Thân Văn Duệ là thật sự thương tâm, nhưng vài người bên cạnh không hề có chút đồng cảm cho đồng nghiệp tý nào, một đám ăn hạt dưa cười giỡn ngửa tới ngửa lui.
Lý Tiểu Tiểu thấy bộ dáng Thân Văn Duệ đối với mỗi cọng tóc đều lưu luyến, chỉ có thể uyển chuyển khuyên nhủ: "Không muốn cắt tóc cũng không sao, cậu biết ca hát không? Chúng ta thử xem có thể nổi tiếng bằng đường ca sĩ không?"
Biểu cảm Thân Văn Duệ càng thương tâm: "Ta ca hát có một tone à."
Lý Tiểu Tiểu ôm kín mặt, thở dài một hơi: "Vậy tôi đây cũng thật sự không có biện pháp, nếu không thì cậu từ từ chờ đi, có lẽ cũng sẽ có lúc nhận được vai diễn thích hợp thì sao?"
Hồ Linh Lung ngồi bên cạnh ăn hạt dưa ha hả cười: "Nhận cái nhân vật gì chứ? Toàn bộ cư dân mạng đều nói vừa nhìn thấy ngươi liền liên tưởng đến cây chổi thành tinh, cái đạo diễn nào sẽ luẩn quẩn trong lòng tìm ngươi chứ. Tiểu ca ca như Phạm Vô Cữu không soái sao? Tiểu đệ đệ như Ngưu Hồng Hải không đáng yêu sao? Cho dù có cần diễn viên nào xinh đẹp như ánh mặt trời đi nữa, chúng ta cũng có thể thực hiện tuyển chọn tài năng lần thứ hai mà! Việc này thật đúng là không có chuyện không phải ngươi thì không được."
Ngưu Hồng Hải hấp háy mắt, liếc nhìn Thân Văn Duệ: "Ngươi đã quên ngươi tới đây làm cái gì rồi đúng không? Ngươi ngẫm lại xem, tóc quan trọng hay là nổi danh quan trọng."
Đừng thấy Thân Văn Duệ khóc nửa ngày, nhưng đầu óc cũng không bị khóc đến hồ đồ, hắn thập phần cảnh giác nhìn Ngưu Hồng Hải: "Ngươi có phải lại muốn lấy cớ bứt tóc ta?"
Ngưu Hồng Hải lộ ra biểu tình tiếc nuối khi tâm tư bị lộ: "Tóc thì sao, bứt đứt còn có thể mọc dài ra, chờ ngươi có tên tuổi, tóc của ngươi khẳng định có thể lớn lên càng tốt."
Thân Văn Duệ lâm vào rối rắm bồn chồn trong lòng, đôi mắt nhỏ vô cùng đáng thương xẹt qua xẹt lại trên mớ kịch bản trong tay mọi người, cắn răng một cái hạ quyết tâm: "Được, ta cắt!"
Tiếng nói vừa dứt, đôi mắt của đám nhân viên công ty trong nháy mắt sáng lên như có một trăm vì sao, cái chén trong tay lão Táo ban nãy không biết cất đi đâu rồi, hiện tại chỉ đang cầm một cây kéo, bộ dáng như muốn tự mình xuống tay m; Hồ Linh Lung cùng Ngụy Giai Ý một trái một phải kẹp Thân Văn Duệ vào giữa, nói phải cho thiết kế tạo hình cho hắn; Phạm Vô Cữu trước sau vẫn rụt rè, nhưng cũng đứng ở phía sau Thân Văn Duệ, tựa hồ như đang suy xét nên xuống tay từ nơi nào; Ngưu Hồng Hải càng trực tiếp, hai cánh tay béo đã sắp duỗi đến trên đầu Thân Văn Duệ, sắp nắm lấy một phen.
Lý Tiểu Tiểu tuy rằng không rõ mọi người tại sao lại hứng thú với đầu tóc của Thân Văn Duệ đến như vậy, nhưng nhìn thấy bộ dáng Thân Văn Duệ sắp bị dọa khóc đến nơi, liền vội vàng chạy nhanh đến bảo vệ cho đầu tóc của hắn: "Bình tĩnh bình tĩnh, tôi biết mọi người đã sớm nhìn không ưu nổi đầu tóc của Thân Văn Duệ, nhưng hắn rốt cuộc vẫn phải xuất đạo, phải có hình tượng, tôi không thể để cho hắn cắt loạn xạ được. Như vậy, một hồi nữa tôi sẽ gọi một chiếc xe, sau đó dẫn hắn đến tiệm cắt tóc ở nội thành tạo hình đàng hoàng."
"Không được, không ai được động tới tóc của hắn ( ta)!"
Trăm miệng một lời cự tuyệt suýt nữa làm lỗ tai Lý Tiểu Tiểu muốn điếc luôn, lúc này Huyềnh Phinh đàn ngồi ở một bên uống trà liền buông cái ly trong tay xuống: "Để ta cắt đi!"
Thân Văn Duệ tức khắc nhẹ nhàng thở ra, vèo một cái như chạy nạn, đi theo Huyền Phinh ra cửa sau, lão Táo tiếc nuối răng rắc nhấp kéo hai cái: "Sao lại không cho ta cắt chứ? Kỳ thật tay nghề ta cũng khá tốt!"
Hình như mọi người đều rất hứng thú với tạo hình mới của Thân Văn Duệ, một đám liền đứng ngồi không yên, luôn muốn tìm cớ chuồn ra phía sau.
Lý Tiểu Tiểu sợ bọn họ đi quấy rối, chặn trước cửa không cho ai đi ra ngoài, ước chừng hơn nửa giờ sau, Thân Văn Duệ tóc ngắn đã quay trở lại, trong tay còn cầm theo mấy cái bọc.
Lý Tiểu Tiểu đi quanh Thân Văn Duệ dạo qua một vòng, chẳng những kinh ngạc với tay nghề của Huyền Phinh, càng kinh ngạc cảm thán với nhan sắc của Thân Văn Duệ.
Sau khi sửa chữa lại một đầu tóc vừa dài vừa cong cong xù xù cho chỉnh tề, giá trị nhan sắc của Thân Văn Duệ nháy mắt thăng vèo lên mấy độ, đẹp trai đến quả thực làm người không khép được chân.
Lý Tiểu Tiểu tán thưởng móc di động ra: "Như vậy thật đẹp thấy không, sớm cắt mái tóc đó thì cậu đã sớm nổi tiếng rồi."
Thân Văn Duệ vốn dĩ vành mắt ửng đỏ, nghe được cái từ "nổi" này nháy mắt liền lên tinh thần, cả người tràn ngập uể oải lập tức biến đâu không thấy: "Huyền tỷ nói, chờ ta sau khi ta nổi tiếng xong, chẳng những tóc có thể dài lại, còn có thể thu phóng tự nhiên, đến lúc đó không cần lo lắng chuyện cắt tóc nữa." . Т𝐫uyện hay luôn có tại + Т R u 𝘔 Т R U Y 𝘌 N﹒VN +
Lý Tiểu Tiểu: ".................."
Đứa nhỏ này rốt cuộc là từ cái thôn nào ra tới, sao cứ cảm thấy có điểm ngốc nhỉ, lời nói dối kiểu này lừa con nít ba tuổi nó cũng không tin.
Lý Tiểu Tiểu: "Được đi, cậu vui vẻ là được!"
Thân Văn Duệ hắc hắc cười, đem một cái bọc giấy trong tay đưa cho Lý Tiểu Tiểu: "Vì chúc mừng ta sắp nổi rồi, đây là quà cố ý đưa cho ngươi."
Những nhân viên khác nghe vậy lập tức xông tới, Thân Văn Duệ nhanh chóng đem đống bọc giấy trong tay phân cho mỗi người một cái: "Chỉ có lần này thôi nha, lần tới đừng ai hỏi xin ta nữa!"
Lý Tiểu Tiểu tò mò mở bọc giấy ra, khi nhìn thấy đồ vật bên trong, đôi mắt trừng to đến suýt nữa lọt ra ngoài, lại là một túm rễ nhân sâm thiên nhiên vừa to vừa dài, cách xa mấy chục cm đều có thể ngửi được mùi nhân sâm núi nồng đậm.
Lý Tiểu Tiểu run rẩy, nghệ sĩ công ty này ra tay đều dũng cảm như vậy sao? Ngưu Hồng Hải trước đây hai ngày mới vừa đưa cho cô một túi rễ nhân sâm núi hoang dã, hiện tại Thân Văn Duệ lại đưa tới một bọc nữa......
Từ nào thì rễ nhân sâm hoang dã còn dễ thấy hơn cả cải trắng như vậy?
Lại nhìn kỹ thêm chút, Lý Tiểu Tiểu cảm thấy rễ nhân sâm lần này cũng không khác mấy với đám rễ nhân sâm mà lần trước Ngưu Hồng Hải đưa cho cô, cái cây nhân sâm nào mà có thể có nhiều rễ đến như vậy chứ? Không chừng nó đã bị bứt sắp hết rễ rồi thì phải m?
Lý Tiểu Tiểu: "Rễ nhân sâm nhiều như vậy ở chỗ nào mà có vậy?"
Thân Văn Duệ: "Đặc sản quê nhà."
Lý Tiểu Tiểu quay đầu hỏi Ngưu Hồng Hải: "Lần trước em đưa cho chị rễ nhân sâm, ở đâu ra vậy?."
Ngưu Hồng Hải: "Đặc sản quê nhà người bạn."
Lý Tiểu Tiểu run rẩy: "Đống đặc sản này hẳn là rất đáng giá phải không?"
Ngưu Hồng Hải gãi gãi đầu: "Có thể là vậy, dù sao hồi năm kia bán một cây để lấy tiền ăn cơm, hiện tại còn chưa xài hết tiền.."
Lý Tiểu Tiểu nhìn mỗi người đều có một cái bao giấy trong tay, người chợt run rẩy, chẳng lẽ nhân viên công ty ta đều là thổ hào ẩn hình???
Này cũng quá kích thích rồi!!!
*
Tuy lòng vui sướng vì đột nhiên phất nhanh, nhưng kiếm sống vẫn phải làm.
Lý Tiểu Tiểu cầm di động chụp vài tấm ảnh của Thân Văn Duệ sau khi thay đổi kiểu tóc, đổi lấy cái ảnh chụp như cây chổi thành tinh của hắn trên Weibo.
Tấm ảnh chân dung vừa mới tải lên, lập tức có fans tới xuýt xoa, càng thêm ca ngợi với tài năng của công ty giải trí Tiên Phàm: "Không hổ là nghệ sĩ công ty giải trí Tiên Phàm nha, ngay cả tiểu ca ca chổi tinh, chưng diện một phen đều có thể "kinh vi thiên nhân" như vậy."
"Kỳ thật lúc trước ngay khi đầu tiểu ca ca còn như vụ nổ bigbang thì tôi cũng thấy được ngũ quan của anh ấy thực tinh xảo, nhưng không nghĩ tới sau khi cắt tóc xong còn đẹp hơn cả trong tưởng tượng của tôi."
"Thân Văn Duệ lúc trước chắc là ỷ vào nhan sắc xinh đẹp tự nhiên của mình nên mới không kiêng nể gì tự đạp hư chính mình như vậy chứ gì."
"Tôi có một nghi vấn, công ty giải trí Tiên Phàm có phải rất nghèo hay không? Ảnh chụp nghệ sĩ không bày trí ra chụp nghệ thuật thì thôi đi, còn dám lấy di động chụp, không một chút xíu chỉnh sửa gì, có cần tiết kiệm đến như vậy hay không?"
"Ô, vậy mà là ảnh chụp thật thôi đấy hả? Như vậy vừa nhìn liền biết nhan sắc của nhóm nghệ sĩ công ty giải trí Tiên Phàm thật là nghịch thiên a!"
"Cho nên công ty giải trí Tiên Phàm thật sự nghèo sao?"
Lý Tiểu Tiểu đang ôm di động xem bình luận quay đầu nhìn thoáng qua đám rễ nhân sâm của mình bày ở trên bàn, rơi vào suy nghĩ sâu xa, công ty này rốt cuộc là nghèo hay là không nghèo nhỉ?
****
Lý Tiểu Tiểu từ sau khi nhận được một ít thư mời đi thử vai liền liên hệ khắp nơi hẹn lịch, nhưng không nghĩ tới chuyên thử vai còn chưa được sắp xếp xong, công ty vậy mà nhận được một thư mời tham gia gameshow, còn là gameshow của đài truyền hình.
Nhưng mà, đài truyền hình cũng có nhiều loại đài truyền hình.
Mấy gameshow của đài truyền hình lớn đều nổi tiếng khắp cả nước, khi mời nghệ sĩ cũng là mời những minh tinh hay hoa đán, tiểu sinh có lượng fans khổng lồ, nội dung gameshow vừa mới lạ, thú vị lại xinh đẹp, trước nay không cần lo lắng chuyện ratings.
Mà cái đài truyền hình tỉnh mời công ty Lý Tiểu Tiểu thì thật là một lời khó nói hết, quảng cáo không phải rượu thuốc thì là thuốc trị vô sinh, cũng chưa từng có tiết mục nào thu hút nhiều người xem, cũng không có MC nổi danh chủ trì, một ít người tới tham gia tiết mục cũng là không mấy ai biết đến.
Còn ratings......
Dù sao Lý Tiểu Tiểu từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng xem qua các đài tỉnh này, mới nhìn thấy logo của đài thôi thì hai mắt đều cảm thấy cay.
Lý Tiểu Tiểu nhìn xuống nội dung mời, thù lao không tính là nhiều, nhưng hiện tại nghệ sĩ của công ty giải trí Tiên Phàm hiện tại còn chưa có tác phẩm nào, chỉ có chút tiếng tăm trên internet, giá cả này nói chung cũng hợp lý. Thời gian thu hình cũng ngay vào ngày hôm sau, tiết mục 40 phút, tính toán đâu ra đấy thì một ngày cũng quay xong rồi, hoàn toàn không ảnh hưởng đến lịch trình thử vai lúc sau.
Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, nếu không cứ tham gia một chút thử xem?
Lý Tiểu Tiểu tập hợp các nghệ sĩ của công ty tới: "Công ty nhận được một lời mời tham gia gameshows, không biết mọi người có cảm thấy hứng thú hay không."
Nghe được có gameshows, đôi mắt vài người đều sáng: "Là tiết mục gì vậy?"
Lý Tiểu Tiểu nhìn thời gian: "Tập gameshow của tiết mục này quay hồi tháng trước chắc sắp phát sóng trên tivi rồi, chúng ta cùng nhau xem đi."
TV mở ra, câu chuyện quảng cáo thuốc vô sinh đang trình diễn, còn đúng giờ hơn cả phát sóng phim truyền hình.
Dưới vẻ mặt đờ đẫn của nhóm nghệ sĩ xem hết câu chuyện một đôi vợ chồng trẻ không sinh được con bấy lâu, nay đã đi qua bệnh viện XXX điều trị, cuối cùng sinh ra một đôi long phượng, gameshow rốt cuộc phát sóng.
Sau khi MC nam blah blah niệm một đống quy tắc, một đám đàn ông cao to đen thui khỏe mạnh lên sân khấu, phun một ngụm tiếng địa phương nồng đậm giới thiệu mình, sau đó tiết mục chính thức bắt đầu rồi.
Chỉ thấy bọn họ từng người từng người duỗi tay duỗi chân, mạnh mẽ xông qua một loạt chướng ngại vật, mỗi người đều tốn không đến một phút đã hoàn thành qua cửa tiết mục.
Không có ai ngã xuống cũng liền không có gì thú vị, ngay cả thắng bại cũng không phân biệt được, vì thế thời gian hoàn thành của mỗi người liền trở thành mấu chốt thắng lợi. Vì thế một vòng thi đấu mới lại tiếp tục bắt đầu......
Sau khi ngồi xem suốt 40 phút tiết mục thi đấu cộng với ba lần quảng cáo vô sinh, cuộc thi rốt cuộc phân ra thắng bại, hạng nhất là một thanh niên hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang lãnh được giải thưởng lớn của chương trình —— một cái tủ lạnh hai cửa.
Lý Tiểu Tiểu tắt TV, trên mặt lộ ra biểu tình một lời khó nói hết: "Chính là cái tiết mục này, nhưng mà trong thư mời tổ tiết mục cũng có nói, bởi vì ratings trước giờ đều không tốt, cho nên mới tiến hành sửa hoàn toàn kịch bản, chúng ta tham gia chính là kỳ đầu tiên của tiết mục đã hoàn toàn sửa mới này. Tuy rằng cũng là loại hình khiêu chiến thế này, nhưng so với dĩ vãng sẽ thú vị rất nhiều."
Hồ Linh Lung lộ ra nụ cười khó xử: "Ta cảm thấy không quá thích hợp với ta."
Ngụy Giai Ý cũng lắc lắc đầu: "Chuyện thể dục ta không tốt lắm."
Ngưu Hồng Hải gãi gãi đầu: "Ta lại cảm thấy rất đơn giản, các ngươi xem ta đi được không?"
Lý Tiểu Tiểu ngây ngẩn cả người: "Nhưng em còn quá nhỏ!"
Ngưu Hồng Hải ủy khuất, miệng cong lên: "Lúc mở phát sóng trực tiếp thì bảo ta là con nít không thể lên hình rồi, bây giờ tham gia gameshow thì có liên quan gì đâu, sao ta lại không thể đi chứ?"
Nói vậy cũng không có gì sai, nhưng cái gameshow này là thi đấu về mặt thể lực, mình đưa một đứa con nít tới, tổ tiết mục cũng chưa chắc đồng ý a.
Huyền Phinh gõ gõ cái bàn: "Không có chuyện gì, ta sẽ cùng đi với Ngưu Hồng Hải."
Lý Tiểu Tiểu nhìn nhìn cánh tay vừa dài vừa thon của Huyền Phinh, có chút không yên tâm khuyên nhủ: "Nghe tổ tiết mục nói nội dung khiêu chiến sẽ khó khăn hơn không ít, tỷ tỷ có được không?"
Khoé miệng Huyền Phinh hơi hơi nhếch lên, tự tin cười đến phảng phất như toả ra ánh sáng lóa mắt: "Ở trên người ta, không có hai chữ không được."