Lệ Hàn Thu: “Ha ha, cái này thú vị hơn vừa rồi đó, không biết Vũ Yến các người dám cược không?”
Tầm mắt mọi người không khỏi tập trung lên người Triệu Giai Ca và Thịnh Hoàn Hoàn.
Hai cô đều là nhân vật có mặt mũi ở Hải Thành, một người là tiểu thư đứng đầu, một người là tài nữ dự bị, nếu các cô múa thoát y trên sân thi thì nhất định sẽ làm rúng động cả Hải Thành.
Bọn Lý Hưng Hoài và Mao Tuấn đều rất tức giận, đoàn xe Vũ Yến có ba nữ tay đua trẻ tuổi xinh đẹp và chưa kết hôn, tiền đặt cược này của Kim Thần là công khai đùa giỡn các cô, hỏi sao họ lại không giận?
Rốt cuộc Triệu Giai Ca cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, một mình cô ta không làm chủ được nên quay đầu lại nhìn về phía Lý Hưng Hoài và các đồng đội khác.
Đáng tiếc không ai đáp lại cô ta.
Lệ Hàn Thu hùng hổ doạ người: “Thế nào, sợ rồi à, người của Vũ Yến hèn nhát như thế từ khi nào?”
Người đứng thứ hai của Quân Hạm – Quân Lê nói: “Các người chỉ có 5 người, nếu không dám đánh cược thì tham gia cuộc đua quốc tế còn có ý nghĩa gì?”
Sắc mặt người của Vũ Yến đều trầm xuống, nếu tiền đặt cược khác thì thôi, họ nhất định sẽ chấp nhận vì chẳng ai muốn mình bị xem thường, nhưng múa thoát y liên quan đến danh dự người phụ nữ…
Kim Thần không chút để ý mà cười nói: “Nếu có thế cũng không dám cược thì tôi khuyên các người nên trực tiếp rút lui đi!”
Nhìn dáng vẻ vênh váo của Kim Thần, Thịnh Hoàn Hoàn thật hối hận hôm đó đánh nhẹ tay quá, đôi môi xinh đẹp hơi nhếch lên: “Lăng Kha, Mao Tuấn, dám đánh cược không?”
Lăng Kha trả lời còn nhanh hơn Mao Tuấn: “Dám, vì sao không dám?”
Mao Tuấn vốn đang do dự, nghe Lăng Kha nói thế thì lập tức nhiệt huyết sôi trào: “Cược, tôi nghĩ các fan hâm mộ nhất định rất có hứng thú với dáng người của Kim Thần.”
Nếu con gái người ta đã không sợ thì một thằng đàn ông như anh e dè cái gì?
Cao Dương cười nói: “Làm tốt lắm.”
Lý Hưng Hoài cũng gật đầu với Thịnh Hoàn Hoàn, ông ta rất tin tưởng họ.
Cuộc đua quốc tế năm nay hà khắc hơn mọi năm, Quân Hạm ghê gớm đến cỡ nào thì số người có thể đi vào trận chung kết cũng không quá nửa. Dựa theo tỉ lệ, chỉ cần ba người của Vũ Yến tiến vào trận chung kết thì họ coi như thắng.
Lấy thực lực của Triệu Giai Ca và Thịnh Hoàn Hoàn, Lý Hưng Hoài không lo lắng chút nào, chỉ cần Lăng Kha và Mao Tuấn có một người phát huy tốt đẹp thì tiến vào chung kết cũng không phải vấn đề.
Cho nên cơ hội bọn họ chiến thắng rất lớn!
Nhìn người trong đội đáp lại Thịnh Hoàn Hoàn, trong lòng Triệu Giai Ca lạnh vài phần, sức kêu gọi của Thịnh Hoàn Hoàn trong đoàn xe lớn hơn cô ta.
Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn không có tâm tình để ý tới Triệu Giai Ca, cô nhìn Kim Thần, môi đỏ nhếch lên càng cao: “Nghe thấy không? Vũ Yến chấp nhận vụ cá cược này, nhưng cá nhân tôi có một yêu cầu nho nhỏ.”
Nụ cười này của Thịnh Hoàn Hoàn quá đẹp quá thu hút, ánh mắt tự tin xinh đẹp tỏa sáng làm không ít đàn ông mất hồn, bị vẻ đẹp hớp hồn của cô làm ngây ra.
Kim Thần cũng không ngoại lệ, vài giây sau anh ta mới trả lời: “Cô nói đi.”
Thịnh Hoàn Hoàn vô tội chớp mắt: “Tháo kính râm của anh xuống.”
Kim Thần sửng sốt, sau đó trêu chọc: “Thì ra Thịnh tiểu thư cũng là fan của tôi, tuy rằng trên mắt tôi có vết thương, nhưng cũng không ảnh hưởng đến gương mặt đẹp trai này, còn có thể thỏa mãn chút yêu cầu của fan.”