Côn Luân Ma Chủ (Kì Tài Giáo Chủ)

Chương 86: Thanh Long Hội




Võ giả Bắc Lăng Nhạc gia bị Sở Hưu giết than chậm một bước, thật ra hiện giờ Sở Hưu cũng thầm than chậm một bước. Y thật không ngờ tên võ giả Nội Cương cảnh này lại khó chơi như vậy.
Đương nhiên lúc này kinh hãi nhất vẫn là ba người truy sát Sở Hưu kia.
Nhìn hai cánh tay rơi trên mặt đất cùng thi thể võ giả Bắc Lăng Nhạc gia bị treo trên lưỡi đao của Sở Hưu, trong lòng ba người không khỏi dấy lên sóng to gió lớn.
Mới qua bao lâu, cùng lắm mới hết thời gian một chén trà mà thôi, kết quả võ giả Bắc Lăng Nhạc gia đã bị Sở Hưu giết chết. Ba người buộc phải tính toán lại thực lực của Sở Hưu, đối phương cường hãn tới không giống võ giả Tiên Thiên cảnh!
Thấy tình cảnh này, ba người cũng không dám xem thường Sở Hưu như lúc trước, vây quanh Sở Hưu, trong mắt đều lộ vẻ nghiêm nghị.
Lấy thực lực Tiên Thiên cảnh giết chết Nội Cương cảnh cũng không phải chuyện hiếm lạ gì, ví dụ như thiếu trang chủ Tụ Nghĩa Trang Nhiếp Đông Lưu, cùng vị công tử nhìn như ăn chơi nhưng thực tế lại được nội bộ Cực Bắc Phiêu Tuyết Thành gọi là ‘Tên Điên’ Bạch Vô Kỵ, bọn họ đều có thực lực như vậy.
Nhưng giờ một võ giả tán tu xuất thân thảo mãng như Sở Hưu cũng có lực lượng này, vậy thật sự rất ghê gớm. Hôm nay nếu không giết được đối phương, vậy tương lai bọn họ sẽ gặp phiền toái vô biên vô tận!
Ba người liếc mắt nhìn nhau, không nói hai lời, trực tiếp xuất thủ tấn công Sở Hưu điên cuồng, chỉ trong chớp nhoáng, Sở Hưu đã cảm thấy áp lực rất lớn truyền lại.
Một Nội Cương cảnh y còn có thể dùng sức bật cường đại liều mạng, nhưng ba Nội Cương cảnh, sức bật của y có bật nữa cũng liều không chết ba người.
Chỉ trúng vài chiêu, Sở Hưu đã bị ba người liên thủ đánh lui, một tia máu tươi tràn ra từ khóe miệng.
Ba võ giả Nội Cương cảnh vây công một võ giả Tiên Thiên, mặc dù không vẻ vang gì nhưng vẫn có hiệu quả. Tối thiểu giờ Sở Hưu đã bị ép vào đường cùng.
Tay cầm Hồng Tụ Đao, Sở Hưu vẫn còn suy nghĩ xem còn đường lui nào khác không, mình có nên dùng thủ đoạn cuối không?
Thủ đoạn cuối của Sở Hưu rất đơn giản, chính là A Tỳ Đạo Tam Đao.
Mấy ngày nay Sở Hưu đều đang chạy giữ mạng, còn chưa bắt đầu tu luyện công pháp trong hộp báu.
Có điều A Tỳ Đạo Tam Đao lại được ngọc giản truyền công khắc vào trong đầu Sở Hưu, cho nên trong lúc bỏ trốn y vẫn có thể quán tưởng uy năng của đao này trong đầu.
Có thể nói hiện giờ nếu thật sự để Sở Hưu động thủ, y có nắm chắc xuất được đao thứ nhất. Nhưng uy năng đao này ra sao, Sở Hưu có khống chế được lực lượng này hay không, không cân nhắc và thí nghiệm tỉ mỉ, ngay chính Sở Hưu cũng không nắm chắc.
Ngay lúc Sở Hưu nắm chặt Hồng Tụ Đao trong tay, chuẩn bị xuất đao đánh cược một phen, y lại đột nhiên cảm thấy không đúng. Ba võ giả đuổi giết y cũng cảm thấy như vậy, bọn họ đang từ từ áp sát Sở Hưu, lại đột nhiên ngưng bặt.
Trên trời từng giọt mưa rơi xuống, nhưng không biết từ lúc nào xung quanh đã trở nên tĩnh lặng lạ thường, bất luận tiếng mưa rơi xuống mặt đất hay tiếng gió khẽ thổi qua tán cây, tất cả đều biến mất một cách quỷ dị!
Trong cơn mưa phùn mông lung, một người bước ra từ làn mưa, thân hình hắn như dung nhập vào thiên địa nơi đây, khi giọt mưa sắp rơi xuống người hắn lại chệch hướng một cách quỷ dị, trượt sang bên cạnh. Vừa vô cùng quỷ dị lại vô cùng hài hòa, giống như mọi chuyện vốn nên như vây.
Khi người kia tới gần mọi người mới thấy cách ăn mặc của đối phương,cũng cực kỳ quỷ dị.
Người tới chân đi một đôi trường ngoa khảm viền vàng, thân mặc bộ y phục võ sĩ màu đen bó sát người, đầu đội một mũ rộng vành bằng sắt màu đen kỳ quái, trên mũ còn khảm một hình rồng trừu tượng màu vàng kim trang trí.
Kỳ lạ nhất là trên mặt hắn còn đeo một cái mặt nạ bằng sắt đen, hình dáng của mặt nạ cực kỳ đơn giản, chỉ lộ ra đôi mắt, không có bất cứ biểu cảm gì, nhìn qua thì rất bình thường, nhưng quan sát kỹ lại khiến người ta có cảm giác sợ hãi.
Hơn nữa cái mặt nạ này không phải trắng trơn không hình thù gì, trên mặt nạ có hoa văn màu kim vẽ tinh đồ của Tiên Tội Tinh trong Tam Thập Lục Thiên Cương Tinh Thần Đồ.
Ngay khi thấy người này, ba người truy sát Sở Hưu toàn thân run rẩy, khó khăn lắm mới thốt lên ba chữ: “Thanh… Thanh Long Hội!”
Người tới dùng giọng khàn khàn thản nhiên nói: “Nghi Sơn Lưu gia, Trần Linh Tào gia, Linh Châu Nghiêm gia, thật trùng hợp người nhà cả ba đều tập trung một chỗ.
Nếu các ngươi đã biết ta là ai vậy hẳn cũng biết ta tới làm gì. Ba nhà các ngươi bức ép người ta, giờ có người lấy bí bảo ra mua lại mạng người nhà ba ngươi. Hôm nay vừa hay cả ba ngươi đều ở đây, vậy giao mạng ra đây.”
Trong mắt ba người đều lộ vẻ hoảng sợ, không nói hai lời trực tiếp chia ba hướng quay người bỏ trốn!
Người thần bí kia thân hình bất động, bước ra một bước, làn mưa trước mắt hắn thậm chí nối thành đường, ngưng tụ thành một thanh kiếm mỏng, tiếp đó hai tay hắn vung lên, giọt mưa vô hình ngưng tụ lại hóa thành kiếm khí cường đại xé rách hư không chém tới. Một tiếng nổ vang lên, trước ngực một võ giả bị đánh thành một lỗ thủng lớn cỡ quả đấm!
Lúc này hắn lại giơ tay xuất trảo với một võ giả khác, cương khí cường đại ngưng tụ trong tay hắn, giọt mưa bốn phía đều tránh khỏi nơi đó, tạo thành một vùng trống, tiếp đó một tay hắn xiết chặt. Lại một tiếng ầm vang lên, võ giả kia bị hắn bóp nát ngay giữa không trung! Thi thể bị cương khí nổ tan thành thịt nát bắn đầy đất.
Võ giả cuối cùng chạy hơi xa, người thần bí kia chỉ nhẹ nhàng bước tới một bước nhưng lại như rút ngắn mặt đất lại, trực tiếp lướt qua khoảng cách mười trượng, một tay nhẹ nhàng đặt xuống đầu đối phương. Đầu lâu đã bị hắn nắm trong tay còn thi thể vẫn chạy về phía trước hơn mười bước rồi mới ngã gục xuống đất!
Áp đảo! Áp đảo tuyệt đối!
Sở Hưu không nhìn ra thực lực của đối phương nhưng chắc chắn cao hơn so với ba người kia vài cảnh giới.
Cách hơn mười trượng cũng có thể dùng cương khí giết người, đối phương trăm phần trăm là cao thủ vượt qua cảnh giới Ngoại Cương, thậm chí đã đạt tới Tam Hoa Tụ Đỉnh hay Ngũ Khí Triều Nguyên, thậm chí cò thể là đại cao thủ cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất!
Đương nhiên giờ thực lực đối phương ra sao đã không quan trọng, quan trọng là thân phận của đối phương. Vừa rồi ba người đã nói toạc thân phận của đối phương, Sở Hưu cũng nhận ra trang phục của hắn. Nếu không có gì bất ngờ, người này hẳn là người của một Tứ Linh trong Tứ Linh Hợp Thần Thông, tổ chức sát thủ lớn nhất trên giang hồ, Thanh Long Hội!
Thanh Long Hội, Bạch Hổ Đường, Chu Tước Các, Huyền Vũ Môn.
Bốn phái này được mọi người gọi là Tứ Linh Hợp Thần Thông, lai lịch thậm chí có thể truy xa tới tận đại tông môn đỉnh cao thời thượng cổ Tứ Tượng Thần Tông. Có thể nói bốn phái này đều là người thừa kế của Tứ Tượng Thần Tông, nhưng cuối cùng vì đủ loại nguyên nhân mà phân liệt ra, tự phát triển phần của mình, kỳ dị nhất là mỗi nhà đều phát triển thành thế lực đỉnh cao trên giang hồ cho nên còn được gọi là Tứ Linh Hợp Thần Thông, trong đó Thanh Long Hội là tổ chức sát thủ cường đại trải rộng khắp toàn bộ giang hồ!
Sát thủ của Thanh Long Hội ném cái đầu người trên tay đi, bước ra một bước, lại đã tới trước người Sở Hưu, dùng ánh mắt đầy hứng thú nhìn y.
Sở Hưu cũng nhìn đối phương, trong mắt không hề lộ ra chút địch ý nào.
Trên thực tế, với cường giả có thể giết chết bản thân chỉ trong một chiêu, cần gì phải có địch ý?
Nửa ngày sau, cao thủ Thanh Long Hội đột nhiên mở miệng nói: “Sở Hưu, ta từng nghe nói về ngươi.”
Sở Hưu gật đầu: “Toàn bộ Lâm Trung Quận này chắc không mấy ai chưa từng nghe tên ta.”
Nghe Sở Hưu nói vậy, ánh mắt cao thủ Thanh Long Hội càng thêm hứng thú: “Thú vị, mấy năm qua không nhiều người khiến Nhiếp Đông Lưu của Tụ Nghĩa Trang thua thiệt đâu. Mà kẻ có thể dùng cảnh giới Tiên Thiên chém giết Nội Cương cũng không nhiều. Có hứng thú gia nhập Thanh Long Hội không?
Những thứ ngươi giành được từ chỗ Nhiếp Đông Lưu, người khác coi như trân bảo nhưng Thanh Long Hội chúng ta chướng mắt. Gia nhập Thanh Long Hội, tính mạng của ngươi Thanh Long Hội ta đứng ra bảo đảm!”
Sở Hưu chỉ thi thể ba võ giả trên mặt đất, thản nhiên nói: “Nếu ta nói không gia nhập chắc kết quả cũng giống ba người bọn họ rồi.”
Cao thủ Thanh Long Hội lắc đầu nói: “Cái này lại không. Thanh Long Hội chúng ta làm việc có quy củ, trong tình huống không ai trả tiền chúng ta không thích lạm sát kẻ vô tội. Mà tương tự, Thanh Long Hội chúng ta cũng chỉ che chở người mình.
Ta đây luôn làm theo đạo lý. Vừa rồi nếu ta không xuất hiện ngươi chắc chắn sẽ bị ba người này giết chết hoặc bắt sống. Bên ngoài giờ đang có rất nhiều người đang tìm kiếm tung tích của ngươi. Nếu ngươi không phải người của Thanh Long Hội ta, sao ta phải che chở cho ngươi? Ta sẽ mang ba võ giả Nội Cương cảnh đến đặt trước mặt ngươi sau đó bỏ đi. Như vậy là trả lại tình hình lúc trước của ngươi, hợp tình hợp lý chưa?”
Sở Hưu không nói mình còn thủ đoạn phá cục, y chỉ cười khổ một tiếng: “Như thế khác gì giết ta cơ chứ. Có điều giờ ta chỉ muốn hỏi một chút, sao tiền bối lại đột nhiên muốn ta gia nhập Thanh Long Hội? Hay nên nói là giờ Thanh Long Hội tuyển nhận sát thủ thành ra đơn giản ngắn gọn như vậy rồi?”
Cao thủ Thanh Long Hội kia đứng chắp tay thản nhiên nói: “Ta tìm ngươi gia nhập Thanh Long Hội không phải đột nhiên mà bởi Thanh Long Hội ta, chính xác hơn là thủ hạ phân đà của ta rất thiếu người, thậm chí thiếu tới mức vị đà chủ ta đây phải tự mình ra tay giải quyết ba tên cắc ké này. Cho nên ta thấy ai thích hợp đều thử mời chào một chút.
Về phần điều kiện tuyển nhận sát thủ của Thanh Long Hội ấy à, thực tế chẳng có nhiều điều kiện như vậy. Ta là đà chủ, đương nhiên do ta quyết rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.