Đến buổi sáng thì Tiêu Uẩn và Lạc Vô Song mới cùng nhau đến đón Đậu Đậu, quả nhiên không nằm ngoài dự đoán thì thằng nhóc đó đã giận dỗi, đến mức không thèm cùng cô về nhà nữa.
Mọi người nghĩ Lạc Vô Song sẽ năn nỉ và xin lỗi Đậu Đậu à? Sau đó cơm bưng nước rót đưa thằng nhỏ về nhà á? Không có đâu.
Đậu Đậu giận lẫy chứ gì? Ừ thì sau đó Lạc Vô Song liền cùng Tiêu Uẩn đi xem những con mèo khác, sau đó còn cố ý nói lớn:
- Anh xem bé mèo này xinh thật đó, hay em đổi Đậu Đậu với đứa nhỏ này nhỉ? Nhìn bé này cũng ngoan ngoãn nữa, thật sự rất thuận mắt.
Đương nhiên Đậu Đậu đại gia cũng nghe thấy, dù rằng đang quay mặt sang hướng khác nhưng đôi tai vẫn vểnh lên để nghe. Khi nghe đến chuyện mẹ mình muốn đổi con mèo khác thì Đậu Đậu có chút giật mình, vốn dĩ còn đang trông chờ vào Tiêu Uẩn, nhưng anh lại xoa xoa tay của cô, vui vẻ nói:
- Đều theo ý vợ.
Thôi rồi, Đậu Đậu thật sự thấy tương lai của nam nhân nhà này quá xa xăm luôn, làm gì có người không có chính kiến như vậy chứ. Ví dụ bây giờ giả bộ năn nỉ không được à?
Đến lúc này Lạc Vô Song mới nhìn Đậu Đậu, còn lạnh giọng nói:
- Bây giờ không đi ra đây đúng không? Thế ở đây luôn đi nha, mẹ đi đón bé mèo khác cũng được. Tạm biệt, Đậu Đậu.
Ngay lúc này Đậu Đậu liền biết bản thân làm nũng không thành, thằng bé liền ba chân bốn cẳng chạy về phía của Lạc Vô Song, còn vui vẻ cọ cọ đầu nhỏ vào chân cô, kêu mấy tiếng “Meow Meow” đầy thân thương. Cái hành động của cậu nhóc làm cho những người ở đây phải cười nghiêng ngả, có người còn nói:
- Không ngờ Đậu Đậu lại sợ mẹ như vậy đó. Em không biết đâu, thằng bé này ở đây là đại ca của đám nhóc còn lại đó, lần nào cũng ra oai với nhóm mèo đen đằng kia.
Lạc Vô Song liền nhìn Đậu Đậu rồi ồ lên khích lệ, sau đó thì cô cũng chào tạm biệt mọi người và đưa Đậu Đậu về nhà, trên đường về nhà thì cậu nhóc vẫn luôn nịnh nọt mẹ, chắc là sợ bị mẹ bỏ rơi chứ gì. Riêng Tiêu Uẩn thì khỏi nói, từ khi rời khỏi khách sạn đến bây giờ anh vẫn chưa buông tay của cô một lần nào, có lúc anh còn nói:
- Hay đừng đón Đậu Đậu nữa, nó ở đó chắc cũng vui mà, chúng ta đi hẹn hò hai người đi.
Nhưng rồi cuối cùng vẫn là bị vợ mắng cho một trận mới đi đón Đậu Đậu về nhà.
Vừa về đến nhà đã nhìn thấy mọi người tập trung rất đông đủ. À, mọi người ở đây là cha mẹ chồng, Tiêu Tú Trân, Vũ Hàn, Vũ Thư Kiếm, Bạc Vi, Lý Tinh Thần và Trình Đinh nữa chứ.
Sau hơn một tháng cô ở học viện Zina thì Lý Tinh Thần và Trình Đinh đã làm hòa rồi, nói thẳng ra thì họ vẫn còn muốn chơi với Lạc Như Song thêm một chút, cho nên bữa tiệc sắp tới đây sẽ là ngày Trình Đinh chính thức đá bay Lạc Như Song và công khai lễ đính hôn với Lý Tinh Thần.
Nhưng kì lạ một cái là ánh mắt họ nhìn cô, hình như có gì đó lạ lắm mà chính cô cũng không biết là nó lạ ở điểm nào.
Khi Vũ Thư Kiếm vừa nhìn thấy cô và anh về nhà liền kéo tay cô ngồi xuống, sau đó nghiêm túc nói:
- Hai ngày nữa Lạc gia tổ chức sinh nhật tròn hai mươi tuổi cho Lạc Như Song. Họ cũng có mời tập đoàn Golden nên ta cũng sẽ đi, hôm đó con đi với ta.
- Không được, hôm đó Song Song phải đi cùng Tiêu gia chứ. Dù sao con bé cũng là người của Tiêu gia mà.
Cứ như vậy mà Vũ Thư Kiếm và Tiêu Thái Cẩn lại cãi nhau một trận rất kịch tính, nhưng còn chưa đợi họ cãi nhau xong thì điện thoại của cô lại vang lên, trước mắt hiện lên hai chữ “Sư phụ”, theo như những gì mà họ biết thì Lạc Vô Song có hai người sư phụ. Nhưng đối với người đại sư phụ là Kình Phát thì cô lưu số điện thoại là “Lão gia gia”, vậy thì người sư phụ này chỉ có thể là Lão tướng Quân gia thôi.
- Con nghe đây, sư phụ.
- [Lạc gia tổ chức sinh nhật cho con gái. Là con à? Hay con nhỏ kia?]
- Là Lạc Như Song. Sinh nhật của con sẽ tổ chức sau chị ta một ngày, nói là sinh đôi cách nhau nửa giờ, nhưng khác ngày với nhau.
- [Ngày mai ta cho Chí Hàn đến đón con, cùng sư phụ đến đó. Lão đây muốn xem tên cha mẹ nào mù mắt như vậy, lại dám bỏ bê Vô Song của ta]
Lạc Vô Song cũng chỉ biết cười khổ, rốt cuộc thì mấy người này đang muốn làm gì vậy chứ? Cũng chỉ là sinh nhật của một thương nhân nhỏ thôi mà, sao mà có thể quy tụ nhiều người máu mặt bậc nhất Đế Đô này vậy chứ.
Một Trình thị hay Tiêu thị thì thôi đi, bây giờ đến tập đoàn quốc tế Golden cũng sẽ tham gia, rồi còn có Lão tướng Quân gia nữa chứ, giờ mà thêm các giáo sư của Đại học Thiên Sơn hay hiệu trưởng học viện Zina là nữa đủ bộ rồi.
Nhưng có vẻ như mục đích họ đi đến đó là để chống lưng cho cô. Mặc dù cô không cần lắm, nhưng mà họ đã có lòng thì cô cũng nhận.
- Sư phụ, hôm đó con sẽ đi cùng Tiêu gia, người đừng lo cho con.
- [Đi với Tiêu gia á? Hừm… Ta có thể cho con đi với Tiêu gia, nhưng sinh nhật lần này của con phải tổ chức ở Quân gia! Không có chuyện từ chối đâu nhé, ta đã đặt lịch trước rồi!]
- Được được được, sẽ làm theo lời người.
Sau đó thì mọi người cũng đã được giải quyết, hôm đó thì cả Tiêu gia, Trình gia, Vũ gia và Quân gia đều sẽ có mặt. Không phải là ra oai, nhưng họ muốn để đám người Lạc gia hay nói đúng hơn là Lạc Như Song biết rằng…
Lạc Vô Song là người có ô dù lớn nhất Đế Đô!
#Yu~