Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 879:




Lâm Chi Vũ lập tức cười nói: “Không có gì, để tôi ôm nó, dù sao nó cũng không nặng.”
Lăng Tiêu không nói nữa mà dẫn mọi người đi ra ngoài.
Lăng Kha khó được mà thận trọng kéo kéo tay Thịnh Hoàn Hoàn: “Hoàn Hoàn, hay chúng ta đừng đi?”
Mao Tuấn cũng dừng bước: “Tôi và các cô đi ra nhà ăn ăn.”
Thịnh Hoàn Hoàn cười cười: “Lần đầu tiên ông chủ mời cơm, vì sao không đi?”
Nói xong, cô bước nhanh đuổi theo đội ngũ.
Trên thực tế, lúc này Thịnh Hoàn Hoàn rất bình tĩnh, chính cô cũng bất ngờ, giống như đột nhiên nghĩ thông suốt, thậm chí cảm thấy hình ảnh trai tài gái sắc này còn rất đẹp mắt.
Sau khi đi đến nhà ăn, Mao Tuấn vẫn ngồi bên cạnh Thịnh Hoàn Hoàn, mà đối diện bọn họ là Lăng Tiêu và Lâm Chi Vũ.
Có lẽ trước đó Thịnh Hoàn Hoàn đã làm tổn thương trái tim Lăng Thiên Vũ nên cậu nhóc cứ ngồi trên đùi Lâm Chi Vũ, ngẩng đầu nhìn nhìn cô ở đối diện một cái, sau đó… Không có sau đó! .
||||| Truyện đề cử: Thiên Tài Tiên Đạo |||||
Như vậy cũng khá tốt!
Lăng Tiêu không giới thiệu Lâm Chi Vũ cho mọi người, cô ta cũng nói không nhiều lắm, luôn yên lặng đút thức ăn cho Lăng Thiên Vũ đang ngồi trong lòng, rất dịu dàng cũng rất có kiên nhẫn.
Lâm Chi Vũ thật là mỹ nhân khó gặp, khuôn mặt xinh đẹp dáng người quyến rũ, khí chất cũng cao, biết cách ăn mặc, giọng nói dịu dàng êm tai, nhìn ra được là con gái xuất thân từ gia đình khá giả, trông rất có văn hoá.
Cô gái như vậy thật sự rất xứng với Lăng Tiêu.
Có thể là mọi người hơi sợ Lăng Tiêu, hơn nữa còn là quan hệ cấp trên và cấp dưới nên không khí trên bàn ăn không tốt lắm, Lăng Kha ngượng ngùng trò chuyện vài câu rồi từ bỏ, Thịnh Hoàn Hoàn thì từ đầu tới đuôi không mở miệng.
Khi sắp ăn no, cô nghe thấy Lý Hưng Hoài nhắc tới tên mình thì ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của Lăng Tiêu.
Lăng Tiêu giật giật môi: “Lý đội rất xem trọng cô, biểu hiện cho tốt, đừng làm thất vọng.”
Thịnh Hoàn Hoàn lạnh nhạt đáp lại một câu: “Cảm ơn, tôi sẽ cố gắng.”
Sau đó cô dời mắt đi, uống xong phần canh còn lại không nhiều lắm trong chén, chùi chùi miệng rồi nói chuyện với Lăng Kha và Mao Tuấn.
Lăng Tiêu nhíu mày, hắn đã nhận ra sự thay đổi của Thịnh Hoàn Hoàn, hôm nay cô lạnh nhạt với hắn hơn bất cứ lúc nào, từ lúc nãy tới giờ cô không nhìn hắn lấy một cái.
Cô mặc kệ cả Thiên Vũ, chẳng lẽ thái độ yêu thích Thiên Vũ trước kia đều làm bộ?
Lăng Tiêu liếc nhìn Mao Tuấn ngồi bên cạnh Thịnh Hoàn Hoàn một cái, sau đó cũng dời mắt đi chỗ khác.
Lúc này, điện thoại của Lâm Chi Vũ vang lên.
Lâm Chi Vũ liếc nhìn một cái rồi nhìn về phía Lăng Tiêu, thấp giọng nói: “Là bác trai.”
Lăng Tiêu gật đầu, ôm Lăng Thiên Vũ qua: “Cô đi nghe máy đi!”
Lâm Chi Vũ đi qua một bên nghe điện thoại, vài phút sau lại về tới chỗ ngồi, nhỏ giọng nói với Lăng Tiêu: “Bác trai đã biết tối hôm qua tôi ngủ lại Lăng Phủ, hỏi tôi ở có quen không.”
Lăng Tiêu nói: “Tin tức của ba cũng nhạy thật.”
Lâm Chi Vũ dịu dàng cười nói: “Bác chỉ quan tâm anh thôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.