Sắc trời cuối thu mịt mờ, mây đen ùn ùn kéo về theo một quỹ tích quái dị, dưới lòng biển mông dường như có một cái gì đó đang âm thầm vận chuyển, mặt biển tựa hồ không một chút gợn sóng, mặt biển tĩnh lặng đến lạ thường, mọi thứ dường như vô cùng tĩnh mịch một cái cảm giác yên tĩnh đến lạ thường.
Trên mũi tàu Khoái Việt âm thầm quan sát dị tượng, trong lòng chợt nỗi lên một cảm giác bất an, thế nhưng quân của hắn đã bày trận, tên đã khương không thể không bắn, bọn họ chỉ có cơ hội duy nhất để công kích cái tiểu thành trì này. Nếu thành công chiếm đóng thì thế lực Khoái thị tộc cùng Thái thị tộc sẽ càng căng thâm cố đễ vững chác tại Kinh Tương.
Lưu Biểu đã già sức yếu, binh quyền một mực nằm trong Thái thị huynh đệ, hơn nữa Lưu Tông rất là thân cận với Lưu Biểu, hẳn là sau này mục châu Kinh châu tương lai sẽ thuộc về Lưu Tông, còn đại nhi tử Lưu Biểu là Lưu Kỳ từ nhỏ lắm bệnh nhiều tật, không có khả năng tranh giành với Lưu Tông có anh em Thái thị giúp đở.
Vì thế Khoái Việt quyết tâm đánh chiếm Trấn Hải thành, chỉ là một cái tiểu thành thôi, binh lực chưa đến 1000, cho bọn họ nữa này 2 vạn 4 ngàn quân tinh nhuệ Kinh Châu ắc hẳn công phá đánh tận về Thiên Bi.
Thế nhưng đang trong giai đoạn mấu chốt công chiếm Trấn Hải thành thì phó tướng Hoàng Tổ vội chạy vào
“ quân sư! bên cánh trái hướng 2 dặm phát hiện hơn 20 chiến thuyền đang hướng về đây! Theo chiến kỳ hẳn là nhị đương gia Bạch Long Quân đoàn Hắc Long.”
Hoàng Tổ là một trong những tướng lãnh sừng sõ trong thế lực Lưu Biểu, võ lực cũng không hề kém Thía Mạo Thái Hòa, ngay cả Văn Sính, Hinh Đạo Vinh, Vương Uy cũng không thể sánh bằng, tuy vậy hắn chỉ được xếp vào hạng mãnh tướng mà thôi, không được xếp thứ hạng cao trong Trung Châu bởi vì đầu óc hắn có chút đơn giản, mà nói trắng ra là ngu như bò.
Nhưng sự dũng mãnh của hắn vang danh khắp Giang Hạ, đặc biệt là sau khi phục kích giết chết Tôn Kiên, nhưng đó là chuyền sau này, còn bây giờ tên này có chút không cam nỗi.
Đối diện với một cái đầu sừng sõi như Khoái Việt, tên ngốc tướng Hoàng Tổ thường xuyên bị ăn hắn chơi đen, nên trong lòng hắn có chút không tinh tường Khoái Việt.
Mà sau khi Khoái Việt nghe tin, thì sắc mặt biến đổi, hắn nhìn lên bầu trời âm u, ngày càng mờ mịt, sương khói bắt đầu kéo tới.
“ không tốt! kỳ môn độn giáp trung cấp Thần Toán.!” Khoái Việt bổng nhiên rú lên.
Bất ngờ dưới động thái của quân sư, Hoàng Tổ cùng Thái Hòa cũng có chút hoảng.
“ Quân sư! Có chuyện gì! Kỳ môn độn giáp là chuyện gì?” Thái Hòa là một Dũng Tướng, chuyện xông pha sa trường, chém giết địch nhân, thì tại Kinh Châu hắn xưng thứ hai thì sẽ không có ai dám xưng thứ nhất cả. thế nhưng về mấy cái trò “mèo” thì hắn như một mớ đậu hũ trắng, không biết gì cả.
“ đây không phải là lúc nói chuyện! mau hạ lệnh rút quân! Mau, nếu không sẽ không kịp!” Khoái Việt có chút gấp.
“ coong! coong! coong” khi mọi công tác công thành chuẩn bị đã xong, chỉ cần hạ lệnh công thành nữa mà thôi, thì ngay lúc này tiếng chiêng thu quân vang lên, hơn nữa còn vô cùng mãnh liệt.
Trong đầu binh sĩ ong ong lên không hiểu gì cả, thế nhưng quân lệnh như sơn không thể cải. điều này khiến cho sĩ khí đang dân cao của quân Kinh Châu trở nên ảm đạm, không còn hăng hái như lúc nãy.
Trên thành cao, Hùng Phong đối diện với đội hình khủng bố của địch nhân, hắn cực kỳ trầm tĩnh, nhưng tâm của hắn có chút nhộn ngạo không yên, không phải bởi vì đội quân đông nghìn nghịt người kia, mà là sắc trời biến thiên, khiến cho tâm hắn vô cùng hoảng loạn.
Trước mặt hắn là một cỗ khí giới màu hoàng kim, phát sát óng ánh, đây chính là đại sát khí trấn giữ Trấn Hải Thành Kim Quang Linh Trảo thần nỏ. đây là cái thần nõ thứ năm của Hoàng Kỳ Phương. Dùng để trấn thủ Trấn Hải thành.
Mà lúc này Kim Quang Linh Trảo thần nỏ cũng có một chút run rẫy, giống như một vật có sinh mạnh, đang đối diện với thiên địch.
Mà ngoai khơi xa xa, trên mặt biển, Tiểu Kim đang dẫn đầu đoàn quân phục kích trên mặt biển, cũng đăng vô cùng rung sợ trước cái biến thiên của biển cả. Tiểu Kim còn đở, có còn có thể trụ được, còn các tiểu đệ của nó Hắc Thiếc Quy thì rung sợ cầm cập, không dám thò đầu ra khỏi mai rùa.
Hoàng Minh cùng Yến Nhi kỵ trên lưng Tiểu Kim cũng nhận ra điều gì đó không được đúng lắm, trong lòng chợt sinh một cỗ bất an.
Từ phía dưới lòng biển bất chợt phun trào rất nhiều bọt khí, vân vụ bắt đầu kéo đến, cả một vùng biển rộng lớn chừng 100 dặm đã chìm trong sương mù.
Kỹ năng [ Thần Toán ]
Thần toán không phải đơn giản là là một kỹ năng chiêm tinh bói toán, mà nó còn kèm theo đó là kỳ môn độn giáp. Trong tam quốc diễn nghĩa, người thành thục vận dụng nhất chính là Thừa Tướng nước Thục Gia Các Lượng. tại trận hải chiến Xích Bích đã sử dụng lừa đi 10 vạn mũi tên của Quân Tào.
Mà không ngờ tại giờ khắc này, khoảnh khắc đấy lại diễn ra tại một vùng biển xa xôi hải ngoại.
Kim Tiền, tư chất cực cao, lão ta đa hy sinh 10 năm thọ mệnh để dụng ra cái thế trận này, tuy phải trả một cái giá cực đắt, đó chính là thọ mệnh, thế nhưng vì đại mưu đồ, lão không thể nào không hy sinh. Phải nói là Kim Tiền là một hảo hán tử vì nghĩa quên thân.
Sương khói mờ mịt, lúc này trống trận bỗng chốc vang lên, tứ phía kèn rống ầm ầm dữ dội, sóng biển yên lặng cũng bắt đầu sôi trào, gào thét.
Trong lúc quân Kinh Châu đang nhanh chóng rút lui ra khỏi trận địa thì bất ngờ sương khói mù mịt, bọng chúng sĩ khí đã giảm, lại bất ngờ gặp biến thiên, đội hình bắt đầu nháo loạn, thế trận tan ra, không còn hàng lối gì cả, một mực cắm đầu mà chạy về khoang thuyền.
Chỉ có 700 Hoàng Bộ bộ binh cấp 4 thì vẫn còn trần tĩnh, không có nháo loạn, vẫn trầm tỉnh, thủ vững như sơn đi theo đội hình rút quân.
Bất chợt tiếng trống trận vang lênh, khiến cho lòng quân cùng tướng lãnh bất an, trong đó có quân sư Khoái Việt.
Tuy Khoái Việt rất là tự tinh với kỹ năng mà mưu lược của mình, thế nhưng đối diện với kỳ nhân khủng bố nắm giữ trong tay kỳ môn độn giáp như thế này, thì hắn cho dù có tự tin, ngạo mạn thế nào đi chăng nữa cũng phải cuối đầu chào thua.
Mắt nhìn thấy đại quân chưa rút lui an toàn, hắn cũng không thể bỏ quân mà đi, nếu như đợi đám kia lên hết thì cũng tốn một khoảng thời gian lớn. nhắm tình thế không ồn, hắn liền bấm bụng chuẩn bị thi triển kỹ năng Hải Tiếu của mình.
Mà Thái Mạo cũng không phải dạng ngu, hắn biết, tình thề cực kỳ bất lợi cho quân mình, nên triệu tập thủ hạ chuẩn bị nghênh chiến.
Kỹ năng của hắn chính là [ Tế Xạ ]. Đây là một kỹ năng không tồi, đặc biệt là sử dụng trong Thủy Chiến.
[ Tế Xạ ] thi triển kỹ năng cung binh tăng gấp đôi tầm bắn cùng gia tăng tốc độ bắn cung lên 1.5 lần trong nửa canh giờ.
Mà mặt khác, sau khi nhận được hiệu lệnh tấn công, Sa Long chỉ huy đội quân thân tính của mình ầm thầm mà lặng lẽ theo mà sương khói, tiếp nhập bờ biển Cát Bà.
Đúng là nhiệm vụ của hắn được phân phó chính là đánh lén quân Kinh Châu, chém đầu Khoái Việt cùng Thái Hòa. Thế nhưng hắn nào có tin tưởng Hải Long, tuy mặt ngoài nghe theo đại thủ lĩnh, thế nhưng hắn cùng em hắn Sa Thiếc đã cùng nhau chống đối Hải Long cùng Hải Ngư bao nhiêu năm rồi.
Hải Long có mưu tính thì Sa Long cũng có âm mưu của mình, Hải Long bên trong nội bộ có tay trong của hắn, thì hắn cũng không khác gì, tin tức mấy ngày trước Kim Tiền từng lén lén lúc lúc gặp riêng Hải Long, hắn đã ngầm đoàn ra cái tên mập mạp Kim Tiền kia đã phản bội hắn. vì thế tại sao hắn không thể bật Hải Long mộ phen.
Dựa theo kế hoạch thì Kim Tiền sẽ thi triển kỳ môn độn giáp, tạo vân vụ, lúc này Hải Long sẽ dùng trống trận từ phía đông, tạo cho địch nhân hoang mang cùng bị phân tâm lạc hướng.
Còn mặt này Sa Long sẽ âm thầm từ mặt tây đánh up quân Kinh Châu. Sau đó hai mặt giáp công, trong vòng 1 giờ toàn diệt. lấy thủ cấp của Khoái Việt cùng Thái Hòa. Sau đó bọn họ sẽ men theo Trường Giang đi sâu vào Ngô Quận, đầu nhập vào Nghiêm Bạch Hổ.
Theo kế hoạch phải rời bỏ cơ ngơi trên Bạch Long Đảo, thế nhưng sau khi có được hai thủ cấp của hai tên này, thì bọn bọ thu được không ít lợi tức, ví như là thăng tướng lệnh cùng sách kỹ năng, đôi khi còn có thể bạo ra phù ấn Thái Thú.
Thế nhưng Sa Long quyết chơi âm một vố, trong tay hắn có 7000 quân tinh nhuệ cùng 50 chiến thuyền. đạo quân này được chia làm hai nhóm, nhóm thứ nhất, quân chủ lực do hắn chỉ huy, đạo quân này sẽ thoe như kế hoạch đột kích quân Kinh Châu, thế nhưng chúng sẽ đánh không toàn sức, mà dưỡng sức đánh cầm chừng. để cho quân Hải Long đánh vào, để bọn chúng ăn quả đắng.
Còn đạo quân thứ hai do em hắn Sa Thiếc chỉ huy, tên nay lợi dụng thời cơ mà âm thầm tiến nhập Trấn Hải Thành lợi dụng thời cơ mà chiến lĩnh thành trì này. Sau đó từ thành trì này trờ thành căn cơ của hắn thống trị vùng biển đông rộng lớn tràn đầy tài nguyên này.