Bên cạnh Đường Dật có một người đẹp đang ngồi, Lăng Kha lễ phép gật đầu với hai người rồi đội mũ giáp lên sân thi đấu.
Thịnh Hoàn Hoàn cũng không lo lắng, chỉ cần Lăng Kha phát huy bình thường không xuất hiện sai lầm thì tiến vào chung kết không phải việc khó.
Nhưng kết quả làm người ta không thể ngờ được chính là, Lăng Kha lại là người đầu tiên cán qua vạch đích, tin này khiến người của Vũ Yến vui muốn chết.
Sắc mặt của đội viên Quân Hạm hết sức khó coi.
Nhưng thật lâu sau Lăng Kha vẫn không bước xuống xe.
Mãi đến khi trọng tài tiến lên kiểm tra mới phát hiện Lăng Kha khẩn trương đến mức ngất đi, trọng tài vội vung lá cờ trong tay, rất nhanh cô đã được người ta nâng ra đường đua.
Nhân viên y tế vội vàng tiến lên kiểm tra, đám người Thịnh Hoàn Hoàn lập tức xông lên trước, lúc này một đôi tay mạnh mẽ đẩy đám người ra rồi đi vào, trong giọng nói mang theo sự cường thế làm người ta không xía vào được: “Đều tránh ra.”
Thịnh Hoàn Hoàn thấy Đường Dật ngồi xổm xuống trước mặt Lăng Kha, lấy châm bạc ra rồi lập tức đâm vài châm vào tay Lăng Kha.
“Anh là ai, đừng tự ý đâm kim vào tay đua, xảy ra chuyện gì anh chịu trách nhiệm nổi không?” Nhân viên y tế trong sân thi đấu phẫn nộ chỉ trích Đường Dật.
Nhưng vừa nói xong thì Lăng Kha đã than nhẹ một tiếng rồi chậm rãi mở mắt ra.
“Không có gì chứ?” Đường Dật không để ý tới người nọ mà quơ quơ tay trước mặt Lăng Kha.
Lăng Kha nhìn Đường Dật trước mặt và đám người đứng chung quanh mà hoang mang hỏi: “Tôi xảy ra chuyện gì vậy?”
Đường Dật thu châm bạc lại rồi trêu chọc: “Chỉ là tổ đầu tiên thôi, có cần khẩn trương thành như vậy không?”
Tuy rằng cô gái này rất cởi mở, nhưng khả năng chịu áp lực không cao!
“Đầu tiên?” Lăng Kha ngẩn người, sau đó hưng phấn đến mức ngồi bật dậy, đúng lúc Đường Dật ngẩng đầu, trán của hai người đã đập vào nhau.
Đường Dật hít hà một hơi.
Lăng Kha lại không cảm thấy đau chút nào, cô kích động nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Tớ vào trận chung kết rồi sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu cười: “Ừ, vào rồi.”
“A… Vào rồi vào rồi…” Lăng Kha hưng phấn thét chói tai, cảm xúc khó có thể khống chế, kích động đến ôm lấy người đàn ông trước mặt rồi hôn cái chốc lên mặt hắn một cái: “Chúng ta thắng, chúng ta thắng đoàn xe Quân Hạm rồi, không cần múa thoát y.”
Đường Dật cứng lại, ngơ ngác nhìn cô gái má lúm đồng tiền xinh đẹp như hoa trước mắt, cảm thấy nơi bị cô hôn nóng lên như bị lửa đốt, cả người cũng rạo rực theo.
Khóe miệng Lăng Kha cứng đờ: “Xin lỗi, tôi không cố ý, tôi nhất thời kích động đầu óc nóng lên không nhịn được.”
Đường Dật nhướng mày, hay cô gái này có ý gì với mình?
Thịnh Hoàn Hoàn thấy Lăng Kha không có việc gì thì vội cùng bọn Mao Tuấn sơ tán đám người, để tránh Lăng Kha xấu hổ không chỗ dung thân.
Lăng Kha cảm thấy giải thích như vậy Đường Dật nhất định sẽ hiểu lầm, vội nói lại: “Ý tôi là vừa rồi tôi quá kích động, cảm xúc hơi mất khống chế, anh đừng…”
Trời ơi, cô đang nói cái gì vậy?