Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)

Chương 394: Diệp Thiên Tà (1)




Sở Hưu theo Lục tiên sinh tới bên ngồi đợi đồng thời quan sát các võ giả Ma đạo trong đại sảnh.
So với Minh Ma, bên phía Ẩn Ma quả thật nhỏ lẻ hơn nhiều, thế lực lớn như Vô Tướng Ma Tông đã ít lại càng thêm ít, đại đa số là thế lực nhỏ tốp năm chụm ba, mặc dù chiến lực cao cấp không yếu nhưng không ngưng tụ thành quy mô, cho nên Lục tiên sinh không giới thiệu nhiều cho Sở Hưu.
Có điều như vậy không nghĩa là thực lực mạch Ẩn Ma yếu.
Ẩn Ma, ẩn nấp trong bóng tối mới là Ẩn Ma, khi chưa thật sự trồi lên khỏi mặt nước, không ai biết rốt cuộc thực lực nhánh Ẩn Ma mạnh tới cỡ nào?
Cũng như Sở Hưu, danh nghĩa truyền nhân Ma đạo của y mặc dù là giả mạo, có điều thân phận vốn có của y cũng không yếu, những người trong nhánh Ẩn Ma cũng vậy, không chừng họ còn có thanh danh hiển hách trên giang hồ là khác.
Hơn nữa trong ẩn ma còn có không ít lão quái vật dám chọi cứng với tông môn Chính đạo như Ngụy Thư. Nhai, ai biết những kiêu hùng Ma đạo năm xưa liệu có còn ngủ đông trong bóng tối không?
Đám người đợi không tới nửa canh giờ, La Sát Giáo cùng Tà Cực Tông rốt cuộc cũng tới.
La Sát Giáo ở hoang mạc Cực Tây, gần với Tây Vực, tất cả đệ tử La Sát Giáo đều đeo mặt nạ ác quỷ. Theo truyền thuyết do công pháp tu luyện nên tướng mạo bọn họ cũng biến thành như ác quỷ, có đeo mặt nạ hay không cũng không có gì khác biệt.
Còn người của Tà Cực Tông tới đây lại khiến đám người lấy làm lạ.
Tà Cực Tông chỉ có hai người tới, một Thiên Nhân Hợp Nhất cùng một người trẻ tuổi cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên.
Bình thường mà nói nếu trong đó có Thiên Nhân Hợp Nhất vậy chắc chắn người đó làm chủ, thế nhưng tới Tà Cực Tông lại thành ngược lại, võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất lấy người trẻ tuổi Ngũ Khí Triều Nguyên làm chủ.
Lúc tiến vào người trẻ tuổi kia đi phía trước, mỗi thế lực đều chỉ có một vị trí, người trẻ tuổi kia trực tiếp ngồi vào vị trí của Tà Cực Tông, võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất chỉ đứng một bên như tùy tùng.
Thấy cảnh này, mọi người đều nhíu mày, dò xét người trẻ tuổi của Tà Cực Tông.
Người trẻ tuổi kia tướng mạo mạnh mẽ tuấn mỹ, người khoác hờ một chiếc áo đen, từ cơ ngực lộ ra có thể mơ hồ thấy một hình xăm giao long đỏ máu dữ tợn.
Trong tay hắn cũng mang theo một thanh long thương đỏ máu, bộ dáng vô cùng dữ tợn.
Võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất cho dù đặt ở đâu cũng là cao thủ, là lực lượng trung kiên trong mỗi thế lực.
Cho dù là Hạ Hầu thị một trong Cửu Đại Thế Gia, thất thúc chỉ là một môn khách, nhưng Hạ Hầu Vô Giang vấn phải ngoan ngoãn dùng lễ trưởng bối đối đãi với thất thúc, thái độ vô cùng khách khí.
Còn giờ người trẻ tuổi của Tà Cực Tông lại coi võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất như tùy tùng, chuyện này có vẻ không hợp quy củ, tiểu tử này là ai? Chẳng lẽ là con trai ruột của tông chủ Tà Cực Tông?
Có người trong nhánh Ẩn Ma lên tiếng châm chọc: “Tà Cực Tông các ngươi càng ngày càng kém, giờ thậm chí chẳng hiểu cả tôn ti trên dưới nữa rồi. Có võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất thế nhưng lại phái một võ giả Ngũ Khí Triều Nguyên ngồi vào vị trí. Sao vậy, chẳng lẽ các ngươi coi Ma Đạo Hội Minh là trò chơi trẻ con à?”
Lục tiên sinh truyền âm với Sở Hưu nói: “Người này là đệ tử của tông chủ Xích Luyện Ma Tông, Giải Anh Tông. Xích Luyện Ma Tông trước kia cũng là đại phái trong nhánh Ẩn Ma chúng ta, có điều giờ đã bị chèn ép không còn hình dáng gì rồi, có lẽ tất cả môn phái cộng lại cũng không được trăm người.”
Người bên Tà Cực Tông còn chưa nói gì, Cửu Tương Tử đã cười lạnh nói: “Ẩn Ma các ngươi có thể để một tiểu tử Ngũ Khí Triều Nguyên ngồi đó, nhánh Minh Ma chúng ta sao lại không được?”
Trước đó mặc dù Cửu Tương Tử chịu thiệt trong tay Sở Hưu, có điều không phải thương thế nặng nề gì, lúc này đã sớm khôi phục, tướng mạo cũng trở lại vẻ tuấn mỹ yêu dị như trước.
Giải Anh Tông cười lạnh nói: “Cửu Tương Tử ngươi còn không biết xấu hổ nói ra nữa cơ đấy? Ngũ Khí Triều Nguyên thì sao? Vừa rồi ai bị vị tiểu huynh đệ Lâm Diệp này đánh cho mất hết mặt mũi? Ngươi còn không biết xấu hổ ngồi đây chẳng lẽ hắn không có tư cách? Có điều tiểu tử Tà Cực Tông này dựa vào cái gì mà đòi ngồi vào vị trí đó?”
Trong số Minh Ma, thực lực Tà Cực Tông không mấy. mạnh mẽ, hơn nữa Tà Cực Tông trước kia phải cúi đầu nhận thua với các tông môn Chính đạo mới vớt được chút hy vọng sống. Chuyện mất mặt đó có rửa thế nào cũng không sạch, cho nên trong số Minh Ma, danh tiếng Tà Cực Tông cũng chẳng được tốt, thường xuyên bị người ta giễu cợt chế nhạo.
Căn cứ theo hiểu biết của Giải Anh Tông, mấy năm gần đây toàn bộ Tà Cực Tông không lấy ra được ai nổi bật.
Trước đó có vẻ Tà Cực Tông còn chiêu một được. một tân tú Ma đạo, Đồng Khai Thái, tên kia mới vào đời không thấy rõ tình thế, gia nhập Tà Cực Tông. Kết quả mới ra mặt chưa được bao lâu đã bị Sở Hưu của Quan Trung Hình Đường làm thịt mất. Chuyện này cũng bị các tông môn Ma đạo khác âm thầm chế giễu, nói Tà Cực Tông đúng là xui xẻo cực độ, không tự bồi dưỡng được cường giả trẻ tuổi, khó khăn lắm mới chiêu mộ được một, rốt cuộc lại là tên quỷ đoản mệnh.
Cho nên giờ Giải Anh tông mới càn rỡ chế nhạo Tà Cực Tông như vậy, chẳng hề lo lắng gì.
Đương nhiên nguyên nhân sâu xa hơn là Xích Luyện Ma Tông của hắn có thù hận với Tà Cực Tông. Ân oán giữa các nhánh Minh Ma cùng Ẩn Ma không hề ít hơn so với những tông môn Chính đạo, lần này nếu không có. người của Đệ Lục Thiên Ma Tông tới làm trung gian, có lẽ bọn họ đã đánh một trận trước rồi mới bàn.
Võ giả Thiên Nhân Hợp Nhất của Tà Cực Tông lộ vẻ giận dữ, vừa định ra tay, người trẻ tuổi kia đã uể oải, tay nắm cây long thương màu máu trong tay, thản nhiên nói: “Ngươi hỏi ta dựa vào cái gì mà ngồi ở đây? Con người †a vốn không giỏi nói năng, giải thích quá phiền phức, để Huyết Giao trong tay ta trả lời cho ngươi. Đúng rồi, ta không phải tiểu tử gì, ta tên Diệp Thiên Tà, Diệp Thiên Tà của Tà Cực Tông!”
Giải Anh Tông khinh thường cười lạnh một tiếng nói: “Chưa từng nghe nói.”
Long thương đỏ máu trong tay Diệp Thiên Tà kéo trên mặt đất, đồng tử dựng đứng quỷ dị, nhan sắc cũng hóa thành màu đỏ máu như mắt rắn.
“Sau này ngươi sẽ nhới”
Dứt lời, thân hình Diệp Thiên Tà hóa thành một vệt sáng đỏ máu đánh về phía Giải Anh Tông. Long thương đỏ máu vang lên tiếng gầm của giao long, chớp mắt long uy chấn thiên, thanh thế vô cùng hùng hồn cường đại.
Trong tay Giải Anh Tông nắm một thanh trường đao. đỏ thẫm, múa lên thành từng luồng đao mang đỏ máu, khí thế vô cùng cường đại bộc phát, sắc bén vô song, bên trong còn quẩn quanh từng luồng hắc khí, không ngờ lại là thi khí kịch độc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.