Bị lừa rồi!
Hắn quên mất Sở Hưu còn biết tà điểm Ma đạo, Ma Huyết Đại Pháp!
Vốn dĩ Ma Huyết Đại Pháp không có bao nhiêu công dụng với tông sư võ đạo.
Nhưng vừa rồi Sở Hưu và Phương Sát đã giao đấu vài chục quyền, mỗi quyền đều xuất thủ toàn lực. Lực lượng mạnh mẽ như vậy đủ chấn cho khí huyết trong cơ thể Phương Sát sôi trào, đây mới là thời cơ tốt nhất để thi triển Ma Huyết Đại Pháp!
Phương Sát đau đớn rên khẽ một tiếng, sắc mặt đỏ bừng, khí huyết quanh người như đang sôi trào. Ma khí vô biên bao phủ xung quanh, từng luồng lực lượng khí huyết bị ma khí thu nạp, lơ lửng quanh người Sở Hưu, tôn thêm vẻ quỷ dị của y.
Phương Sát nối giận găm lên một tiếng, Võ Đạo Chân Đan trong cơ thể điên cuồng chuyển động, tiếp nhận lực lượng thiên địa vào cơ thể, trấn áp bản thân, rốt cuộc cũng bình ổn lại khí huyết sôi trào.
Có điều lúc này nghênh đón hắn lại là một đao! Một đao mang theo vô số huyết khí ma khí, một đao cực hạn!
Người giang hồ đều biết Sở Hưu dùng đao, ban đầu Phương Sát cũng lấy làm lạ vì sao Sở Hưu không dùng đao, chẳng lẽ ma đao của y xảy ra vấn đề gì?
Có điều khi hai bên chiến tới cực hạn, Phương Sát cũng vô thức quên mất điểm này, mãi tới lúc này Sở Hưu mới chém ra một đao chí mạng này!
Chút khí huyết hấp tu từ cơ thế Phương Sát không đủ ngưng tụ thành Hóa Huyết Thần Đao, nhưng Sở Hưu lại đem chúng ngưng tụ trên lưỡi đao, biến thành phần lưỡi đao đỏ máu, cũng có hiệu quả phá vỡ cương khí hộ thể của đối thủ.
Ma khí vô biên lượn lờ trên thân đao, sôi trào mãnh liệt. Một đao như xuất phát từ địa ngục, hóa thành tiếng than khóc vô biên chém thắng xuống đầu Phương Sát!
Trước đó mặc dù công kích của Sở Hưu không yếu nhưng Phương Sát cũng không cảm thấy uy hiếp gì.
Còn giờ một đao này lại khiến Phương Sát có cảm giác rợn cả tóc gáy. Cho nên phản ứng đầu tiên của hẳn chính là lui, phản ứng thứ hai là tránh.
Có điều ngay lúc Phương Sát vừa hành động đã lập tức cảm nhận được một lưỡng khí cơ kỳ dị đang khóa chặt cơ thể mình. Phương Sát vừa hành động đôi chút, thế đao của Sở Hưu đã theo đó chuyển dời.
Trong thời gian vài hơi, Phương Sát liên tục biến đổi thân hình ba mươi hai lần nhưng lại bị Sở Hưu nhìn thấu ba mươi ba lần, thậm chí có một lần thân hình hắn còn chưa kịp xê dịch đã bị Sở Hưu nhìn thấu!
Đối với cao thủ tông sư võ đạo, thời gian một hơi thở dã rất dài, cho nên vài hơi sau Phương Sát hoảng sợ phát hiện một đao của Sở Hưu đã tới người. Hẳn thậm chí không có cơ hội cuối cùng để né tránh!
Phương Sát nổi giận gầm lên một tiếng, cương khí đỏ máu bộc phát quanh người, nhưng một đao của Sở Hưu như cắt vào đầu hũ, trực tiếp xé rách cương khí hộ thể của hắn, ma khí mãnh liệt ầm ầm bộc phát.
Đặc điểm của Hóa Huyết Thần Đao chính là thu nạp khí huyết của đối thủ, có thể tùy ý phá vỡ phòng ngự bằng cương khí của đối phương.
Mặc dù giờ Sở Hưu thi triển không phải bản đầy đủ của Hóa Huyết Thần Đao mà chỉ nám trên phần lưỡi của Thiên Ma Vũ nhưng đặc tính này vẫn giữ lại được.
Thiên Ma Vũ của Sở Hưu nhẹ nhàng đặt trên cổ Phương Sát. Luồng khí tức sắc bén vô song đó khiến cho lông tóc Phương Sát dựng đứng, ánh mắt vẫn mang thần sắc không thể tưởng tưởng nổi, không ngờ. mình lại thua!
Sở Hưu không thu đao, y chỉ thản nhiên nhìn Phương Sát nói: “Đã nhường rồi.”
Thật ra vừa rồi y hoàn toàn có thể xuất đao tiếp tục làm thịt Phương Sát. Có điều trong tình huống hiện tại, giết Phương Sát, Sở Hưu cũng chẳng dễ chịu gì.
Huống hồ giờ đang là trước mặt Quan Tư Vũ và An Lưu Niên. Nếu Sở Hưu hạ thủ giết người, vậy đúng là không coi hai vị tông sư võ đạo ra gì.
Sở Hưu đánh bại Phương Sát, thật ra chuyện này trước đó mọi người đã có chút suy đoán.
Dù sao Sở Hưu cũng từng có chiến tích giết chết tông sư võ đạo, vạn nhất trên tay y còn thủ đoạn tuyệt kỹ gì thì sao?
Nhưng mọi người thật sự không ngờ Sở Hưu lại có thể thoải mái nghiền ép đánh bại Phương Sát như vậy, thực lực Sở Hưu rốt cuộc đã cường đại tới mức nào?
Trên cổ Phương Sát còn đặt Thiên Ma Vũ của Sở Hưu, khí tức lạnh lẽo trên cổ khiến Phương Sát cảm nhận được hiện thực tàn khốc, hắn muốn nói điều gì nhưng rốt cuộc không thốt lên được khỏi miệng.
Phương Sát thật ra vẫn không phục, thậm chí chính hắn cũng không hiểu sao mình lại thua như vậy.
Hân còn thủ đoạn tuyệt kỹ chưa dùng, thế nhưng giờ đã thua, thế này là sao?
Có điều giờ đang trước mặt bao người, hắn còn là tông sư võ đạo, là tiền bối trong Quan Trung Hình Đường. Nếu hẳn đổi ý nói đấu lại lần nữa, vậy có cần thể diện nữa không?
Phương Sát không biết mình thua thế nào nhưng Quan Tư Vũ và Mai Khinh Liên lai thấy rất rõ, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Sở Hưu đã mang theo vẻ khác lạ.
Năng lực khống chế tiết tấu trong trận chiến của Sở Hưu quả thật kinh khủng!
Sở Hưu thẳng được trận này không chỉ vì lực lượng cường hãn của bản thân y, cũng không phải do sự quý dị của Hóa Huyết Thần Đao cùng sức mạnh cường đại của đao cuối cùng. Tất cả là do khả năng khống chế tiết tấu trận chiến của Sở Hưu
Từ khi bắt đầu giao đấu Phương Sát đã lâm vào tiết tấu của Sở Hưu, từng bước từng bước đều trong sự đoán của Sở Hưu,, tới khi Sở Hưu chém ra đao cuối cùng, thắng bại đã rõ.
Đương nhiên trong đó có phần do đây không phải giao chiến sinh tử, Phương Sát không lấy ra thủ đoạn tuyệt kỹ liều mạng. Nhưng Sở Hưu cũng không lấy tuyệt kỹ thủ đoạn cuối ra. Có đánh lại lần nữa Sở Hưu cũng có thể lâm trận thay đổi chiến thuật, kết quả vẫn không nói trước được.
Khả năng khống chế tiết tấu chiến cuộc này không thể dạy bảo được, chỉ có thể nói là thiên phú đặc biệt của Sở Hưu. Y vô cùng mãn cảm với chiến cuộc, nếu đổi lại là người khác, khi giao chiến kịch liệt như vậy, bọn họ làm sao nghĩ ra những thứ này, cũng chẳng dám suy nghĩ lung tung.
Phương Sát vẻ mặt phẫn nộ đẩy Thiên Ma Vũ của Sở Hưu ra rồi trực tiếp quay người bỏ đi.
Bất luận nguyên nhân ra sao, hắn cũng đã thua. Có đánh lần nữa cũng không được, dù sao sau chuyện này hắn cũng mất hết mặt mũi rồi.
Quan Tư Vũ đứng dậy trầm giọng nói: "Đánh cũng đánh rồi, so cũng so rồi. Chuyện lần này quyết định như vậy đi. Khi Tiểu Phàm Thiên khai mở sẽ do ba người ta, An Lưu Niên và Sở Hưu tiến vào”
Đại cục đã định, Tiêu Tập cùng Sở Tư Ma đều ngạc nhiên với thực lực của Sở Hưu, còn An Bá Thông lại lén lút rời khỏi
Ngày trước An Bá Thông dám khiêu khích Sở Hưu một là dựa vào thâm niên trong Quan Trung Hình Đường, hai là dựa vào quan hệ giữa bản thân và Phương Sát.
Thế nhưng giờ ngay một vị tông sư võ đạo như Phương Sát cũng bại dưới tay Sở Hưu, chuyện này khiến An Bá Thông thật sự không dám tin tưởng, đồng thời trong lòng cũng dâng lên cảm giác nguy cơ.
Sau chuyện lăn này, nếu Sở Hưu muốn trả thù hắn, hắn lấy gì ra cản đây?
Chỉ có điều An Bá Thông lại coi nhẹ Sở Hưu, giờ Sở Hưu chỉ một lòng suy nghĩ về Tiểu Phàm Thiên, đâu còn tâm tư đi trả thù hắn?
Sau khi sự tình kết thúc, Quan Tư Vũ gọi An Lưu Niên và Sở Hưu tới, đưa cho mỗi người một chiếc chìa khóa Tiểu Phàm Thiên.
An Lưu Niên nhận lấy chìa khóa mặt đen sì bỏ đi, Quan Tư Vũ cũng chẳng để tâm.