Thịnh Hoàn Hoàn bị doạ đến biến sắc, lập tức ra sức giãy giụa.
Nhưng Lăng Tiêu lại dễ dàng tóm lấy tay cô rồi ấn chúng lên đỉnh đầu, ánh mắt tràn ngập chiếm hữu dời từ chiếc cổ mảnh khảnh thẳng xuống phía dưới.
Trắng nõn nà, không có chút dấu vết nào.
Cái này không giống với tưởng tượng của hắn.
Nhưng cục đá đè lên tim hắn cả ngày lại biến mất vào thời khắc này.
“Buông tôi ra, tên chết tiệt này.” Thịnh Hoàn Hoàn phẫn nộ rống giận vào mặt Lăng Tiêu.
Hành vi của Lăng Tiêu làm cô cảm thấy rất nhục nhã, ánh mắt sắc bén bá đạo đó càng làm cô không thoải mái, dựa vào cái gì mà hắn dám làm thế với cô?
Cũng may Lăng Tiêu không làm gì tiếp, khi cô rống giận lần nữa thì hắn đã buông cô ra.
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức nắm chặt áo mình rồi ngồi dậy, hốc mắt đỏ bừng tức giận trừng người đàn ông âm u trước mặt: “Anh có ý gì?”
Hành vi vừa rồi của hắn như đang kiểm tra trên người cô có dấu vết người đàn ông để lại hay không.
Nhưng hắn dựa vào cái gì?
Bọn họ đã ly hôn, hắn có tư cách gì?
Sắc mặt Lăng Tiêu rất khó xem, lạnh lẽo lại mang theo chút âm u.
Hắn thật sự điên rồi nên mới chạy từ xa tới làm ra chuyện này.
Nhưng hắn đã thử nhịn, cuối cùng lại nhịn không được.
Buổi sáng lúc hắn đăng nhập Weibo liền thấy hình ảnh cô và Đường Nguyên Minh hôn môi, còn thấy được cô bị Đường Nguyên Minh ôm lên lầu, paparazzi còn nói cô ở lại chung cư của Đường Nguyên Minh một đêm.
Trai đơn gái chiếc, trai chưa cưới nữ chưa gả thì thử hỏi có chuyện gì không thể xảy ra chứ?
Buổi sáng nhìn thấy cô, hắn đã muốn xé quần áo cô xem bên trong có dấu vết Đường Nguyên Minh để lại hay không.
Có trời mới biết hắn phí bao nhiêu sức lực mới nhịn xuống được.
Nhưng nguyên ngày nay hắn vẫn không bình tĩnh lại nổi.
Cụ thể là từ tối hôm qua nhìn thấy tấm ảnh cô và Đường Nguyên Minh hôn môi, tâm tình của hắn luôn không dịu lại được.
Cả ngày nay hắn không làm được gì cả.
Trong đầu đều là hình ảnh cô nằm dưới người Đường Nguyên Minh, hắn không thể khống chế nổi nữa, điều duy nhất muốn làm là cởi quần áo cô ra để kiểm tra một phen.
Hơn nữa hắn cũng làm như thế.
“Vì sao không nói lời nào, làm thế vui lắm hay sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn không biết lúc này Lăng Tiêu hận bản thân đến mức nào, hắn cho rằng mình khác với Lăng Hoa Thanh, hắn cảm thấy mình có thể lạnh nhạt đối đãi, nhưng kết quả vẫn bước lên con đường xưa của ông ta.
Cô chỉ cảm thấy nếu bên cạnh Lăng Tiêu đã có Lâm Chi Vũ, hai người cũng tính đến chuyện kết hôn thì vì sao hắn còn tới trêu chọc cô?
Thịnh Hoàn Hoàn đỏ mắt cười lạnh với Lăng Tiêu: “Anh muốn tìm cái gì trên người tôi?”
Cả người Lăng Tiêu lạnh thấu xương: “Đừng nói nữa, để tôi im lặng một lát.”