như đang cười nhạo cô tự mình đa tình.
Rất nhanh Thịnh Hoàn Hoàn đã dẹp ba người Lăng Tiêu khỏi đầu, cùng các tay đua thề với quốc kỳ, coi mạng sống là quan trọng nhất, nghiêm khắc tuân thủ quy tắc thi đấu, sau đó là bài quốc ca. . Chương 𝗆ới nhấ𝒕 𝒕ại ~ T 𝐫 U 𝗆 T 𝐫 u у 𝖾 n.Ⅴn ~
Cả nước có mấy ngàn tay đua tham gia cuộc đua quốc tế lần này, vòng quảng bá đầu đã đào thải một phần rất lớn, hiện giờ xuất hiện trên hiện trường đều các tay đua tinh anh.
Thịnh Hoàn Hoàn không tham gia quảng bá là vì có kỷ lục, cô có thể không cần tham gia vòng đào thải.
Lữ Nguyên Lãng được sắp vào vòng thứ nhất, có lẽ tâm lý của anh ta bị ảnh hưởng nên đã bị đào thải ngay vào vòng đầu.
Cuộc thi vào trận chung kết rất tàn nhẫn, mấy trăm tay đua tranh đoạt mấy chục vị trí, cho nên họ không có cơ hội thứ hai, lúc này tâm lý là yếu tố quyết định thành bại.
“Xin lỗi.” Lữ Nguyên Lãng bị đào thải rất suy sút: “Tôi là người đầu tiên lên sân khấu, tôi vốn muốn cho mọi người một khởi đầu tốt đẹp, kết quả… Xin lỗi.”
Lữ Nguyên Lãng là người đầu tiên lên sân, anh ta rất muốn giành lại thể diện cho đoàn xe, không muốn bị những người đó xem thường, kết quả tạo áp lực cho mình quá lớn, phát huy thất thường nên thua.
Lý Hưng Hoài vỗ vỗ vai anh: “Không sao, sau khi trở về tiếp tục nỗ lực, cậu còn trẻ còn có cơ hội.”
Những người khác cũng an ủi Lữ Nguyên Lãng.
Nãy giờ Mao Tuấn vẫn im thinh thích, Thịnh Hoàn Hoàn nhớ anh ta sẽ lên sân vào vòng thứ ba, có lẽ tâm lý của anh ta cũng đã bị ảnh hưởng, lúc này chắc rất khẩn trương, còn chưa lên sân đã tạo áp lực tâm lý rất lớn cho mình.
Thịnh Hoàn Hoàn đi đến bên cạnh anh ta rồi ngừng lại: “Còn nhớ lần đầu tiên tôi lên sân, cả quy tắc thi đấu cũng chưa rõ, một lòng chỉ muốn thắng, liều mạng lao về phía trước, kết quả lật xe, cũng may không có việc gì, nếu không đời này chắc không dám lên sân thi nữa.”
Mao Tuấn nghiêng mặt qua nhìn cô, nặng nề nói: “Người nhà tôi phản đối tôi chơi đua xe, nếu lần này không vào được chung kết thì tôi sẽ rời khỏi Vũ Yến, vào công ty gia đình đi làm.”