Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)

Chương 499: Phá cục -1




Sở Hưu lấy một địch ba, hơn nữa trong đó còn có một đại cao thủ Thiên Nhân Hợp Nhất, lúc này mặc dù hắn tạm thời không làm gì được ba người này, nhưng ba người này cũng không làm gì được Sở Hưu.
Chiến tích này đã có thể nói là kinh khủng, thậm chí mọi người xung quanh đều đưa mắt sang trận chiến bên Sở Hưu rồi lại nhìn sang Doanh Bạch Lộc, không biết hai vị này ai mạnh ai yếu.
Đương nhiên giờ nhìn lại chắc chắn là Doanh Bạch Lộc mạnh hơn. Dù sao Doanh Bạch Lộc đã là Thiên Nhân Hợp Nhất còn Sở Hưu vẫn chỉ ở cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên mà thôi.
Nhưng mọi người đã có thể nhìn ra, Sở Hưu đã sắp lên tới đỉnh phong trong cảnh giới Ngũ Khí Triều Nguyên, bước vào Thiên Nhân Hợp Nhất chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Đến lúc đó cả hai không còn chênh lệch về cảnh giới, ai thắng ai thua lại là ẩn số.
Có điều lúc này trong lúc trận hỗn chiến, Sở Hưu lấy một địch ba chưa bại nhưng lại có người không chịu nổi nữa, chính là Mạc Dã Tử.
Mạc Dã Tử dẫu sao cũng chỉ là luyện khí sư có cảnh giới tông sư võ đạo. Lúc này bảo hắn giao thủ trực diện với một tông sư võ đạo, hắn thật sự không cản được bao lâu.
Cho dù bốn thanh thần binh kia có thể tạo thành Chân Vũ Kiếm Trận nhưng vật chết dẫu sao cũng chỉ là vật chết, uy năng của nó kém xa cao thủ Chân Vũ Giáo thi triển Chân Vũ Kiếm pHáp, lúc này hän đã sắp không ngăn nổi Lạc Cửu Niên.
Hơn nữa lúc này Lạc Cửu Niên đã giận tới phát điên, hôm nay Lạc gia của hản bất luận thể diện bên trong hay. bên ngoài đều mất sạch.
Trên giang hồ, tại các đại tông môn đại thế gia rất ít khi xảy ra chuyện khi sư diệt tổ. Mỗi tông môn đều có vài tên phản đồ, đây là chuyện rất bình thường.
Nhưng điểm không bình thường là không nơi nào như Lạc gia bọn hắn, hậu nhân nhà mình đem thủ đoạn giữ mạng xá lợi tiên tổ hủy đi. Chuyện này chẳng khác gì hận tới mức muốn gia tộc mình bị hủy diệt, đương nhiên Lạc Phi Hồng thật sự nghĩ vậy.
Lạc Cửu Niên có thể tưởng tượng được sau này giang hồ sẽ đánh giá Lạc gia bọn hắn ra sao. Thậm chí Ngô Quận Lạc gia sau này chỉ có thể thành trò cười trên giang hồI
Hơn nữa mất mặt thì cũng thôi, lần này Lạc Phi Hồng còn hủy cả đại trận của Ngô Quận Lạc gia. Ở đây có nhiều võ giả chứng kiến như vậy, sau này lan truyền ra ngoài, những thế lực có thù oán với Lạc gia liệu có hành động gì không?
Dù sao giờ cũng là lúc Lạc gia bọn họ suy bại thê thảm nhất, vừa nghĩ tới điêu này Lạc Cửu Niên lại thấy đau đầu.
Cho nên Lạc Cửu Niên dứt khoát không thèm nghĩ nữa, xuất thủ như điên như cuồng. Lần này tuyệt đối không thể để Lạc Phi Hồng trốn thoát!
Dưới thế công điên cuồng của Lạc Cửu Niên, kiếm trận tạo thành từ bốn thanh thần binh đã không còn vững chắc.
Tiếp đó trường kiếm trong tay Lạc Cửu Niên vẩy ra thành thế đao, Chân Vũ Kiếm Trận không ngừng chấn động. Cuối cùng vô số kiếm cương ngưng tụ thành một luồng kiếm cương khổng lồ lớn chừng chăm trượng khí thế hùng hồn ầm ầm đánh xuống, trực tiếp đâm vào kiếm trận. Một tiếng nổ lớn vang lên, một thanh thần binh không ngờ xuất hiện vết rạn, khiến cho cả Chân Vũ Kiếm Trận dần dân sụp đổ.
Thấy bên kia Mạc Dã Tử đã sắp không chịu nổi, Sở Hưu không khỏi nhíu mày.
Sở Hưu đã từng lĩnh giáo thực lực của tông sư võ đạo, chính là lần trước Nhiếp Nhân Long ra tay với y.
Đây là lực lượng mà giờ y tuyệt đối không thể địch nổi. Mặc dù Lạc Cửu Niên kém hơn Nhiếp Nhân Long nhiều nhưng tông sư võ đạo vẫn là tông sư võ đạo, yếu hơn nữa cũng là tông sư võ đạo. Sở Hưu không nắm chắc ngăn cản được Lạc Cửu Niên.
Cho nên lúc này y cũng không muốn kéo dài thêm, cương khí quanh người bừng lên mãnh liệt tới cực hạn.
Chỉ trong chớp mắt hai mắt Sở Hưu hóa thành trống rỗng, Thiên Tử Vọng Khí Thuật được y thi triển tới cực hạn, mọi thứ xung quanh Sở Hưu ngưng tụ thành từng sợi tơ, nhanh chóng biến hóa lay động.
Trong vô số sợ tơ đó, tinh thần lực của Sở Hưu tăng lên tới cực hạn, thân hình du tẩu trong quyền phong và kiếm cương vô tận. Lý Nguyên và Trần công công kinh hãi phát hiện hai người mình như đang đưa chiêu với Sở Hưu, bọn họ vừa mới ra tay, Sở Hưu đã chuẩn bị né tránh xong.
Lúc này chiêu thức của họ đã ra, hơn nữa còn là xuất thủ toàn lực nhưng lại không thể không thu hồi lại ngay giữa đường. Cảm giác này khiến bọn họ bức bối tới cực điểm, cỏ cảm giác như muốn hộc máu.
Nhưng chỉ trong mấy chiêu như vậy, Sở Hưu đã hoàn toàn bứt khỏi Trần công công cùng Lý Nguyên, đột nhiên xuất hiện trước người Nhiếp Đông Lưu.
Khoảnh khắc đó, Nhiếp Đông Lưu cảm thấy một cảm giác nguy hiểm tới cực hạn. Hắn không nói hai lời, thi triển Càn Khôn Lăng Vân Thủ, cương khí cường đại được hắn ngưng tụ càn khôn, một thanh một trọc, hai luồng lực lượng như thái cực đồ vắt ngang trước người phòng ngự, bản thân lại nhanh chóng lui lại phía sau.
Nhưng lúc này Sở Hưu đã định dốc toàn lực phá vỡ cục diện bế tắc hiện giờ, sao lại để Nhiếp Đông Lưu bỏ trốn cho được?
Một đao chém ra, thế đao vô cùng chính xác đánh vào đường ranh giới giữa
hai luồng lực lượng kia. Nhìn như hời hợt nhưng thái cực đồ ầm ầm vỡ vụn.
Sở Hưu tay niết Ngoại Sư Tử Ấn, một tiếng phật âm như sấm sét rền vang, âm ầm tỏa ra. Lực lượng cường đại đó vang lên bên tai Nhiếp Đông Lưu khiến đầu óc. hắn mê muội một hồi. Cho dù hắn dùng chân khí của bản thân toàn lực trấn áp cũng không cách nào hoàn toàn đè nén nó xuống. Chuyện này khiến Nhiếp Đông Lưu có cảm giác muốn hộc máu, lại gặp chiêu này!
Ngoại Sư Tử Ấn của Sở Hưu cùng loại với Cửu Biến Sư Tử Hống của Đại Quang Minh Tự, đều là loại võ công không thể một chiêu chế địch nhưng lại có thể khiến ngươi không thể không chống đỡ. Nếu đột nhiên sử dụng bất kể ngươi vội vàng không kịp chuẩn bị hay kịp thời phong ngự đều bị ảnh hưởng.
Sở Hưu bước từng bước một, mỗi bước giẫm ra y đều kết một đòn Ngoại Sư Tử Ấn, chỉ nghe từng tiếng sấm rền vang lên, âm thanh như liên miên bất tuyệt vang vọng bên tai Sở Hưu, khiến chân khí của hắn dân dần tán loạn, máu tươi không nhịn được chảy ra từ tai từ mũi.
Loại công pháp như Ngoại Sư Tử Ấn vốn tiêu hao cực lớn, lúc này Sở Hưu lại sử dụng liên tục, đương nhiên tiêu hao cũng không nhỏ. Khi y tới gần Nhiếp Đông Lưu, sắc mặt đã tái nhợt.
Thấy bộ dáng đó của Sở Hưu, Nhiếp Đông Lưu cắn răng quả quyết không lui mà tiến, ngưng tụ cương khí toàn thân, một chưởng ầm ầm đánh về phía Sở Hưu.
Lý Nguyên cùng Trần công công ngay ở phía sau, chỉ cần hắn ngăn cản Sở Hưu được một chớp mắt, Sở Hưu chắc chắn phải chết!
Có điều không đợi thế chưởng bộc phát, Sở Hưu đã dốc toàn lực thi triển Ma Huyết Đại Pháp.
Theo ấn quyết trong tay Sở Hưu thi triển, ma khí vô biên dân động khí huyết khiến cho Nhiếp Đông Lưu rên khẽ một tiếng, ánh mắt lộ vẻ kinh sợ.
Trước đó Sở Hưu lãng phí cương khí dùng một loạt chiêu Ngoại Sư Tử Ấn khiến Nhiếp Đông Lưu chỉ có thể khổ sở chống cự. Y ra tay như vậy không phải vì khống chế Nhiếp Đông Lưu không bỏ trốn hay tạo cơ hội tấn công mà là trực tiếp dùng Ngoại Sư Tử Ấn chấn cho Nhiếp Đông Lưu chảy máu. Lúc này cơ thể Nhiếp Đông Lưu không còn như thùng sắt nữa mà đã có lỗ thủng, y mới có thể thi triển Ma Huyết Đại Pháp tới mức cực hạn.
Thật ra Nhiếp Đông Lưu cũng biết tới Ma Huyết Đại Pháp, dù sao lúc đó hắn cũng tham gia Phù Ngọc Sơn Đại chiến chính ma.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.