Cuối cùng cái con bé này cũng nghĩ thông suốt, thật không dễ dàng!
Khi họ trở lại bãi xe thì gặp phải Triệu Giai Ca, nhưng đã không thấy Lệ Hàn Tư đâu.
Triệu Giai Ca mang sắc mặt lạnh lẽo đi về hướng Lăng Kha: “Nhờ cô ban tặng, chỉ sợ tôi và Lệ Hàn Tư không làm bạn được nữa, hy vọng lần sau trước khi cô vô cớ gây rối thì nên suy xét hậu quả, còn nữa, dù kết cục của hai người thế nào cũng đừng kéo tôi vào nữa.”
Những lời này của Triệu Giai Ca hoàn toàn phủi sạch trách nhiệm, biến Lăng Kha thành người phụ nữ ghen tuông bậy bạ, vô cớ gây rối.
“Nói đủ chưa?” Lăng Kha lạnh nhạt nhìn cô ta: “Nói đủ thì cút, đừng cản đường chúng tôi.”
Sắc mặt Triệu Giai Ca trở nên rất khó xem, Lữ Nguyên Lãng nhịn không được đứng ra nói chuyện thay cô ta: “Lăng Kha, chú ý giọng điệu của cô, chúng ta cùng một đoàn xe, đừng vì việc riêng của các người mà làm ảnh hưởng sự đoàn kết.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhíu mày nhìn Lữ Nguyên Lãng một cái: “Không hiểu thì đừng lên tiếng.”
Mao Tuấn tiến lên vỗ vỗ vai Lữ Nguyên Lãng: “Chuyện giữa phụ nữ, đàn ông chúng ta đừng xen vào thì tốt hơn.”
…
Trận thi đấu của Thịnh Hoàn Hoàn được sắp xếp vào khoảng bốn giờ chiều, thi chung với cô còn có Kim Thần.
Trước khi lên sân Kim Thần đã đội mũ giáp, đứng bên cạnh Thịnh Hoàn Hoàn, nhịn không được trêu chọc: “Xem ra chúng ta thật có duyên!”
Thịnh Hoàn Hoàn lạnh lùng nhếch khóe miệng lên: “Thế nào, mắt hết sưng rồi?”
Khóe miệng Kim Thần dưới mũ giáp giật giật: “Phụ nữ hung dữ quá coi chừng không gả đi được.”
Thịnh Hoàn Hoàn phản bác: “Chỉ có thứ đàn ông yếu hèn mới cảm thấy phụ nữ hung dữ, anh nên tự xét lại bản thân mình, nếu không tôi thật cảm thấy bi thương thay cho người phụ nữ của anh.”
Kim Thần cười cười: “Miệng lưỡi sắc bén.”
Lúc này, trên màn hình xuất hiện tên của bọn họ, tiếp theo màn ảnh dời về phía Kim Thần, tiếng hoan hô của các fan vang vọng toàn trường.
Kim Thần khoe khoang mà vẫy vẫy tay, Thịnh Hoàn Hoàn nhanh chóng đội mũ giáp lên rồi đi qua một bên, tránh bị chụp chung khung hình, vô cớ khiến fan của anh ta bất mãn.
Trong cuộc thi kế tiếp, Kim Thần dẫn đầu đi trước, Thịnh Hoàn Hoàn vững vàng chiếm vị trí thứ ba, lấy được tư cách tiến vào trận thi thăng cấp tiếp theo.
Sau khi kết thúc, cả đội trở về Vũ Yến, Lý Hưng Hoài tổng kết cho mọi người, cũng bảo họ sớm trở về nghỉ ngơi, chuẩn bị đợt thi thăng cấp thứ hai vào ngày mai.
Chạng vạng, đêm cuối thu càng lạnh, lúc này rất thích hợp đi ăn một chầu lẩu nóng hầm hập.
Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha cơm no rượu say ở nhà Nam Tầm xong thì nhìn chằm chằm đống đồ Diệp Sâm để lại mà buồn rầu.
Lăng Kha: “Thật sự phải ném đi?”
Nam Tầm gật đầu.
Thịnh Hoàn Hoàn: “Xác định?”
Nam Tầm kiên định gật đầu.
Thịnh Hoàn Hoàn kéo tủ quần áo ra, một bên treo đầy những bộ đồ nam đặt may sang quý cao cấp, một bên là đồ nữ hàng hiệu vừa đưa ra thị trường vào quý này, là số đo của Nam Tầm, còn cả mác trên đó, vì thế cô quay đầu lại thương lượng: “Không thì đóng gói để người ta đưa trở về đi?”