Khu vui chơi đột nhiên xảy ra vụ án nguy hiểm, sau khi báo cảnh sát thì tạm dừng tất cả các hạng mục theo chỉ thị của cảnh sát, còn sơ tán du khách theo trình tự.
Khi cảnh sát hình sự cục thành phố đến nơi, xung quanh hiện trường trung tâm đã hoàn tất sơ tán, không còn du khách không liên quan nào ở đây nữa.Một đương sự trong vụ án, nữ sinh viên đại học đang ngồi trên ghế dài, nhìn cả mặt kinh hồn bất định.
Mấy người chị em vây xung quanh cô ấy, có người ôm lấy bờ vai cô ấy, có người lên tiếng an ủi cô ấy, bảo cô ấy đừng sợ.Khi Cố Dĩ Di đi đến hiện trường, một chiếc xe cứu hộ đang dừng ở đó, vô cùng bắt mắt, cửa sau xe được mở ra, thiếu niên có làm da màu lúa mạch nửa nằm trên xe, trên cánh tay trái và nửa bên mặt trái máu thịt lẫn lộn, có y tá đang cầm máu cho cậu.Động tác băng bó của y tá nhẹ nhàng chậm rãi, thiếu niên cứng mặt, không kêu đau cũng không có biểu cảm gì, máu tươi chói mắt chảy xuống thuận theo gò má cậu.Cố Dĩ Di nhìn cậu do dự một lúc, nhưng cuối cùng vẫn không qua đó, cô quay người muốn cách xa xe cứu hộ một chút, nhưng lại nghe thấy thiếu niên gọi cô một tiếng."
Chị! Hí..."
Cố Thanh Tuyền mở miệng ra làm động đến vết thương trên mặt, bỗng chốc đau đến mức phải hít một hơi.
Khoảnh khắc đó trên mặt có vô vàn biến hóa, đặc sắc tuyệt vời, phối hợp với máu đang chảy xuống, muốn bao nhiêu quỷ dị thì có bấy nhiêu quỷ dị.Cố Dĩ Di dừng bước, quay người lại chau mày nhìn cậu, biểu cảm chê ghét.Thiếu niên gọi một tiếng "chị", sau khi cảnh sát trông bên cạnh xe cứu hộ nhìn rõ Cố Dĩ Di thì hơi ngây ra, sau đó lập tức chào hỏi: "Đội trưởng Cố!"Cố Dĩ Di gật đầu với anh ta.Anh cảnh sát lại nhìn nhìn thiếu niên ở trong xe cứu hộ, hỏi: "Đội trưởng Cố, đây là em trai cô sao?"Cố Dĩ Di khựng lại, không trả lời, chỉ nói: "Vết thương của cậu ấy rất nặng sao?"Anh cảnh sát gật đầu: "Vâng, y tá đã kiểm tra rồi, nói nửa người bên trái còn lưu lại vật tàn dư của vụ nổ, phải đến bệnh viện làm phẫu thuật lấy ra."
Cố Dĩ Di ừ một tiếng, nhàn nhạt nói: "Vậy một lúc nữa anh đi theo đến bệnh viện, sau khi vật tàn dư của vụ nổ được lấy ra thì đem đến cục cho đội điều tra kỹ thuật."
"Đã hiểu."
Cố Thanh Tuyền thấy Cố Dĩ Di nói với anh cảnh sát đó vài câu xong lại rời đi, hoàn toàn không có ý muốn qua xem cậu, nhịn không được sự thất vọng trong mắt trong lòng.Có điều sau khi Cố Dĩ Di đi được hai bước, lại quay người lại, giương giọng hỏi Cố Thanh Tuyền đang ở trong xe: "Quả bom là nhắm vào cậu sao?"Cố Thanh Tuyền hơi ngây ra, sau đó lập tức lắc đầu, giơ tay chỉ vào nữ sinh viên đại học đang hoảng hồn ngồi ở trên ghế dài đó nói: "Em là vì cứu người."
Cố Dĩ Di nghe vậy thì gật đầu, không nói gì nữa, tỏ ý bọn họ không còn việc gì nữa thì có thể rời đi trước đến bệnh viện một chuyến.Xe cứu hộ lái khỏi hiện trường, Cố Dĩ Di thu tầm mắt lại, quay người thì nhìn thấy Yến Quy ngồi xổm ở chỗ không xa, nhìn chằm chằm mảnh vụn còn sót lại trên mặt đất sau vụ nổ, Giang Vọng bên giám nghiệm vết tích đang nhặt từng mảnh vụn trên mặt đất vào trong túi vật chứng.
Lúc này Nhậm Du Nhiên đã đang hỏi thăm nữ sinh viên đại học về tình hình lúc đó, sắc mặt của cô ấy nhìn vẫn trắng bệch, có lẽ bị dọa sợ không nhẹ.Cố Dĩ Di đi qua ngồi xuống bên cạnh Yến Quy, hỏi: "Chị đang xem gì vậy?"Yến Quy dùng cái kẹp kẹp một mảnh vụn tương đối to lên, đưa đến trước mặt Nhậm Du Nhiên, nói: "Thiếu niên bị thương đó nói, lúc đó cậu ấy nhìn thấy một chiếc máy không người bay đến từ xa, sau đó dừng trên không trung xoay vòng một lúc, cuối cùng lại bay lên cao sau đó lại lao xuống.
Cậu xem, tuy rằng đã nổ thành những mảnh vụn nhỏ như vậy rồi, nhưng vẫn có thể nhìn ra vật tàn lưu của thiết bị dẫn nổ từ xa."
Cố Dĩ Di im lặng nhìn những mảnh vụn đầy đất, còn có vệt máu.Yến Quy chờ một hồi lâu mà cô không nói gì, quay đầu kinh ngạc nhìn cô, thấy cô cúi đầu nhìn mặt đất suy nghĩ xuất thần, không biết đang nghĩ điều gì."
Di Di."
"Di Di?"Yến Quy gọi cô hai câu, Cố Dĩ Di mới hoàn hồn lại, ngước mắt mù mịt nhìn nàng, hỏi: "Sao vậy?"Yến Quy đặt mảnh vụn được kẹp trong cái kẹp xuống, hỏi: "Đang nghĩ gì vậy? Cứ ngây ra."
Cố Dĩ Di im lặng, ngập ngừng nói: "Người được xe cứu hộ kéo đi đó..."
"Hửm?""Là Cố Thanh Tuyền."
Yến Quy hơi trừng mắt, trước đây khi Cố Dĩ Di đi tham gia tập huấn gặp được người em trai này, còn gọi điện thoại kể với nàng.
Giang Vọng đang làm việc bên cạnh nàng cũng nghe thấy, ngước mắt lên kinh ngạc nhìn qua.Cố Dĩ Di hơi chau mày lại, nói: "Em không biết đây là trùng hợp hay...
Nhưng vừa nãy em đã hỏi cậu ấy, nó nói bị thương là vì muốn cứu nữ sinh đó, máy không người vốn dĩ là xông đến nữ sinh đó."
Yến Quy quay đầu nhìn nhìn Nhậm Du Nhiên đang hỏi thăm nữ sinh ấy, quay đầu nói: "Vậy nên mục tiêu của tội phạm không phải là Cố Thanh Tuyền, cũng không phải nhắm vào em?"Cố Dĩ Di thở dài, lắc đầu nói: "Không biết.
Bởi vì trước đâu hắn ta đã từng nhắm vào Du Du, vậy nên lần này vốn dĩ em cũng cho rằng hắn ta nhắm vào em.
Nhưng mà...
nghĩ kỹ lại lại thấy không đúng, từ nhỏ em đã không gặp mặt Cố Thanh Tuyền, lần đầu tiên gặp mắt chính là lần đến doanh trại huấn luyện trước đó, sau đó ai bận việc của người nấy, chỉ có cậu ấy liên lạc trên Wechat với em, số lần em trả lời lại cũng ít, càng không gặp mặt thêm lần nào nữa.
Em chưa từng nhắc với ai về người em trai này, cột người thân trên hồ sơ cũng không có, vậy nên hung thủ không thể biết được quan hệ của cậu ấy với em được."
Nói rồi, cô nhìn Yến Quy, nói: "Nói thật, nếu hung thủ muốn nhắm vào em, khả năng ra tay với chị càng lớn hơn."
Yến Quy tỏ vẻ đồng ý, giống với đạo lý khi hung thủ ra tay với Hạ Chi Tinh.
Cố Thanh Tuyền đối với Cố Dĩ Di là một người nhà không quan trọng nhất trong sinh mệnh, hơn nữa vì Cố Thái, Cố Dĩ Di vô cùng hy vọng bọn họ từ đầu đến cuối là người lạ, đừng có liên hệ gì.
Tuy rằng Cố Thanh Tuyền gần như vô cùng sùng bái người chị như cô, thậm chí đuổi theo bước chân cô thi vào đại học công an, nhưng điều này không đủ làm Cố Dĩ Di sinh ra bao nhiêu tình thân với cậu.Cố Dĩ Di đối với Cố Thanh Tuyền, cùng lắm là sẽ không để nỗi hận với Cố Thái liên lụy lên người vô tội như cậu, còn có một chút tán thưởng với thiếu niên có thiên phú lại biết vươn lên, không còn gì khác nữa.Nếu hung thủ muốn nhắm với Cố Dĩ Di, ra tay với Yến Quy mới là lựa chọn tốt nhất.Nghĩ như vậy, tầm mắt Yến Quy lại rơi trên người nữ sinh đại học đó, nói: "Vậy em nói xem, cô ấy là ai?"Cố Dĩ Di hiểu ý của nàng, nếu hung thủ đã ra tay với nữ sinh đại học này, vậy thì cô ấy rất có khả năng có quan hệ với một cảnh sát nào đó.Yến Quy thu ánh mắt lại, nhìn những mảnh vụn trên đất đã được Giang Vọng nhặt lên gần hết, đứng thẳng người dậy vỗ tay nói: "Chuyện hỏi thăm giao cho Tiểu Du là được."
Cố Dĩ Di nhìn những mảnh vụn trong mấy túi vật chứng trong tay Giang Vọng, nói: "Lợi dụng máy không người điều khiển từ xa làm vật dẫn bom, cách này thường xuyên xuất hiện ở trong phim, không ngờ hung thủ cũng dùng chiêu này."
Yến Quy ngẩng đầu nhìn một vòng hoàn cảnh xung quanh, nói: "Rất có tác dụng không phải sao? Em xem hoàn cảnh như khu vui chơi, nơi có vị trí cao không ít, hắn chỉ cần chọn một nơi cao có tầm nhìn tốt điều khiển máy không người tiếp cận mục tiêu là được.
Sau khi quả bom nổ hắn còn dễ dàng thoát thân."
Những du khách vô tội ở trong khu vui chơi rất nhiều, lượng khách mỗi ngày vô cùng lớn, sau khi vụ án xảy ra, cho dù cảnh sát khẳng định tội phạm ở trong những du khách này, cũng không thể để toàn bộ số du khách ở trong khu vui chơi phối hợp điều tra, điều này không thực tế.Một lúc không lâu sau, Nhậm Du Nhiên đã hoàn thành việc hỏi thăm, phái hai nữ điều tra viên phụ trách đưa người bị hại và bạn cô ấy về nhà, hơn nữa còn dặn dò cô ấy mấy ngày nay phải phụ trách sự an toàn của người bị hại, bởi vì hung thủ không thành công, nói không chừng sẽ tiếp tục gây án.Sắp xếp xong, Nhậm Du Nhiên đi qua nói với Yến Quy và Cố Dĩ Di: "Nữ sinh đại học tên là Lâm Lạc Dao, năm nay 20 tuổi, học ở trường đại học Tân Hà, hôm nay được nghỉ hè cùng một vài bạn học đến khu vui chơi.
Lý lịch của cô ấy rất bình thường, không có gì đặc biệt, nhưng cô ấy có người bố...
Bố cô ấy tên là Lâm Khải."
Yến Quy và Cố Dĩ Di đều cùng trừng lớn mắt.Cố Dĩ Di hỏi: "Là Lâm Khải mà tôi biết sao?"Nhậm Du Nhiên nghiêm nghị gật đầu, nói: "Lâm Khải, năm nay 50 tuổi, đội trưởng đội hai của đội điều tra hình sự thuộc sở công an tỉnh, cũng là một trong những đội phó của trung đoàn."
Đội hai thuộc Đội điều tra hình sự, là nhánh chuyên phụ trách điều tra phá án điều động các vụ bắt cóc, mất tích và buôn bán người trong phạm vi toàn tỉnh của Sở công an tỉnh Tân Hải.Lâm Khải rất nổi tiếng trong giới cảnh sát tỉnh Tân Hải, ông đã từng là một thành viên của cục công an thành phố Tân Hà, còn từng làm đội trưởng đội điều tra hình sự.
Chỉ có điều lúc đó mấy người Yến Quy đều chưa tham gia công tác, sau đó Lâm Khải thăng chức được điều đến sở tỉnh, thay sư phụ của Nhậm Du Nhiên nhận chức đội trưởng.Yến Quy nhìn Nhậm Du Nhiên một cái, nói: "Điều tra những vụ án đã từng qua tay đội trưởng Lâm khi còn ở cục thành phố Tân Hà!"Ý nghĩ của nàng không hẹn mà cùng giống với Nhậm Du Nhiên, Nhậm Du Nhiên sau khi biết người bị hại Lâm Lạc Dao hôm nay là con gái của Lâm Khải đã có ý nghĩ này.Mục tiêu của hung thủ là Lâm Lạc Dao, vậy đối tượng hắn muốn nhắm tới tám phần là người bố làm cảnh sát hình sự của cô ấy!Yến Quy lại nói: "Ngoài ra, còn phải điều tra một chút về các mối quan hệ của Lâm Lạc Dao, hôm nay cô ấy muốn đến khu vui chơi, ngoại trừ những người bạn học đi cùng ra, còn có người nào biết nữa.
Hơn nữa, những người bạn đó của cô ấy cũng phải điều tra một chút, có người nào nói lịch trình của mình cho người khác không."
Việc này nhìn thì đơn giản, nhưng thực tế làm thì lại vô cùng phức tạp, nhưng các đội viên của đội điều tra hình sự có kinh nghiệm phong phú, sau khi nhận được mệnh lệnh thì lập tức triển khai công việc điều tra sâu hơn.Trừ những việc này, Nhậm Du Nhiên còn sắp xếp người đi lấy tất cả những camera giám sát ở trong khu vui chơi, xem xem có thể tìm được hung khí được giấu lúc vụ án xảy ra không.
Nơi này chắc chắn có thể nhìn rõ trung tâm hiện trường, là nơi cao có tầm nhìn vô cùng tốt, những nơi như vậy không nhiều, muốn điều tra cũng thuận tiện.Bởi vì lần này hung thủ không thành công, sau này rất có khả năng hắn ta sẽ lại ra tay với Lâm Lạc Dao lần nữa, vậy nên Nhậm Du Nhiên đích thân liên hệ với Lâm Khải, giới thiệu một lượt đơn giản về tình hình vụ án này với ông, nói rằng bên này đã phái người bảo vệ cho Lâm Lạc Dao, còn đưa cô ấy về nhà, nhắc ông cũng phải tăng cường bảo vệ con gái mình.Sau khi Lâm Lạc Dao xảy ra chuyện thì liên hệ với bố đầu tiên, nhưng không khéo bây giờ Lâm Khải còn đang họp ở thủ đô, không nhận điện thoại.
Sau khi cuộc họp kết thúc mới biết chuyện này, ông vội vàng nói rõ tình hình và xin nghỉ với bên thủ đô, đang vội đi về Tân Hà.Nhậm Du Nhiên sắp xếp xong tất cả nhiệm vụ cho đội viên đội điều tra, vốn dĩ cô ấy định đích thân mình đi gặp Lâm Khải, trực tiếp hỏi thăm xem ông có biết người tên Từ Tinh Dịch này không, nhưng bây giờ Lâm Khải còn chưa đến Tân Hà, ông hẹn cô thứ hai gặp mặt ở sở thành phố Tân Hà nói chuyện kỹ hơn.Trước khi Nhậm Du Nhiên rời đi, cô ấy hỏi Yến Quy và Cố Dĩ Di tiếp theo định làm thế nào.Ánh mắt của Yến Quy nhìn về nơi xa, nói: "Tôi ở lại đợi tiến triển của khu vui chơi bên này, tìm kiếm vị trí của tội phạm khi máy không người nổi trước đã."
Cố Dĩ Di nghĩ một lúc, nói: "Tôi ở cùng Yến Quy."
Nói thật, bây giờ cô không dám để Yến Quy một mình, ai cũng không nói được mục tiêu tiếp theo của hung thủ là ai, cô nhất định phải luôn luôn cảnh giác.Nhậm Du Nhiên nhìn thấy hai người họ ở cùng nhau thì yên tâm đi về cục trước.
Giang Vọng và Hứa Trạch của nên giám định vết tích vốn cũng muốn ở lại, nhưng Yến Quy bảo hai người họ về cục trước, xử lý một lượt tất cả những mảnh vụn, để bên phòng kỹ thuật chắp vá lại hình dáng của máy không người.Sau đó hai người tìm một cái ghế dài nghỉ ngơi một lúc, một tiếng sau, đội viên điều tra camera của khu vui chơi báo cáo, nói đã kiểm tra tất cả những chỗ cao có thể nhìn được góc này, không phát hiện vết tích ẩn thân của tội phạm.Yến Quy trầm ngâm một lúc, ngẩng đầu nhìn nhìn chỗ cao theo hướng trung tâm khu vui chơi, nói: "Còn có một nơi chưa kiểm tra."
Cố Dĩ Di nhìn theo ánh mắt nàng, là một trò chơi mỗi một khu vui chơi đều có, cũng là nơi những cặp tình nhân thích đến nhất, lần nào cũng phải ngồi
- Vòng đu quay.Vòng đu quay đã dừng lại, nhưng cảnh sát đột nhiên tìm người phụ trách, muốn mời bọn họ phối hợp điều tra tất cả những lồng ngồi của vòng đu quay.Bên khu vui chơi nhất định sẽ tích cực phối hợp, thế là nhân viên công tác bình thường phụ trách hoạt động của vòng đu quay bị gọi đến, tiếp nhận trả lời câu hỏi của cảnh sát.Yến Quy ngẩng đầu nhìn nhìn vòng đu quay lớn cao vót, hỏi: "Du khách lên đó có phải kiểm tra an toàn không?"Nhân viên công tác của vòng đu quay là một cô gái nhỏ, hơn hai mươi tuổi, dè dặt trả lời câu hỏi của cảnh sát: "Có kiểm tra an toàn.
Bây giờ việc kiểm soát nơi công cộng đều rất nghiêm ngặt, nhất là hạng mục có lượng khách lớn lại có thao tác trên cao như vòng đu quay, việc kiểm tra an toàn rất cẩn thận."
Cô ấy chỉ chỉ vào chỗ soát vé của vòng đu quay, nói: "Nơi đó, khi soát vé đồng thời cũng phải tiếp nhận quét toàn thân kiểm tra an toàn."
"Nếu như cầm theo túi thì sao?"Cô gái nhỏ nói: "Cổng vào khu vui chơi đều có kiểm tra an toàn cho hành lý, nếu trong túi có vật nguy hiểm thì sẽ không vào được cổng lớn."
Yến Quy nghĩ một lúc, lại hỏi: "Hệ thống kiểm tra an toàn của vòng đu quay có nhạy không?""Rất nhạy, chỉ một chiếc chìa khóa thôi cũng có thể kêu tít tít tít.
Hơn nữa từ trước đến giờ chúng tôi đều sợ xảy ra chuyện, đặc biệt là vòng đu quay và tàu lượn, vậy nên chỉ cần kiểm tra an toàn kêu lên sẽ để du khách phối hợp kiểm tra.
Vì vậy bình thường du khách đều sợ phiền phức, chọn để hết những vật tùy thân đặc biệt vào trong túi, sau đó ký gửi túi ở nơi cất túi dưới từng trò chơi."
Cô ấy vừa nói vừa chỉ vào tủ ở một bên cho Yến Quy xem, có lẽ chính là nơi cất túi của trò vòng đu quay.Yến Quy gật đầu hiểu ra, nàng nhìn vòng đu quay trước mặt, quay đầu hỏi Cố Dĩ Di: "Muốn ngồi không?"Cố Dĩ Di bị nàng hỏi mà có hơi lờ mờ, ngồi cái gì? Vòng đu quay? Cái này...
hai người họ là người yêu, một trò chơi vô cùng lãng mạn trong truyền thuyết như vòng đu quay, thích hợp nhất cho người yêu cùng ngồi.
Bọn họ là người yêu, những thứ lãng mạn như vòng đu quay quả thực làm người ta mơ mộng, nhưng bây giờ là lúc lãng mạn sao? Hơn nữa bây giờ cũng không phải buổi tối, lúc lãng mạn nhất còn chưa đến mà!Yến Quy thấy cô đột nhiên ngơ ra thì biết cô đang nghĩ gì, nàng cười cười, nói: "Lên đó xem xem, cảm thụ một chút tầm nhìn của hung thủ lúc đó."
Đại não trì trệ của Cố Dĩ Di cuối cùng cũng xử lý thông tin lại, biết được Yến Quy muốn lên đó xem trên vòng đu quang phạm vi tầm nhìn của hung thủ rộng bao nhiêu.
Nghĩ đến vừa nãy cả đầu mình đều là người yêu, lãng mạn, hẹn hò, thậm chí còn có hôn nhau, gương mặt Cố Dĩ Di không khách khí nóng lên, nhiệt độ cao đến dọa người."
Vậy thì lên xem thử!" Cô nói xong lập tức cất bước vào bên trong, bước chân vô cùng nhanh.Yến Quy bật cười đi theo sau cô, nhờ nhân viên công tác giúp hai người mở thiết bị lên.Vòng đu quay ở đây thích hợp nhất cho người yêu ngồi cùng nhau, là một trong những địa điểm check in hot trên mạng của thành phố Tân Hà, bình thường hai người họ bận công việc, cũng sớm quá tuổi đi chơi ở khu vui chơi, vậy nên căn bản không có cơ hội đến đây chơi.Lần này bởi vì phá án mà được trải nghiệm, vòng đu quay chầm chậm đi lên từ nơi thấp nhất, tầm nhìn trước mặt bọn họ cũng càng ngày càng rộng hơn, mọi người trên mặt đất theo vòng đu quay được nâng cao dần mà càng ngày càng nhỏ dưới chân bọn họ.Lúc sắp đến điểm cao nhất, ánh mắt sắc bén như chim ưng của Cố Dĩ Di nhìn bốn chung quanh, nói: "Phạm vi tầm nhìn ở đây thật sự rất rộng, không những có thể nhìn thấy hiện trường trung tâm, thậm chí có thể nhìn thấy bên ngoài khu vui chơi."
Yến Quy ừ một tiếng, ngoài việc chú ý quan sát, tầm mắt còn rơi trên người Cố Dĩ Di.
Tuy hiện tại là ban ngày, cũng bởi vì vụ án mà thiếu đi không khí lãng mạn, nhưng cơ hội hiếm có.Thế là, nàng đột nhiên vòng lấy Cố Dĩ Di từ sau lưng, tay phải nắm lấy bàn tay phải đang gác lên rào chắn của cô, khẽ dùng lực tách năm ngón tay ra chen vào, mười ngón tay đan vào nhau.Cố Dĩ Di bị động tác bất thình lình của nàng làm cho ngơ ra, vô thức quay đầu nhìn nàng, ánh mắt nghi ngờ.Nhưng cô còn chưa kịp mở miệng ra hỏi, Yến Quy đã cúi đầu sát lại gần, một nụ hôn rơi trên đôi môi hé mở của cô.Não Cố Dĩ Di ong một tiếng, bản năng của cơ thể phản ứng nhanh hơn não bộ, vô thức mở miệng hùa theo.
Hơi thở đan xen lẫn nhau trong nháy mắt đốt cháy nhiệt độ ở trong lồng vòng đu quay, bỗng chốc làm bầu không khí ám muội không thôi.
Lồng vòng đu quay được thiết kế để quan sát 360 độ, bốn bên đều là kính trong suốt, cộng thêm hiện tại đã nâng lên trên cao, nơi này đã trở thành một không gian bí mật không hơn không kém.Sự kích thích do công khai và bí mật va chạm với nhau đem đến khác với thường ngày, thế giới yên tĩnh đến nỗi có thể nghe rõ được âm thanh mập mờ, hơi thở ấm áp bao vấy lấy sự mềm mại, càng nhiệt liệt hơn ánh mặt trời gay gắt ngoài kia.Nụ hôn kéo dài kết thúc, Yến Quy kiềm chế cọ cọ lên tóc mai của Cố Dĩ Di.Cố Dĩ Di cuối cùng cũng hoàn hồn từ trong cơn mơ, trong đôi mắt đào hoa toàn là hơi nước, cô nhìn Yến Quy, thấp giọng hỏi: "Đột nhiên làm gì vậy? Không phải nói làm việc sao? Sao còn hôn em?"Đầu mũi Yến Quy cọ lên đầu mũi cô, cười nói: "Công việc là công việc, hôn em là hôn em, không làm lỡ.
Tôi chỉ là đột nhiên nghĩ đến cách nói thông tục đó, nếu như hai người yêu nhau hôn nhau ở nơi cao nhất trên vòng đu quay thì sẽ ở bên nhau đến cuối đời! Vậy nên tôi cũng muốn thử xem!"Cố Dĩ Di rung động không thôi vì hành động và lời nói của nàng, nhưng ngoài miệng vẫn nói: "Những lời lừa trẻ con này pháp y Yến Quy của chúng ta cũng tin sao?""Những việc này, thà tin nó thật sự tồn tại còn hơn không."
Yến Quy đứng đắn nói: "Gan của tôi rất nhỏ, những chuyện liên quan đến em, tôi không muốn bỏ lỡ bất kỳ khả năng nào."
"Chị là người gan nhỏ từ khi nào rồi?""Nếu là chuyện liên quan đến em."
Ý cười của Cố Dĩ Di nồng đậm, ôm lấy cổ nàng hôn rồi lại hôn, nói: "Thật là biết nói chuyện!"Nói xong, cô chống lên trán Yến Quy, nói vô cùng nghiêm túc: "Nhưng em mong rằng, trong những việc liên quan đến em chị mãi mãi sẽ không nhát gan, em là dũng khí của chị, tuyệt đối không phải là điểm yếu!"Cô nói những lời này rất trịnh trọng, Yến Quy nghe mà thấy còn ngọt ngào hơn bất kỳ lời yêu thương nào trên đời.Hai người đến cuối cùng vẫn nhớ đến chuyện vụ án, không phí quá nhiều thời gian vào việc lãng mạn.
Một tay Yến Quy ôm eo Cố Dĩ Di, một tay chỉ vào tường vây phía nam của khu vui chơi, nói: "Vòng đu quay là công trình mốc của khu vui chơi, nhưng nó lại không phải là trung tâm của cả khu vui chơi, vị trí của nó lệch về phía nam, cách tường vây phía nam của cả khu vui chơi này không xa lắm, từ nơi này có thể nhìn rõ bên ngoài tường vây.
Hung thủ có thể dùng điều khiển từ xa khống chế máy không người bay vào từ ngoài tường phía nam, sau đó từ từ tiếp cận mục tiêu Lâm Lạc Dao.
Còn về điều khiển từ xa, có lẽ là điện thoại của hắn, bởi vì đem theo một thiết bị điều khiển từ xa sẽ bị kiểm tra an toàn ngăn lại, gây sự chú ý."
Ngón tay nàng quay về phía tây, lại nói: "Trung tâm hiện trường xảy ra vụ án ở phía tây, cách xa tàu lượn siêu tốc ở bãi cát phía đông.
Khu vui chơi được xây dựng gần biển, vây thành một bãi cát tư nhân, vậy nên cách gần bãi cát phía đông người càng nhiều.
Vì vậy chúng ta có thể đưa ra giả thiết, hung thủ cố ý chọn lúc Lâm Lạc Dao ở gần tàu lượn siêu tốc xuống tay."
Cố Dĩ Di chau mày nói: "Nhưng mà, sao hắn ta xác định được lúc nào Lâm Lạc Dao sẽ đến chỗ tàu lượn siêu tốc? Hắn ta làm thế nào để xác định cô ấy không dám ngồi cái đó? Nếu như không có hai điều kiện tiên quyết đó, kế hoạch của hắn không thể nào thành công.
Vòng đu quay luôn chuyển động, hắn ta không thể cứ mãi có một tầm nhìn tốt nhất được.
Vậy nên hắn ta nhất định phải biết trước được khi nào Lâm Lạc Dao sẽ ở vị trí mà hắn dự tính trước..."
Nghĩ đến đây, Cố Dĩ Di ngước mắt nhìn Yến Quy, kinh ngạc hỏi: "Mấy người bạn bên cạnh Lâm Lạc Dao?""Ừ.
Xem ra phải hỏi thật kỹ Lâm Lạc Dao và bạn của cô ấy, xem đi tàu lượn siêu tốc là ai đề nghị chơi, người đề nghị chơi tàu lượn siêu tốc vào thời gian đó là ai."