Nhìn Nhiếp Đông Lưu, Sở Hưu thản nhiên nói: “Nhiếp Đông Lưu, ngươi vẫn như xưa. Mặc dù ngươi bái Hàn Bá Tiên làm sư phụ nhưng lại không học được bá khí của Hàn Bá Tiên.”
Nhiếp Đông Lưu ung dung cười nói: “Bá khí? Thứ này tạm thời ta không cần, sư phụ ta đi theo bá đạo, ta đi theo vương đạo, chẳng lẽ không được?”
Sở Hưu nghe vậy cười lạnh một tiếng nói: “Nhiếp Đông Lưu, ngươi tự tin quá nhỉ, theo vương đạo? Ngươi chỉ là thiếu chủ Tụ Nghĩa Trang mà thôi, còn tưởng mình rÍ là hoàng tử Bắc Yên chắc?”
Lời này của Nhiếp Đông Lưu thật sự vô cùng cuồng vọng, thực lực Tụ Nghĩa Trang trong Nhân Hòa Lục Bang còn không phải đứng đầu, hắn lại dám nói mình theo vương đạo?
“Vương hầu tướng lĩnh có phải trời sinh không?”
Nhiếp Đông Lưu đứng chắp tay thản nhiên nói: “Sở Hưu, ngươi xuất thân dân dã, sao không có cả chút chí khí như vậy?”
Sở Hưu giơ Thiên Ma Vũ trong tay lên chỉ vào Nhiếp. Đông Lưu trầm giọng nói: “Lời này của ngươi không sai, có điều giờ ngươi với ta hiện giờ càng giống tướng trong vương hầu tướng hơn. Nhưng ngươi không cảm giác lời này có điêm xấu à?”
Nhiếp Nhân Long coi như xuất thân dân dã tiêu chuẩn, nhưng Nhiếp Đông Lưu lại không phải.
Thiếu trang chủ Tụ Nghĩa Trang, có đặt ở đâu cũng không tính là dân dã được.
Đương nhiên lúc này Sở Hưu cũng lười đấu khẩu với Nhiếp Đông Lưu nữa. Nếu Nhiếp Đông Lưu thờ phụng cái gọi là vương đạo của hắn, vậy Sở Hưu sẽ dạy cho Nhiếp Đông Lưu, bất luận vương đạo hay bá đạo, đều phải dùng đao và nắm đấm của mình gây dựng lên!
Ma khí hội tụ trên Thiên Ma Vũ, lưồng ma khí dày đặc thậm chí ngưng tụ ra hư ảnh ma thần trên thân đao, khiến người ta cảm thấy vô cùng kinh khủng.
Thấy cảnh này, đám người trong Ngũ Đại Kiếm Phái như Hàn Đình Nhất lại nhíu mày, không phải gì khác mà vì một thân ma công của Sở Hưu thật sự quá chói mắt.
'Thật ra ma công cũng không có gì lạ, trên giang hồ võ công ba phái Đạo Phật Ma được truyền bá rộng nhất, đặc biệt là võ công Ma đạo. Mặc dù trong đó có một số thiếu hụt như tốc thành, căn cơ bất ổn, giết chóc quá nặng, nhưng uy lực của Ma công hết sức mạnh mẽ, đặc. biệt là khi cần dùng làm thử đoạn cuối liều mạng, hết sức hữu dụng. Cho nên ngay cả một số võ giả Chính đạo thật ra đều âm thầm tu luyện Ma công coi như chiêu thức cuối để liều mạng.
Nhưng giờ đang là Thiên Hạ Kiếm Tông Đại Hội, mục đích của Ngũ Đại Kiếm Phái chính là nhắm vào giới Ma đạo, thế nên giờ Sở Hưu bộc lộ ma công như vậy không khỏi khiến bọn họ cảnh giác.
Nếu không phải Sở Hưu xuất thân Quan Trung Hình Đường, lai lịch cũng coi là trong sạch, trên người còn mang nhiều công pháp Phật môn như vậy, chỉ e giờ y đã bị mời xuống dưới uống trà rồi.
Lúc này giữa lôi đài, một nhát ma đao của Sở Hưu chém xuống, thế đao ngưng tụ ra hư ảnh ma thần cũng vặn vẹo, theo đao cương chém xuống, một loạt tiếng nổ vang lên, ma đao đản sinh từ A Tỳ Địa Ngục đã được Sở Hưu thi triển tới cực hạn, một đao chém ra thậm chí đã xuất hiện một loại thần tính nào đó!
Đối mặt với một đao kinh người của Sở Hưu, Nhiếp Đông Lưu không trực tiếp ngăn cản mà lui lại phía sau, chuẩn bị để ngăn chặn Sở Hưu.
Ưu thế duy nhất của Sở Hưu là sức chiến đấu, nhưng trước đó y đã liên tục giao chiến với võ giả Đại Quang Minh Tự, đã tiêu hao gần nửa nội lực. Nhiếp Đông Lưu không tin giờ Sở Hưu còn nắm giữ lực bộc phát kinh khủng như vậy.
Cho nên hắn định câu giờ, câu kéo tới lúc nội lực Sở Hưu cạn kiệt.
Đáng tiếc cách làm của Sở Hưu luôn là tốc chiến tốc thăng, Nhiếp Đông Lưu muốn ngăn chặn Sở Hưu cũng phải xem xem lực lượng của chính hắn có đủ hay không.
Ngay lúc thế đao của Sở Hưu chém xuống, chân khí phòng ngự mà Nhiếp Đông Lưu bố trí trước mặt Sở Hưu lại như tờ giấy, bị một đao của Sở Hưu tùy ý xé tan.
Đúng lúc này Nhiếp Đông Lưu lại giơ tay, không ngờ trực tiếp đặt lên trường đao của Sở Hưu, cương khí bộc phát, ma diễm lập tức tịch diệt!
Công pháp bí truyền của Tụ Nghĩa Trang: Càn Khôn Lăng Vân Thủ!
Trên giang hồ mặc dù danh tiếng của Nhiếp Đông Lưu rất lớn, nhưng số lần hắn thật sự xuất thủ lại không nhiều. Từ trước tới nay Nhiếp Đông Lưu đều nổi danh vì âm mưu tính toán đầy mình, cho nên mới đứng trong mười hạng đầu Long Hổ Bảng.
Mà giờ Nhiếp Đông Lưu dốc lòng khổ tu mấy năm, lại bái Hàn Bá Tiên làm sư phụ, mọi người mới thấy thực lực chân chính của Nhiếp Đông Lưu.
Càn Khôn Lăng Vân, tay nắm giang sơn!.
||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới) |||||
Chấn động chưởng lực cường đại tâng tầng truyền tới, xé rách ma khí trên Thiên Ma Vũ của Sở Hưu, lại đi dọc theo thân đao hướng về phía y.
Sở Hưu nhíu mày, căn cơ lực lượng Nhiếp Đồng Lưu đều không yếu, đồng thời Càn Khôn Lăng Vân Thủ bí truyền của Tụ Nghĩa Trang cũng hết sức kỳ dị, tay nắm càn khôn, bất luận lực lượng cương khí nào chỉ cần bị _ Càn Khôn Lăng Vân Thủ nắm lấy đều bị chấn động kỳ dị đó phá tan.
Có điều chỉ giao đấu lực lượng đơn thuần, Sở Hưu không sợ bất cứ ai.
'Trên Thiên Ma Vũ, ma khí cùng huyết sát khí kết hợp, hai mắt Sở Hưu lập tức hóa thành màu đỏ máu.
Chỉ trong chốc lát, y đã bước vào Vong Ngã Sát Cảnh, sát khí ngập trời, ma diễm bùng lên, trường đao tránh khỏi thế nắm của Nhiếp Đông Lưu, mang theo khí thế vô biên điên cuồng đánh về phía Nhiếp Đông Lưu.
Huyết sát khí vô biên kết hợp với ma khí, quẩn quanh người Sở Hưu, ngưng tụ thành từng hư ảnh ma thần dữ tợn, theo ánh đao của Sở Hưu chém xuống phát ra tiếng ác quỷ tru gào thê lương.
Thân hình Nhiếp Đông Lưu vội vàng thối lui, sắc mặt cũng hơi đổi.
Hắn dám đối đầu với Sở Hưu là do trước đó Sở Hưu bị Đại Quang Minh Tự xa luân chiến, liên tục chiến đấu với những cao thủ Ngũ Khí Triều Nguyên thực lực không kém, nội lực đã tiêu hao rất nhiều.
Nào ngờ giờ Sở Hưu vẫn có thể bộc phát ra lực lượng như vậy, rốt cuộc căn cơ tích lũy của Sở Hưu thâm hậu tới mức nào?
Hai tay Nhiếp Đông Lưu múa lên liên tục, Càn Khôn Lăng Vân Thủ vốn hết sức cương mãnh hùng hồn bỗng trở nên âm nhu huyền ảo, âm dương lưỡng cực, thiên địa càn khôn, hai loại lực lượng hoàn toàn khác biệt biến ảo. trong tay Sở Hưu, chia cắt triệt tiêu lực thế đao cuồng bạo của Sở Hưu.
Có điều ngay lúc này trong mắt Sở Hưu sát ý lại tiêu biến, quanh người nổi lên khí tức huyền ảo, quỹ tích thi triển Càn Khôn Lăng Vân Thủ của Nhiếp Đông Lưu đều hiện lên trong mắt Sở Hưu.
Thiên Tử Vọng Khí Thuật!
'Trong quá khứ khi chém giết kịch liệt như vậy Sở Hưu không sử dụng được Thiên Tử Vọng Khí Thuật. Có điều thời gian vừa qua mặc dù tu vi Thiên Tử Vọng Khí Thuật của Sở Hưu không tiến bộ nhưng khả năng vận dụng lại thuần thục hơn rất nhiều, có thể như lúc hiện giờ, trong lúc chiến đấu tập trung tinh thần lực tới cực hạn, thi triển Thiên Tử Vọng Khí Thuật.
Công pháp bí truyền của Tụ Nghĩa Trang, Càn Khôn Lăng Vân Thủ mười phần kỳ dị, có thể cương có thể nhu như lúc vừa rồi, đối cứng chính diện có thể chấn vỡ đao. cương ma khí của Sở Hưu, giờ lại có thể chia cắt càn khôn, ngăn cản đao cương huyết sát của Sở Hưu.
Có điều trong cặp mắt Thiên Tử Vọng Khí Thuật của Sở Hưu, quỹ tích xuất thủ kế tiếp của Nhiếp Đông Lưu đều đã hiện lên rõ ràng, thế đao của Sở Hưu chậm lại, không còn như cuồng phong vũ bão liên miên bất tuyệt nữa, mà nhìn chằm chằm vào quỹ tích xuất thủ của Nhiếp Đông Lưu. Ngay khi Càn Khôn Lăng Vân Thủ chuẩn bị thi triển, y đã phong tỏa lộ tuyến ra chiêu của đối phương, hoàn toàn xáo trộn tiết tấu.