Con Đường Giải Oan Của Nữ Pháp Y

Chương 148: Tro tàn 22




"Chủ tịch Từ, cô ta ngất rồi."
Từ Tinh Dịch ném con dao sang một bên và nói: "Tiêm thuốc trợ lực."
"Chủ tịch Từ, nếu vết thương không được cầm máu trước thì cô ta cũng nhanh chóng không chịu đựng được nữa."
Từ Tinh Dịch dừng lại nói: "Cầm máu cho cô ta trước đi, không được để cô ta chết, làm sao có thể để cô ta chết dễ dàng như vậy được?Người áo trắng ừ một tiếng vừa cầm máu cho Cố Dĩ Di vừa nói: "Trong lô thuốc lần trước mà chủ tịch Từ mang về, có một loại thuộc cực mạnh, có thể khiến người ta luôn hưng phấn, dù cho cô ta đã đau đớn đến chết rồi cũng có thể không bị ngất đi được."
"Ồ?" Từ Tinh Dịch trở nên hứng thú hơn: "Tại sao cậu không nói sớm hơn chứ?"Người áo trắng cưới khẩy nói: "Tôi vừa mới nhớ ra."
"Lần sau sẽ dùng cái này."
"Máy quay đã quay được chưa?"Người vệ sĩ đang xem video trong máy quay nói: "Tất cả đều được quay lại rồi."
"Chờ sau khi hôm nay kết thúc hãy đưa cho H, để cô ấy cắt ra cho tôi, sau đó đột nhập vào hệ thống của cục thành phố, tặng cho Sở Ngôn một món quà lớn!" Từ Tinh Dịch rửa tay và hỏi lại: "Trước đây tôi bảo cậu tới nhà xưởng lấy một món đồ, có mang tới đây không?"Người vệ sĩ nói: "Đã mang tới rồi, đang ở trong xe, anh có muốn đi xem qua không?"Từ Tinh Dịch liếc nhìn người mặc áo trắng vẫn đang cầm máu cho Cố Dĩ Di nói: "Đi thôi, đi xem qua đã, lát nữa sẽ quay lại đây sau."
Nói xong, hắn dặn dò người mặc áo trắng xử lý vết thương cẩn thận rồi cùng với vệ sĩ đi ra khỏi căn phòng............"
Mẫu máu tại hiện trường đã được mang đi xét nghiệm, đã có kết quả rồi, so với dữ liệu lưu trữ trong hệ thống khám sức khỏe của bộ công an, chắc chắn có thể là của đội trưởng Cố...."
Vị giám đốc trẻ mới được bổ nhiệm của phòng thí nghiệm vô thức liếc nhìn Yến Quy người đang ngồi bên cạnh Nhậm Du Nhiên, ánh mắt không giấu được vẻ lo lắng.Yến Quy ngồi ngay ngắn trên ghế sô pha, không động đậy, ánh mắt cũng không chuyển động, giám đốc phòng thí nghiệm bắt đầu tự hỏi không biết vừa rồi nàng có nghe thấy những gì cô ấy vừa nói hay không.Nhậm Du Nhiên thở dài trong lòng nói: "Cảm ơn cô, để kết quả ở đây là được rồi, cô tan ca trước đi."
Bây giờ đã là mười giờ tối, đã bốn năm giờ kể từ khi Cố Dĩ Di biến mất, cuộc điều tra vẫn chưa có tiến triển gì, ngoại trừ việc xác nhận tung tích của Cố Dĩ Di qua camera giám sát lúc buổi chiều.Nơi cuối cùng cô xuất hiện vào buổi chiều là ở bệnh viện Tam Thị, cô rời bệnh viện Tam Thị lúc bốn giờ chiều, lần xuất hiện cuối cùng trong phạm vi camera giám sát, sau đó không kiểm tra được thông tin camera giám sát nào hiệu quả nữa.
Và nơi cô biến mất cuối cùng dường như là một ngôi làng ven đô hoang vắng, xung quanh không có camera giám sát nào hữu hiệu cả, chỉ dựa vào điều này chắc chắn không thể xác định được hướng đi cuối cùng của cô.Hiện tại kết quả DNA huyết thống đã có rồi, đã khẳng định vết máu ở hiện trường chính là của Cố Dĩ Di để lại rồi, điều này chứng tỏ lúc đó cô đã bị thương nặng rồi, nếu như không bị thương nặng thì không thể để lại vết máu lớn như vậy được.
Thậm chí còn có hai lỗ đạn được tìm thấy ở trên mặt đất bên cạnh vũng máu nữa, có lẽ lúc đó cô đã bị bắn bị thương rồi.Nhậm Du Nhiên lo lắng nhìn Yến Quy, trong lòng cô ấy vô cùng lo lắng, kể từ khi biết Cố Dĩ Di bị thương và biến mất, Yến Quy đã bay mất hồn vía rồi, nàng ngồi đó như một người chết vậy, Nhậm Du Nhiên nhìn thấy trong lòng run sợ."
Chị Ngôn...."
Nhậm Du Nhiên gọi Yến Quy một tiếng nhưng nàng không đáp lại."
Chị Ngôn!"Một tiếng gọi khác vang lên, lớn gấp đôi lần trước."
Yến Quy di chuyển ánh mắt, quay đầu lại nhìn cô ấy: "Làm sao vậy?"Nhậm Du Nhiên thở dài, như thế cuối cùng cũng chứng minh được rằng người này vẫn còn sống vậy."
Bây giờ ngoại trừ những người tiếp tục điều tra cha con Du Lệ Phần ra thì tôi đã gọi tất cả những người khác trở về rồi, để họ tản ra xung quanh bệnh viện Tam Thị để xem có ai có ấn tượng với chiếc Ducati Devil của Dĩ Di không rồi."
Khi Cố Dĩ Di xảy ra chuyện, cô ấy đã lái chiếc xe Ducati Devil chiếc xe có hình dáng rất ngầu và rất dễ thấy trên đường phố, nếu có bất kỳ ai nhìn thấy cô thì sẽ nhớ đến nó.Nhậm Du Nhiên nói tiếp: "Đưa người đi chắc chắn là có mục đích rồi, mục đích lớn nhất chính là muốn liên hệ chúng ta đưa ra các yêu cầu khác nhau.
Bất luận là gì đi nữa, dù sao thì chắc chắn cũng sẽ liên hệ với chúng ta.
Nhưng bây giờ đã vài giờ rồi, rốt cuộc hắn ta đang nghĩ gì chứ?" Giọng điệu của cô ấy rất lo lắng, không còn bình tĩnh như mọi khi nữa, khi thấy cô ấy không ngừng rung chân Yến Quy biết cô ấy thực sự rất lo lắng.Thực ra, Yến Quy lại càng lo lắng hơn, nàng còn có rất nhiều cảm súc hỗn độn khác đang hành hạ nàng đến nghẹt thở.
Nhưng nàng vẫn luôn che giấu nó, nhờ vào những năm tháng làm mật vụ đã cho nàng rèn luyện khả năng che giấu cảm xúc thật của chính mình."
Chúng ta không thể đợi hắn ta chủ động liên lạc được, chúng ta phải hành động."
Yến Quy đứng dậy khỏi ghế sô pha, đi đến tấm bảng trắng trong phòng làm việc của Nhậm Du Nhiên, vươn tay lật tấm bảng trắng có thể xoay qua lại để lộ ra bản đồ chi tiết của thành phố Tân Hà ở sau phía tấm bảng trắng.Yến Quy cầm lấy một cây bút đánh dấu màu đỏ, vẻ mặt và động tác của nàng có vẻ rất bình tĩnh, nhưng theo cách nhìn của Nhậm Du Nhiên lại bình tĩnh đến lạ thường, điều này khiến cô ấy càng lo lắng hơn."
Chị Ngôn...
Chị không sao chứ?" Nhậm Du Nhiên lo lắng nhìn nàng.Yến Quy dừng tay cầm bút lại chớp mắt rồi nói: "Không sao, chúng ta hãy phân tích các địa điểm gây án trước đây của Từ Tinh Dịch đi."
Nàng quá bình tĩnh rồi, nhìn như thế nào cũng không giống như không có chuyện gì, ngược lại giống như đang có chuyện lớn rồi...
Bây giờ Nhậm Du Nhiên hy vọng nàng sẽ khóc và suy sụp, cũng không muốn nhìn thấy nàng đang cố gắng kìm nén cảm xúc của mình một cách bình tĩnh như vậy.Yến Quy đã vẽ ba vòng tròn trên bản đồ bằng bút đánh dấu màu đỏ, nàng cũng khoanh tròn tất cả các địa điểm mà Từ Tinh Dixhj đã gây án ba lần trước đó.Nhậm Du Nhiên bị thu hút bởi hành động của nàng, cũng đứng dậy và đi đến trước bản đồ, trầm ngâm nhìn vào ba vòng tròn màu đỏ được đánh dấu ở trên đó."
Những vị trí này có thể có ám thị gì không? Ba địa điểm lần trước phân biệt nằm ở góc tây bắc, góc đông nam và góc đông bắc của thành phố Tân Hà, hơn nữa chúng không có mối quan hệ gì với nhau cả, dường như chỉ là một sự trùng hợp thôi."
Địa điểm của vụ án thứ nhất là một địa điểm do đoàn làm phim thuê tạm thời, đoàn phim chắc chắn sẽ không thảo luận trước với Từ Tinh Dịch, vì vậy dường như nó là một sự kiện ngẫu nhiên thôi.Vị trí của vụ án thứ hai là khách sạn nơi đoàn làm phim đang ở, điều này có thể biết trước được nhưng thực tế nó có một mức độ ngẫu nhiên nhất định, Từ Tinh Dịch không thể kiểm soát được việc đoàn phim chọn ở khách sạn nào.Cuối cùng là ở sân thể dục, việc Lâm Lạc Dao có đến khu vui chơi không hoặc là khi nào họ đến khu vui chơi cũng không do Từ Tinh Dịch kiểm soát, hắn ta chỉ có thể sử dụng một số biện pháp để thu thập thông tin hữu ích cho mình thôi.Yến Quy nói tiếp: "Z là một người có chút ám ảnh cưỡng chế, xem xét tính cách của hắn ta, tôi không nghĩ là thời gian và địa điểm mà hắn ta chọn để gây án thực sự hoàn toàn là ngẫu nhiên được.
Ví dụ như thời gian quay phim của đoàn làm phim là bốn tháng, tại sao hắn lại chọn làm việc đó ở nơi đó vào ngày hôm đó thay vì bất kỳ nơi nào khác chứ? Tương tự như vậy, các hoạt động của Chi Tinh ở Tân hà cũng không chỉ giới hạn ở trong khách sạn, cô ấy cũng là người trong đoàn phim và cũng có thể đến căn hộ của cô, tại sao Từ Tinh Dịch lại chọn ở khách sạn chứ? Lâm Lạc Dao lại càng hơn vậy nữa, vốn dĩ cô ấy là người Tân Hà, cũng có thể đến rất nhiều nơi ở Tân Hà, vậy tại sao Từ Tinh Dịch lại chọn ra tay vào ngày hôm đó ở tại khu vui chơi đó chứ?"Nhậm Du Nhiên hiểu ý đồ của Yến Quy, cô ấy thực sự không quan tâm tại sao Từ Tinh Dịch lại chọn những thời điểm và địa điểm này để ra tay hành động, nhưng cô ấy lại quan tâm lý do vì sao hắn ta lại không chọn những địa điểm khác? Có phải là bởi vì ba địa điểm này phù hợp với chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế của hắn ta không? Hắn ta đang muốn ép buộc điều gì chứ?Nhậm Du Nhiên ngước mắt lên nhờ Yến Quy giúp đỡ, trong vấn đề này nàng đã có kinh nghiệm mật vụ rồi, Yến Quy người hiểu tương đối rõ về các thành viên của K xã có thể trả lời cô ấy.Nhưng Yến Quy chỉ nhíu mày nhìn chằm chằm vào bản đồ, cô ấy có thể thấy rằng nàng không thể đưa ra được bất kỳ câu trả lời nào vào lúc này được.Thời gian trôi qua từng chút một, bất tri bất giác đã đến rạng sáng ngày hôm sau rồi, Yến Quy và Nhậm Du Nhiên đều không muốn về nhà, dù chỉ ngây ngốc đứng nhìn bản đồ thì cũng không thể dễ dàng bỏ cuộc như vậy được.Trong lúc đó Nhậm Du Nhiên ra ngoài để trả lời một cuộc điện thoại, có lẽ là cuộc gọi của Hạ Chi Tinh, thấy cô ấy đến giờ vẫn chưa về nhà nên mới gọi điện thoại hỏi xem.Nhậm Du Nhiên sợ rằng việc trả lời điện thoại ở trong phòng sẽ chọc tức Yến Quy và khiến nàng nhớ đến nỗi buồn của Cố Dĩ Di vì vậy cô ấy đã ra ngoài trả lời điện thoại để tránh mặt nàng.
Đương nhiên là Yến Quy biết ý định của cô ấy, sau khi cô ấy rời khỏi phòng làm việc, nàng cụp mắt xuống, vẻ lo lắng và đau đớn trong mắt nàng cuối cùng cũng thành thật hiện lên rồi.Cố Dĩ Di đã mất tích hơn bảy tiếng đồng hồ rồi, Z vẫn không có động tĩnh gì, dáng vẻ bình tĩnh của Yến Quy càng lúc càng không thể duy trì tiếp được nữa.
Nàng có thể chắc chắn tính mạng của Cố Dĩ Di sẽ không gặp nguy hiểm cho đến khi Z chưa xuất hiện để thể hiện ý định của mình được, nhưng mặt khác....Yến Quy nặng nề nhắm mắt lại, nàng ấy không dám nghĩ đến mặt khác nữa.
Những vết máu mà nàng đã thấy ở ngôi làng ven đô vào lúc buổi chiều đó đã đủ khiến nàng run rẩy và đau đớn rồi.Sau khi nghe điện thoại xong Nhậm Du Nhiên đi từ bên ngoài vào, thấy Yến Quy đang nhắm mắt dựa vào ghế, vẻ mặt mệt mỏi.
Trái tim Nhậm Du Nhiên thắt lại, cô ấy bước đến và đặt tay lên vai của Yến Quy."
Chị Ngôn, sao chị không nghỉ ngơi một lát đi?"Yến Quy lại mở mắt ra, ngẩng đầu cười với cô ấy rồi lắc đầu nói: "Không cần đâu."
Nhậm Du Nhiên cũng cảm thấy như vậy, bây giờ ai cũng đều không thể nghỉ ngơi được, ngay cả Hạ Chi Tinh khi gọi điện tới cũng nói rằng cô ấy không thể ngủ được khi không có tin tức gì của Cố Dĩ Di nữa.
Vừa đứng ở trên hành làng nhìn sang phía đội đặc nhiệm hình như vẫn còn sáng đèn nữa, có lẽ Ôn Chất Bân vẫn đang cho người túc trực ở đó, một khi có tin tức thì nhất định sẽ là người đi trước luôn.Đêm nay mọi người nhất định sẽ không ngủ rồi.Nửa đêm vào lúc ba giờ hơn, cửa phòng làm việc của Nhậm Du Nhiên bị đẩy ra, nhân viên cảnh sát kỹ thuật trực ban tối nay đẩy cửa bước vào."
Đội trưởng Nhậm?"Nhậm Du Nhiên có chút kinh ngạc khi nhìn thấy anh ấy, tựa vào ghế sô pha và nhắm mắt lại, Yến Quy đột nhiên mở mắt ra, như là đã cảm nhận được điều gì đó rồi liền nhìn về phía cánh cửa.Vẻ mặt của nhân viên cảnh sát kỹ thuật có chút hoảng hốt và lo lắng: "Đội trưởng Nhậm, có người đột nhập vào hệ thống của chúng tôi và đã gửi một đoạn...."
Anh ấy dừng lại một chút, nhìn Yến Quy rồi lắp bắp nói tiếp: "Một đoạn, một đoạn video...."
Nhậm Du Nhiên đột nhiên đứng dậy lo lắng hỏi: "Đoạn video gì?"Viên cảnh sát nói: "Là...
là đội trưởng Cố..."
Nhậm Du Nhiên nhanh chóng siết chặt tay, cô ấy quay lại nhìn Yến Quy, vẻ mặt của hai người đều rất xấu.Đặc biệt là Yến Quy, vẻ mặt cứng ngắc vốn có của nàng càng thêm ảm đạm, nàng nhìn chằm chằm vào viên cảnh sát vài giây sau đó đứng dậy hỏi: "Đã theo dõi được vị trí của đối phương chưa?"Viên cảnh sát nhanh chóng gật đầu: "Tất cả các đồng nghiệp đang làm nhiệm vụ trong bộ phận của chúng tôi đang cố gắng hết sức để theo dõi họ.
Đối phương đã sử dụng một địa chỉ IP giả và đã mã hóa nó.
Chúng tôi phải tranh thủ thời gian với đối phương để bẻ khóa được!"Yến Quy gật đầu nói: "Gọi những người trong đội vẫn chưa về nhà cùng chúng ta vào phòng họp nghiên cứu."
Vốn đã đoán trước được nội dung của đoạn video, nhịp tim của Yến Quy phút chốc tăng vọt, càng lúc càng nhanh như muốn lao ra khỏi lồng ngực vậy.
Trên đường đến phòng họp, nàng giữ chặt vị trí của trái tim mình, vì sợ rằng nếu buông ra, trái tim sẽ đập vào lồng ngực nàng và khiến nàng thổ huyết mất.Nhậm Du Nhiên sợ nàng bị kích thích quá lớn, cơ thể sẽ không thể chống đỡ được vì vậy cô ấy đã đi theo Yến Quy từng bước một từ phòng làm việc cho đến phòng họp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.