Con Đường Giải Oan Của Nữ Pháp Y

Chương 149: Tro tàn 23




Vì Cố Dĩ Di đột nhiên xảy ra chuyện nên có rất nhiều người trong đội điều tra hình sự vẫn đang tăng ca để đợi chờ tin tức của cô, một lúc lâu sau mọi người đều được Nhậm Du Nhiên triệu tập đến, cô ấy yêu cầu bộ phận kỹ thuật mở máy tính trong phòng họp và phát đoạn video mà hacker đã gửi đến hệ thống trên màn hình.Đoạn video bắt đầu, đây là một căn phòng nhỏ theieus ánh sáng, trong đoạn video hai tay Cố Dĩ Di bị xích sắt khóa chặt, cả người đứng ở đó, đầu cúi thấp, mái tóc dài che mặt, trắng bệch, chiếc áo phông trắng dính đầy máu, dường như một đóa hoa mận đỏ nở rộ trong tuyết vậy.Yến Quy ngay lập tức ngừng thở, một tay nàng vẫn đang đặt lên đầu gối nắm chặt thành một nắm đấm.Ngay sau đó, Từ Tinh Dịch xuất hiện trước camera, hắn ta tiến lại gần camera và vẫy tay chào, sau đó giọng nói của hắn ta truyền ra từ trong đoạn video."
Xin chào, Doctor C.
Hay là rôi nên gọi cô là cảnh sát Sở?"Khuôn mặt Yến Quy như giấm ngâm nước, nàng nghiến răng hằm, không nhìn Từ Tinh Dịch mà ánh mắt nàng nhìn thẳng vào bóng dáng của Cố Dĩ Di ở phía xa camera."
Đến đây, tôi tặng cô một món quà lớn này!"Nói rồi, Từ Tinh Dịch nhặt một đôi găng tay và đeo vào, chậm rãi đi đến chỗ của Cố Dĩ Di.Hắn ta vẫy tay với người mặc áo trắng ở bên cạnh, người này lấy ra một cây kim tiêm và tiêm thứ gì đó vào tĩnh mạch của Cố Dĩ Di.Nhậm Du Nhiên đập bàn bằng nắm đấm và bắt đầu chửi thể.
Ôn Chất bân ở bên cạnh cũng không khá hơn là bao, cậu ấy tự mình xắn tay áo lên nói sẽ giết chết Từ Tinh Dịch!Nhưng đoạn video vẫn tiếp tục, trong khi người mặc áo trắng đang tiêm thuốc cho Cố Dĩ Di, bàn tay đeo găng tay của Từ Tinh Dịch bất ngờ chạm vào phần đang chảy nhiều máu nhất trên bụng của Cố Dĩ Di....Trong đoạn video, Cố Dĩ Di vừa cúi đầu nhắm mắt đột nhiên ngẩng đầu lên, khóe mắt hoa anh đào rũ xuống, mờ mịt, khẽ mở miệng cau mày đau đớn, có tiếng động trong đoạn video, và Yến Quy nghe thấy tiếng rên rỉ đau đớn của Cố Dĩ Di, tiếng rên rỉ của Dĩ Di phát ra rất yếu ớt, giọng của cô nhỏ đến mức không thể hét lên được, Yến Quy cảm thấy trái tim mình cũng bị bóp nát rồi.Găng tay của Từ Tinh Dịch nhanh chóng bị nhuộm đỏ bởi máu."
Con mẹ nó! Con mẹ nó chứ! Chính tay tôi sẽ giết chết tên khốn ngu ngốc này!" Đôi mắt Ôn Chất Bân đỏ hoe! Tư thế đó giống như muốn tiến vào đoạn video mà băm chém Từ Tinh Dịch cả ngàn lần vậy.Yến Quy ngồi đó với khuôn mặt đầy sắt đá, bàn tay nắm nắm đấm cảm thấy móng tay ăn sâu vào da thịt mình, ngón tay của tay còn lại trên bàn hơi cong lên, bám chặt vào góc bàn.Nhậm Du Nhiên vô thức nhìn Yến Quy, thấy đôi môi đang run rẩy của nàng hé mở nhưng nàng ấy không thể nói ra lời được.Hai mắt Yến Quy đỏ hoe, lồng ngực không ngừng phập phồng, nhưng làm thế nào cũng không thể nén nổi cơn đau ngột ngạt cứ ập đến, nàng đau đến mức suýt nữa ngất đi.Đoạn video không dài, chỉ vài phút, có thể thấy là đã qua chỉnh sửa nhưng cũng đủ để đạt được hiệu quả rồi.
Tất cả các cảnh sát nhìn thấy đoạn video ở trong phòng họp lúc này đều rất tức giận, đặc biệt là các thành viên của đội đặc nhiệm.
Cố Dĩ Di đã làm đội trưởng được một năm rưỡi rồi, cô đã tạo được uy tín không thể phá hủy ở trong đội, tất cả những thành viên này không thể trơ mắt nhìn đội trưởng của mình bị đối xử tàn nhẫn như vậy.Ôn Chất Bân tiến lên trước một bước nhìn Nhậm Du Nhiên: "Đội trưởng Nhậm!"Nhậm Du Nhiên ngắt lời cậu ấy và quay sang các đồng nghiệp của cậu ấy trong bộ phận kỹ thuật nói: "Hãy quay về và nói với đội trưởng của các cậu! Tôi không quan tâm cần sử dụng bao nhiêu nhân lực hay mất bao lâu, lần này nhất định phải định vị được vị trí của hacker cho tôi! Nếu không tìm ra được các cậu về hết nhà đi không cần làm nữa!"Biết cô ấy thực sự rất tức giận, bộ phận kỹ thuật cũng không dám lơ là, lập tức nói: "Được!"Nhậm Du Nhiên lại nhìn Ôn Chất Bân rồi lạnh lùng nói: "Dẫn người của cậu đi chuẩn bị đi, đợi khi nào có tin tức của tôi thì lập tức đi bắt cái tên chó chết Từ Tinh Dịch cho tôi!""Rõ!" Ôn Chất Bân lớn tiếng trả lời.Nói xong, cậu ấy liếc nhìn Yến Quy vẫn đang ngồi bất động ở đó, cậu ấy muốn nói gì đó, nhưng cũng không biết lúc này không có ai có thể hiểu được cảm giác của Yến Quy cả, những gì các cậu ấy nói đều là vô nghĩa thôi.Vì vậy cậu ấy không nói gì nữa, Ôn Chất Bân dẫn những người khác rời khỏi phòng họp, nhường không gian lại cho Yến Quy và Nhậm Du Nhiên.Mọi người đều đã đi ra ngoài hết rồi, Nhậm Du Nhiên lo lắng nhìn Yến Quy.Yến Quy đột nhiên giơ tay đè chặt lên ngực của nàng ấy, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ."
Chị Ngôn!"Nhậm Du Nhiên sững sờ, bất ngờ giật bắn mình hỏi: "Chị không sao chứ?"Yến Quy nghiến chặt răng và lắc đầu im lặng.
Nàng muốn nói nhưng cảm giác ngột ngạt khủng khiếp trong lồng ngực không thể xua tan được, cơn đâu khiến trán nàng bắt đầu đổ mồ hôi hột.Nhậm Du Nhiên nhìn thấy bộ dáng của nàng như không thể thở được nữa rồi, hai mắt đỏ bừng lo lắng, cuối cùng cũng chỉ biết vỗ nhẹ vào lưng để nàng có thể dễ thở hơn thôi.Không biết đã qua bao lâu, Yến Quy đột nhiên hít một hơi thật sâu, khí tức vẩn đục tích tụ trong lồng ngực dường như cuối cùng cũng được phun ra, nàng lại hít thở không khí trong lành như người chết đuối mới sống lại, thở hổn hển."
Chị Ngôn, chị Ngôn."
Nhậm Du Nhiên liên tục gọi tên nàng, vì sợ rằng nàng sẽ không nghe thấy.Yến Quy thả ngón tay ra khỏi mép bàn và vẫy tay với Nhậm Du Nhiên tỏ ý rằng cô ấy không nên lo lắng.
Chỉ là bàn tay đặt trên đùi nàng vẫn đang nắm chặt lại, trên mu bàn tay đã nổi gân xanh cho thấy được tâm trạng thực sự của nàng vào lúc này.Nhậm Du Nhiên khó chịu nghiến răng nghiến lợi nói: "Để tôi bắt được hắn ta, nhất định tôi sẽ tự tay băm nát hắn!"Từ Tinh Dịch để lại bao nhiêu vết thương trên cơ thể Cố Dĩ Di, cô ấy sẽ tính từng cái một!Yến Quy ngước mắt lên nhìn cô ấy, thấy hai mắt nàng đỏ hoe, cau mày tức giận thì liền biết cô ấy đã nổi giận rồi, những lời này không phải chỉ là lời nói mà thôi.
Do vậy nàng giơ tay giữ lấy bả vai của cô ấy, Yến Quy nhắc nhở cô ấy: "Cô là một cảnh sát đó."
"Nhưng tôi cũng là một người bình thường!" Sự thù địch trên khuôn mặt của Nhậm Du Nhiên không hề giả dối chút nào.Yến Quy không nói gì, nàng không khuyên được gì, bởi vì tâm trạng của chính nàng càng tồi tệ hơn cả của Nhậm Du Nhiên nữa.Không thể không nói rằng Từ Tinh Dịch thực sự rất tàn nhẫn và chính xác, hắn ta biết cách đánh rắn động cỏ hơn bất kỳ ai khác, người bắt rắn còn giỏi hơn bất kỳ ai khác nữa.
Hắn ta không trực tiếp đến để báo thù người khác, mà bắt đầu từ người yêu của người đó, thực sự giỏi trong việc nắm bắt lòng người!Hôm nay hắn ta đã trói Yến Quy lại và tra tấn hành hạ nàng một chút, giết chết nàng không bằng để nàng tự mắt chứng kiến cảnh tượng vừa rồi.
Điều gì tra tấn người khác nhất? Tra tấn những người quan trọng xung quanh họ mới có thể khiến họ từ từ cảm nhận thế nào là đau thương tột cùng.Yến Quy lại nhắm mắt lại và hít thở sâu vài lần, nàng nắm lấy tay của Nhậm Du Nhiên như thể để tìm kiếm sự hỗ trợ rồi nói: "Đến phòng làm việc của cô đi, tôi đột nhiên nghĩ ra rồi."
Nhậm Du Nhiên bị nàng làm cho có chút bối rối: "Nghĩ, nghĩ ra cái gì?""Dĩ Di có thể ở đâu?"..........Trong phòng làm việc của Nhậm Du Nhiên, Yến Quy đã dùng bút đánh dấu màu đỏ để vẽ một vòng tròn lớn ở góc tây nam của thành phố Tân Hà."
Đây là đường Tây Sơn?"Yến Quy gật đầu và nói: "Còn nhớ tấm vé của Từ Tinh Dịch đã bị xé ở đâu không?"Nhậm Du Nhiên nhớ rằng hai ngày trước Lâm Khải đã nói qua rồi, chính là ở trên đường Tây Sơn.
Đường Tây Sơn nằm ở ngay phía tây Tân Hà, từ nam ra bắc nối liền núi dãy núi Vân Vụ, khi Du Lệ Phần bị giết hại đoàn làm phim đang quay cảnh ở núi phía bắc Tây Sơn.Yến Quy lấy lại bình tĩnh trước đó, nàng chỉ vào đường Tây Sơn nói: "Trước đây tôi đã nói qua rồi, chúng ta nên nghĩ xem tại sao Từ Tinh Dịch lại không chọn những nơi khác khi thực hiện ba vụ án trước đó.
Đáp án này cũng rất dễ đưa ra, bởi vì nơi xảy ra vụ án thứ tư đã được xác định ngay từ trước rồi."
"Ý cô nói là đường Tây Sơn?""Nơi này có một ý nghĩa khác đối với hắn ta, bởi vì đây là nơi Từ Tinh Nguyệt bị sát hại.
Đối với Từ Tinh Dịch, một chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế đòi hỏi cảm giác nghi lễ, đây là một đại lễ hiến tế cho em gái của hắn ta."
Yến Quy đóng bút đánh dấu lại: "Mục tiêu của hắn ta có tổng cộng là bốn người, Du Lệ Phần con gái hung thủ Du Trấn Viễn, Lâm Lạc Dao con gái của Lâm Khải người phụ trách vụ án năm đó, bạn gái của Nhậm Du Nhiên đội trưởng đội điều tra hình sự hiện thời của thàn h phố Tân Hà, và C hoặc là Cố Dĩ Di vị hôn thê của Sở Ngôn."
Ba cái còn lại rất dễ hiểu, nhưng cái cuối cùng...Nhậm Du Nhiên nhìn nàng hỏi: "Có phải vì cô đã làm đặc vụ nằm vùng cho nên hắn ta mới hận cô như vậy không? Không đúng, các chữ cái bọn họ đều thích vì yêu mà sinh hận vậy sao?"Sắc mặt Yến Quy không có chút cảm xúc nào, lạnh lùng nói: "Tôi cảm thấy hắn ta coi tôi là tình địch."
"Tình địch gì chứ?"Lúc này Yến Quy lắc đầu, biểu thị nàng cũng không biết.Trước đây nàng thỉnh thoảng có gặp Z, có thể cảm thấy hắn ta là tình địch đối với mình, còn có một sự so sánh không thể giải thích được, điều này khiến nàng có lúc rất khó hiểu và tất nhiên bây giờ nàng cũng vẫn không hiểu được.Không hiểu thì không hiểu đi, Yến Quy cũng không muốn biết tại sao hắn lại hận mình, chuyện này không quan trọng, quan trọng là bây giờ nàng muốn cứu người yêu của mình."
Nhưng, ngay cả khi địa điểm hắn ta đặt lúc đầu là đường Tây Sơn thì việc đó có liên quan gì đến việc chọn ba địa điểm còn lại?"Yến Quy không nói gì, nàng dùng bút đánh dấu trên tay vẽ một vài đường thẳng giữa bốn điểm trên.Nhậm Du Nhiên khẽ mở mắt, cô ấy hiểu ra bốn địa điểm này đều nằm ở bốn góc của thành phố Tân Hà, nếu nối chúng theo một khuôn mẫu nào đó thì chúng sẽ vẽ nên một chữ "Z" lớn ở thành phố Tân Hà."
Bây giờ tôi sẽ đi phong tỏa đường Tây Sơn ngay!"Yến Quy gật đầu nói: "Mọi ngã tư đều phải phong tỏa, đề phòng hắn ta bỏ chạy."
Z là một tên giỏi phạm pháp từ xa, không cần có mặt tận mắt, cảnh sát rất dễ có thể bỏ sót hắn ta.Nhậm Du Nhiên đột nhiên đứng dậy: "Bây giờ tôi sẽ đi sắp xếp ngay!""Đợi chút."
Yến Quy ngăn cô ấy lại: "Để Ôn Chất Bân dẫn vài người đến các thôn núi ở đường Tây Sơn tìm trước đi, mấu chốt là vách núi nơi Từ Hồng ném tiền chuộc xuống.
Còn nữa, nhớ đưa cả đội phòng chống cháy nổ nữa."
"Được rồi."
Nhậm Du Nhiên hấp tấp đi ra khỏi phòng làm việc.Yến Quy ở lại một chút, một mình ở trong khung cảnh yên tĩnh, cơn đau trong lòng bị đè nén lại ập đến, nàng hít thở sâu vài lần rồi đứng dậy rời đi.Yến Quy quay trở lại phòng làm việc của mình trước, lấy từ ngăn kéo đã khóa ra một điếu thuốc và bật lửa, sau đó nàng đi lên sân thượng.Sau khi nàng bị thương, nàng đã từng hút thuốc để giảm bớt đau đớn trên người mình, nhưng dưới sự giám sát của Vạn Tiêu và Bạch Hề Mạt nàng đã nhanh chóng cai thuốc rồi.
Bởi vì hút thuốc không thực sự giúp nàng giảm đau và sẽ có nhiều tác động tiêu cực hơn đến cơ thể của nàng.Sau khi nàng quay lại cục thành phố Tân Hà, gặp lại Cố Dĩ Di, sau đó lại bắt đầu lại, Cố Dĩ Di giống như một liều thuốc tốt nhất cho nàng, giúp nàng giảm bớt cơn đau thường xuyên một cách hiệu quả nhất.Yến Quy nhìn chằm chằm vào hai ngón tay đang cầm điếu thuốc, nước mắt bỗng nhiên chảy ra, nàng nhanh chóng đưa tay còn lại lên che mặt.Nàng có thể cảm nhận được nỗi đau của mình, nàng đoán được nỗi đau mà trước đây Cố Dĩ Di đã gặp phải còn không bằng một phần mười so với nỗi đau hiện tại.
Khi những bức ảnh đó thực sự đặt trước mặt nàng, nỗi đau mà nó mang lại cho nàng còn dữ dội hơn nhiều so với những gì nàng tưởng tượng.
Loại đau đớn này truyền từ tâm lý đến sinh lý, ngón tay nàng run lên, tim đau như bị dao cắt, ngay cả hô hấp cũng trở nên khó khăn hơn.Yến Quy cố gắng không khóc nhưng cảm giác ngột ngạt mãnh mẽ buộc nàng phải hít một hơi thật sâu, tiếng khóc và hơi thở dồn dập va chạm vào nhau rồi nàng bắt đầu ho khan lên.Sau khi cơn ho giảm dần, nàng rùng mình ngậm điếu thuốc vào miệng và bắt đầu bình tĩnh lại.Khi Nhậm Du Nhiên tìm đến sân thượng, cô ấy đã vô cùng kinh ngạc khi thấy khói từ miệng của Yến Quy bay ra, cô ấy bước lên vài bước, cầm lấy điếu thuốc trên tay nàng ném xuống đất, tức giận nói: "Chị Ngôn? Chị..."
Yến Quy cúi đầu, hờ hững ngắt lời cô ấy, hỏi: "Đã sắp xếp xong chưa?"Giọng nói khàn khàn và phẫn nộ, Nhậm Du Nhiên đột nhiên choáng váng, cơn tức giận trong bụng bị chặn lại, cô ấy nghẹn thành một tiếng ợ lên, suýt chút nữa chính cô cũng bị mắc nghẹn."
Đã sắp xếp xong rồi! Ôn Tử đã mang người qua đó rồi, đã xuất phát từ hai mươi phút trước rồi."
Yến Quy ừ một tiếng, nàng cúi đầu xuống, không nhìn Nhậm Du Nhiên, xoay người nói: "Chúng ta cũng đi thôi."
Nhậm Du Nhiên liếc nhìn làn khói trên mặt đất, tức giận đi theo sau, trong lòng nghĩ tạm thời bỏ qua đã, đợi khi cúi được Dĩ Di rồi mới nói nàng, đến lúc đó có người thu phục nàng! Cô gái này, không nhìn đến cái đã hút thuốc là không được rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.