Con Đường Vận Mệnh

Chương 132: Chiến thuật đầy máu và xác chết




Bạch quang nổi lên, ánh sáng nhu hòa bao quanh khắp tường thành. Bên trên tướng sĩ dường như trong một trạng thái vi diệu, thân thể cực kỳ nhẹ nhõm và tràn đầy sứ mạnh.
Lá chắn bạch quang là một trời thiên địa nhu hòa đối đầu với một hư ảnh cự đao màu vàng vang. Tạo thành một hình tượng có một không hai, độc nhất vô nhị từ trước tới nay.
Lưu Chí Bình sau khi thi triễn kỹ năng thì tiêu hao tinh thần lực quá nhiều, cơ thể suy nhược ngã khụy quỳ xuống một gối, thế nhưng ánh mắt lại tràn đầy sự tự tin vào ngạo nghễ, niềm tin chiến thắng vô cùng mãnh liệt.
Thế nhưng niềm kiêu hãnh tự tin đó không kéo dài được bao lâu, bởi vì trước mặt hắn là một tấm khiên màu trắng khủng bố, do dù thanh đao vàng cam của hắn có chém bao nhiêu lần đi chăng nữa, thì cũng giống như muối bỏ biển, không một chút tác dụng.
Nhìn lên khí thế hai đại kỹ năng cũng đã biết ai bại ai thắng. 5 vạn quân bắt đâu cường công mặt Nam thành. Thang mây được bắt lên tường thành, những chiếc thang dài khủng bố, độ cao đạt tới 10m.
40.000 quân như một đàn kiến bò lúc nhúc lên tường thành, ngoài ra số chiến giới xa còn sót lại, không ngại quân địch hay quân ta mà điên cuồng bắn xối xả lên tường thành. Thương vonh hai bên đã bắt đầu xuất hiện, thế nhưng thiệt hại nặng nề nhất vẫn luôn về phía đông quân.
Quân thủ thành cũng lăng xả chiến đấu. toàn bộ khí giới trên tường thành đêu hoạt động hết công suất. Liêu Châu Nỗ, Linh Quang Kim Trảo Thần nỏ cũng được vận dụng triệt đễ, khiến cho trên bầu trởi luôn cuồng vũ mưa tên.
Đại chiến gần nữa giờ, lúc này máu đã chảy thành sông. Những dòng máu tươi đã tích góp thành dòng tràn xuống bờ biển, nhuộm đỏ cả một vùng biển. ngay cả bãi cát vàng ngày nào đã trở thành bãi cát thấm đẫm máu tươi.
Lúc này đại quân đã đánh lên được nữa tường thành rồi, không phải chiến thuật bắt thang mây có hiệu quả, mà hà địch nhân dùng xác của đồng đội chính mình làm thang. Thây xác lúc này đã châc cao thành một tòa núi nhỏ. Thường thành sừng sững, nay đã nhiểm đỏ màu máu, dưới chân thành cho dù có hào sau 2m. thì vào lúc này, một nữa tường thành đã lấp đầy xác chết.
Quả thật chiến lược của Lưu Chí Bình quả thật là đẫm máu, hắn biết với tình trạng như thế này của quân đội hắn, hắn không thể nào thắng cho thật đẹp mắt. thế nhưng hắn sẽ thắng, thắng một cách oanh oanh liệt liệt. dùng chính nội lực tiềm lực của gia tộc mà đánh. Quân thủ thành có bao nhiêu, 2000 3000 hay 5000. Cho dù có sức mạnh, trang bị binh chủng trâu bò đến như thế nào đi chăng nữa thì, vẫn thề thể nào chiến thắng được chiến lược biển người.
( chiến trang Hàn Quốc – Triều Tiên. Trung Quốc ủng hộ cho Triều Tiên và sử dụng chiến thuật Biển Người để giành lại những phẩn đất bị mất do người Hàn Quốc – Mỹ chiếm đóng.)
Dùng khí giới không công được thành, thì dùng thang mây công thành. Nếu thang mây không thành công thì dùng biển người, dùng xác làm cầu, chỉ cần bắc được thanh lên tường thành, thì đám mọi rợ kia ắt phải chết.
Lúc này 5 vạn đại quân tiêu hao cũng đã quá nữa, toàn quân gom góp lại cũng còn hơn 2 vạn 6 ngàn quân. Theo tình hình như thế này thì hắn chỉ cần tiêu hao thêm 1 vạn 8 ngàn quân nữa thì xác sẽ lấp đầy tường thành. Lúc này viện quân thêm 2 vạn quân nữa, thành Nam hẵ là sẽ bị phá tan. Nơi này sẽ làm tiền đề co đại chiến Cô Tô đảo.
Trên tường thành Vu Thiếc sắc mặt âm trầm, nhìn khí thế hung hãn của địch nhân, tuy bị giết nhiều như rạ, thế nhưng khí thế vẫn không đổi, thanh kiếm trên bầu trời ngày càng rực rở, thế nhưng tâm khiên bạc của hắn tạo ra vào lúc này đã bắt đầu xuất hiện những vết rách nhỏ, nếu theo tình hình như thế này thì nó sẽ hoàn toàn vỡ nát trong hai giờ tới.
Hơn nữa địch nhân không ngại sinh mạng quân sĩ mà còn sử dụng chiến thuật biển người, dùng xác bắt cầu, quả thật là quá hung ác.
Đây chính là một nan đề của hắn, tại mặt trận thành nao chỉ có vỏn vẹn 2500 quân, cấp 4 và 1000 quân cấp 3 lam nhiệm vụ hậu cần, hơn nữa thế lực quân sĩ của hắn ngày càng giảm súc, còn địch nhân thì hầu như luôn có máu mới, không ngưng nghĩ mà tác chiến.
% phòng thủ all.
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ
…………………………………………………………………………..
Tại mặt Đông, chiến trận cũng ngày càng cam go, hơn 20 chiên thuyền đưng cách bờ biển 200m, bọn chúng không ngừng bắn tên lửa vào, hơn nữa đám này cũng dùng chiến thuật hy sinh. Những chiếc tàu cá sơ cấp, trung cấp, cao cấp do bọn chúng chiếm được từ các thành trấn trong vịnh và vùng ven. Những chiếc thuyên như những chiếc xe cảm tử đánh bom liều chết, trên thuyền chở toàn các vật liệu dể cháy. Bọn chúng hung hăng lao vào bờ, không một chút e ngại.
Lợi dụng triều cường và sóng biển về trưa. Nhưng chiếc thuyền này leo lên bờ biể tới tận 10m có khi lên tới 15m. sau những chiếc thuyền này lao vào, tạo thành một lớp bức tường thật dày, sau đó cung binh phía sau bắn hỏa cung, đốt cháy toàn bộ những tàu cá này, tạo thành một biển lửa.
Hơn nữa vào buổi trưa gió thổi vào từ biển đạt tới đỉnh điểm càng cỗ vũ cho đám cháy ngày lan xa dữ dội.
Thiên địch của voi đương nhiên là lửa, cho dù Voi Chiến có được huấn luyện kỹ càng như thế nào đi chăng nữa thì khi gặp thiên địch của nó thì cũng phải ngã ngữa chịu thua mà thôi.
Khi thất thế lửa ngày xa lớn thì Cưu Gia Lê âm thầm cắn răng chửi mẹ nó, ra lệnh cho tượng binh rút quân, còn cung binh thì tiếp tục trấn thủ.
Dựa vào lúc này địch nhân không còn sự quấy nhiểu của đám Hùng Binh kia. Với một bức tường lữa thật dày, tạo điều kiện thuận lợi cho bọn chúng vận binh lên bải biển. thế nhưng để làm được điều này bọn chúng còn phải trả gái cực đắt hơn 300 chiến thuyền bị phá hủy. 500 thuyền đánh cá không còn một mống, 2 vạn quân đã tan thành mấy khói.
5 vạn quân chỉ trong vòng một buổi sáng đã mất đi gần phân nửa. 3 vạn đại quân chuẩn bị lên bờ, thì tin truyền vé từ chiến trường phia Nam.
Thành nam trong vòng 1 giờ nữa sẽ bị công hạ, thế nhưng cần phải viện thêm 2 vạn quân nữa. nêu hiện tại không xuất quân trợ giúp thì những tiêu hao từ trước tới đây sẽ trở nên vô nghĩa.
Nhận được tin tức này toàn bộ các lão đại vừa vui mừng vừa hoàng sợ. vui là 1 giờ nữa sẽ công hạ được thành trấn, thế nhưng lại tiêu hao quá lớn. 5 vạn đại quân a. đây không phải là một con số nhỏ. Mà đây chỉ la một thành nhỏ nhoi là thôi, nếu trực tiếp lên cô tô đảo, hay Trấn Hải Thành, thì sự khủng bố của đám man hoang lại là như thế nào nữa.
5000 quân thủ thành chống đống 10 vạn đại quân, trong vòng 2 giờ bị tiêu diệt quá nữa, đây là cái gì, binh đoàn ma quỷ à. Có sự logic nữa không đây.
Thế nhưng bọn họ ném lao thì phải theo lao, tên đã lên cung không thể nảo hạ xuống được. một là chiến thắn trong vinh quang, hai là chiến thắng trong sự tổn thất nặng nề. cho dù thế nào đi chăng nữa thì bọn họ bắt buộc phải thắng, cho dù có hy sinh tất cả.
Cắn răng một cái Lưu Kim Tinh hạ lệnh cho viện quân 2 vạn tấn công thành Nam. Thành đông tạm thời đóng quân trên bãi cát xây dựng phòng tuyến, đồng thời điều thêm quân từ các khu quân doanh khác. Tổng cộng tập hơn thêm 5 vạn đại quân. Trong vòng chiều này cường công mặt Đông.
Quân lệnh vừa phát ra, ngay lập tức truyền xuống dưới và phát ta ra toàn khu vực. ngay cả thế giới đám người kia cũng đang nhìm vào chiến trường biển đông này.
……………………………………………………………………………………………………
Tại một góc khác thuộc vịnh bắc bộ. một hạm đội với 300 chiến thuyền bắt đầu đi vòng từ măt Tây đảo Cát Bà, men theo dọc bờ biển đi xuyên qua vịnh Bái tử Long bắt đầu tiến nhập đảo Trà Bản quân daon chiến lược của Tưởng Trùng Khanh Hoa Hạ công hội.
Vì địa hình đảo Trà Bản khá lớn, và địa hình tương đối dốc vơi địa hình nùi karst là chủ yếu, núi dốc cao tập trung tại sườn tây và thoai thoải bằng phẳng ở mặt đông, nên đại đa phân quân doanh đồng trú tại đảo Trà Bản đều mằn ở mặt đông.
( địa hình Karst là địa hình núi đá vôi trẻ phân bố tại các khu vực thuộc đồng bằng bắc bộ và vịnh bắc bộ. có đặc điểm núi cao, đỉnh nhọn, ít chịu sự tác động của Ngoại Xâm)
300 chiến thuyền này chở gần 1 vạn đại quân cùng nhiều chiến giới công thành khác. Bên trong đó có 2000 kỵ binh cấp 4 Nghê Kỵ, 3000 bộ binh cùng 1000 thương binh cấp 4, số còn lại là quân cấp 3 thực hiện nhiệp vụ hậu cần vả hỗ trợ chính quân tác chiến.
Chỉ huy đại quân này chính là Triệu Kiều, nàng nhận nhiệm vụ công phá đảo Trà Bản, không cần tiêu diệt toàn bộ cụm cứ của địch nhân, mà phải quấy nhiểu địch nhân, tạo nỗi ác mộng kinh hoàng cho địch nhân.
Và mục tiêu đầu tiên chính là Tưởng Trùng Khánh, Đại Hán công hội. theo như tin tình báo của Phú Lâm, thì thược lực của Tưởng Gia là yếu kém nhất, hơn nữa đám con ông cháu cha gia tộc này cũng không có một mống nào đáng chú ý. Còn đám phú nhị đại thì thôi rồi, cuồng đồ vô năng, bất tài vô dụng, ra ngoài xã hội không đáng một đồng. hơn nữa thế lực Hoa Hạ công hội bị chia làm 2 phe. Phe thứ nhất ủng hộ chiến trận Bình Định Biển Đông.
Còn phe thứ hai thì không ủng hộ, bởi vì kinh tế Tường Gia đang trong quá trình suy thoái, cac1c công ty thuộc gia tộc không ngừng thua lỗ, hơn nữa bọn họ còn tập trung tiền tài vao chiến tranh, khiến cho nền kinh tế gia tộc đã kiệt quệ nay càng khó khăn hơn.
Truyện được sáng tác bởi: Hoàng Kỳ Phương
๖ۣۜKỳ Phương๖ۣۜVô Tà ๖ۣۜ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.