Sau hôn lễ thì Lạc Vô Song và Tiêu Uẩn đã có với nhau một tuần trăng mật ngọt ngào, ban đầu thì họ còn tưởng rằng mọi người chỉ nói đùa về việc hôn lễ kéo dài một tháng thôi, nhưng ai mà có ngờ toàn là những kẻ liều nên hôn lễ của hai người có thể đi vào lịch sử đó.
Ở mỗi nơi thì Lạc Vô Song đều có cho mình một hôn lễ xinh đẹp với các phong cách cực kỳ khác nhau, vốn dĩ Vũ Thư Kiếm còn định sẽ tổ chức vòng quanh thế giới nữa kìa, nhưng vì bây giờ cô đang mang thai, đi lại nhiều sẽ không tốt cho em bé, nên chỉ tổ chức sương sương vài nước thôi.
Kì trăng mật kết thúc thì Tiêu Uẩn cũng đã quay trở lại với công việc, còn Lạc Vô Song thì cũng không có ý định đến trường, cô chỉ nhàm chán ngồi ở nhà và trò chuyện với mẹ chồng mà thôi.
Nhưng đương nhiên để cô ở nhà mãi cũng không tốt cho em bé, vì thế Hồng Tú Vy đã đưa cô cùng đi gặp mặt các phu nhân khác, đồng thời cũng giúp cô nói rõ về thân phận hiện tại, và sau đó thì Lạc Vô Song còn có cho mình một nhóm bạn toàn là thiếu phu nhân nhà danh giá, hiển nhiên thì Hồng Tú Vy cũng rất hãnh diện về con dâu của mình rồi.
Mang thai đến tháng thứ ba thì sinh hoạt vợ chồng cũng đã bình thường trở lại, khi đó Tiêu Uẩn đã luôn về sớm hơn bình thường, vì anh biết rằng vợ anh đang mang thai nên cơ thể rất mệt mỏi, có tội thì chỉ tội cho Trần Thịnh và Trương Mỹ Kiều là phải gánh thay công việc cho vị Tổng Gián Đốc đang chăm sóc vợ mình.
Nhưng họ chẳng dám than vãn gì, nói chung thì người chồng đội vợ lên đầu như Tiêu Uẩn thì cũng không nên nói gì thêm, vì dù có nói thì mọi chuyện cũng vậy à.
Đến tháng thứ sáu thì Lạc Vô Song đã thây bắt đầu thấy mệt mỏi rồi đó, vì mang thai song thai nên bụng cô to hơn những bà mẹ khác, mỗi khi đi lại cũng rất khó khăn, cho nên Tiêu Uẩn lại càng phải giám sát chặt chẽ hơn, cô đi đâu, làm gì thì anh đều đi theo, hơn nữa ngay lúc này thì anh đã giao hết việc cho Tiêu Tấn, để anh có thể ở nhà cùng với vợ của mình.
Lúc đó Lạc Vô Song còn nhìn anh, nói:
- Anh không đi làm thì lấy đâu tiền mua sữa mua tã cho con?
- Không sao, bất quá thì mình bán Đậu Đậu đi là được rồi.
Lạc Vô Song nghe xong còn mắng anh ấu trĩ, nhưng nhìn tình cảm của Đậu Đậu và Cam Cam ngày càng tốt hơn thì cô cũng thấy vui vẻ, bây giờ nếu Cam Cam có thêm em bé thì chắc sẽ vui lắm đây.
Cũng không biết là Cam Cam Đậu Đậu nghe hiểu, hay thật sự chỉ là trùng hợp nữa, nhưng đến khi Lạc Vô Song mang thai đến tháng thứ bảy thì Cam Cam thật sự mang thai rồi, còn là thai song thai y như cô nữa chứ.
Bây giờ Tiêu Uẩn thì chăm cho Lạc Vô Song, còn Đậu Đậu nhà ta cũng ra dáng làm cha mà chăm sóc cho vợ mình rất chu đáo.
Niềm vui bây giờ của Tiêu Tú Trân lại tăng lên đáng kể, cô ấy còn vui vẻ kể cho Lạc Vô Song nghe về những ngày gần đây ở trong trường, hơn nữa chuyện của Trình Đinh và Lý Tinh Thần cũng đã ấn định xong ngày tổ chức lễ kết hôn rồi, là đợi sau khi Lạc Vô Song sinh em bé xong. Vì họ muốn cô chứng kiến cảnh hai người họ kết hôn.
Cuối cùng thì Lạc Vô Song cũng đã bước qua giai đoạn cuối của thai kì, theo như lời của Hồng Tú Vy hay Tiêu Sương Ái nói thì con đầu lòng thường sẽ sinh sớm hơn dự định nên trên dưới Tiêu gia đã sớm chuẩn bị hết rồi, bây giờ chỉ còn chờ Lạc Vô Song la lên đau bụng là sẽ hốt cô vào bệnh viện ngay lập tức.
Nhưng sau đó thì người đau bụng sinh con không phải cô mà là Cam Cam, sau khi hạ sinh được hai bé một trai một gái thì gia đình của Đậu Cam đã rất hạnh phúc, hai bé lần lượt được đặt là Hỏa Hỏa và Mộc Mộc.
Sau khi Cam Cam sinh được gần một tuần thì mới đến lượt Lạc Vô Song chuyển dạ sinh em bé, ban đầu thì vẫn đau ở mức chịu được, cô còn động viên Tiêu Uẩn nói bản thân không sao, tuy nhiên thì do mang song thai nên khó mà sinh thường được, ngay lúc này thì cô liền được đẩy vào phòng mổ.
Gần hai tiếng sau thì hai đứa bé cũng đã an toàn chào đời và cất tiếng khóc đầu tiên, khi y tá đẩy hai đứa nhỏ ra thì Tiêu Uẩn vẫn có chút mong chờ, sau đó anh còn nói:
- Là trai hay gái vậy?
- Là hai hoàng tử nhé.
Đến đây thì Tiêu Uẩn liền chết sững, ôi trời… Tài sản của anh phải còng lưng làm thêm nữa à?
Hai phần sính lễ, hai căn nhà, hai chiếc xe ô tô, còn chưa tính tới vòng vàng nữa… Ôi trời, sao anh thấy đau ví quá vậy nè…
Tuy rằng có chút bất mãn nhưng ngay sau đó anh phải bay vào với vợ mình ngay, cô thì vẫn còn đang khó hiểu nhìn anh đang nhăn cái gì, lúc này anh mới mếu máo nói:
- Vợ ơi, hai phần sính lễ đó…
Nếu không phải Lạc Vô Song vừa được khâu lại xong nên không được cười, chứ nếu cô mà cười là bung chỉ đó. Còn bác sĩ và y tá còn ở lại liền không nhịn được mà cười lớn, ai đời lại nghĩ một tổng tài “bá đạo” như Tiêu Uẩn lại lo lắng vì “hai phần sính lễ” chứ.
Dù nói thế nào thì hai cậu ấm nhà họ Tiêu vẫn được Lạc Vô Song đặt tên cho.
Đứa bé đầu tiên là Tiêu Minh Triết - nghĩa là chàng trai luôn sống theo tiết lý, làm điều đúng đắn. Nhưng tên ở nhà sẽ là “Đại ca”
Và cậu nhỏ hơn sẽ là Tiêu Trọng Triết - nghĩa là chàng trai có tài, thông minh, biết cẩn trọng. Còn tên ở là “Nhị ca”.
Xem như gia đình nhỏ nhà Tiêu Uẩn và Lạc Vô Song đã khá đầy đủ rồi nhỉ… Chắc thế.
[…]
Trong khi nhìn hai đứa nhỏ đang nằm ngủ ngon lành thì Tiêu Uẩn chỉ biết bĩu môi, tự nhiên bây giờ lại lòi ra hai thằng nhóc không chỉ giành vợ với anh mà còn đáng yêu hơn anh, bám vợ hơn anh, đúng là tức chết anh rồi.
Còn Lạc Vô Song thấy chồng mình càng ngày càng ấu trĩ, cô liền nói:
- Anh làm gì vậy?
- Anh đang xem nó có điểm nào hơn anh.
- Ý anh là sao?
Tiêu Uẩn lúc này liền ấm ức nói cô từ khi có hai đứa nhỏ đã bỏ bê anh, hơn nữa Đậu Đậu và Cam Cam bây giờ cũng bỏ bê anh, Tiêu Tú Trân thì chỉ lo cho Hỏa Hỏa và Mộc Mộc, cha mẹ và mọi người thì chỉ chăm chút cho Đại Ca và Nhị Ca, chẳng ai quan tâm anh cả… Anh có chút tuổi thân.
Lời than vãn của Tiêu Uẩn cũng làm cho Lạc Vô Song thấy khó hiểu… Rốt cuộc người này có thật sự là cha của hai đứa nhỏ… À đâu, là cha của bốn đứa nhỏ và hai đứa cháu rồi chứ.
- Anh ấu trĩ thật đó.
- Vợ à, anh có chút hối hận rồi.
Nhưng sau đó Lạc Vô Song lại hôn nhẹ lên môi anh, lúc này Tiêu Uẩn liền nắm bắt cơ hội, nhanh chóng hôn lấy cô, một giây sau đó cô lại cười nói:
- Anh còn hối hận không?
- Không, không hối hận nữa.
Hôn nhau thêm một lúc thì hai đứa bé đã tỉnh giấc vì đói, lúc này Tiêu Uẩn chỉ biết thở dài… Tự nhiên anh lại hối hận rồi.
Nhìn biểu cảm trên gương mặt của anh thì Lạc Vô Song cũng chỉ biết cười, sau đó cô liền nhẹ nhàng hôn lên môi anh một cái, sau đó nói:
- Chồng ngoan, tối nay mẹ nói sẽ giúp chúng ta chăm hai đứa nhỏ… Anh có muốn chút gì đó không?
- Vợ à, anh yêu em nhất.
- Anh còn trẻ con hơn cả hai đứa nhỏ đó.
Nhưng Tiêu Uẩn chỉ cười rồi ôm cô từ phía sau, lúc này anh mới hôn nhẹ lên cổ của cô, thì thầm nói:
- Vậy tối nay anh sẽ cho biết anh trưởng thành hay chưa nhé.
- Tiêu Uẩn, anh đúng là càng lúc càng hư.
- Chỉ hư với em thôi. Vô Song, anh yêu em.
- Ừ, em biết mà.
Ủa alo? Câu trả lời anh muốn đâu phải vậy đâu?
Nhưng không sao, anh biết cô cũng yêu anh mà.
Cuối cùng thì cô vợ toàn năng này vẫn là vợ anh, trước kia cô chỉ nghĩ được hai chữ “ly hôn”, nhưng bây giờ cô phải nghĩ nhiều hơn rồi… Ví dụ như… Sinh thêm một cô công chúa chẳng hạn!
[HOÀN TRUYỆN]
#Yu~